Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1921 - Chương 1921 - Ba Huynh Đệ Đáng Thương

Chương 1921 - Ba huynh đệ đáng thương
Chương 1921 - Ba huynh đệ đáng thương

Chương 1921: Ba huynh đệ đáng thương

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chỉ có thể nói, càng nhiều người thì tốc độ sưu tập Tiên mạch càng nhanh.

Ba huynh đệ nhìn thấy Quân Tiêu Dao thu hồi Tiên mạch, đều khóc không ra nước mắt.

Đây chính là thành quả mà bọn họ vất vả tìm kiếm được, kết quả lại thành nước chảy về biển đông, mất hết rồi.

Sauk hi Quân Tiêu Dao thu hồi Tiên mạch, nhìn về phía ba người nói.

"Nhìn dáng vẻ của các ngươi, chắc hẳn là cũng đang đi về phía Tiên Khanh siêu cấp."

Ba huynh đệ nhẹ gật đầu.

Quân Tiêu Dao cười nhạt nói: "Vậy rất tốt, đi theo ta, nhiệm vụ đào mỏ giao cho các ngươi."

"Cái gì, Quân Tiêu Dao ngươi..."

Sắc mặt ba huynh đệ đều đỏ bừng lên.

Bọn họ đường đường là Tam đại thiếu chủ của Luân Hồi Hải.

Bây giờ lại bị Quân Tiêu Dao xem như thợ mỏ rồi?

Còn có thiên lý hay không, còn có vương pháp hay không?

"Không muốn sao?"

Quân Tiêu Dao khẽ híp mắt.

"Không, không phải."

Đám người Huyền Di đành phải nuốt xuống cơn giận này.

Hắn ta tin rằng, những thiên kiêu hàng đầu Trường Sinh Đế Tử, Thao Vương, Cổ Thiên Diệt chắc chắn cũng tiến về Tiên Khanh siêu cấp.

Đến lúc đó, nói không chừng sẽ có thể trấn áp Quân Tiêu Dao.

Về phần giết chết Quân Tiêu Dao, bọn quả thật không nghĩ ra, ai có thể làm được chuyện này.

Sợ là ngay cả Trường Sinh Đế Tử cũng không nhất định làm được.

Chỉ là bọn họ không biết, Cổ Thiên Diệt kia, sớm đã vẫn lạc trong tay Quân Tiêu Dao rồi.

Sau đó, Quân Tiêu Dao mang theo Trường Sinh Thiên Nữ, ba huynh đệ Luân Hồi Hải, tiến về Tiên Khanh siêu cấp.

...

Vùng đất Quy Khư, phạm vi cực lớn.

Trên cơ bản có thể so với một khối đại lục.

Mà tại chỗ sâu vùng đất Quy Khư, cũng có một vài Tiên Khanh.

Trên cơ bản, phần lớn Tiên mạch, đều được khai quật ra từ trong Tiên Khanh.

Mà bây giờ, thu hút người nhất.

Chính là Tiên Khanh siêu cấp phạm vi chừng mấy chục vạn dặm nằm ở chỗ sâu trong Vùng đất Quy Khư.

Trong đó có thể sẽ có hạng nhất Tiên mạch, có thể đủ đề luyện ra lượng lớn tiên đạo vật chất.

Vì thế thiên kiêu còn sót lại trong vùng đất Quy Khư, đều hội tụ về phía Tiên Khanh siêu cấp.

Chỗ sâu vùng đất Quy Khư, mây khói bao phủ.

Đưa mắt nhìn lại, Tiên Khanh siêu cấp kia không thể nhìn thấy phần cuối.

Bên ngoài Tiên Khanh là một vùng đất vô cùng hoang lương.

Còn bên trong Tiên Khanh lại muôn hồng nghìn tía, có lão dược sinh trưởng, hoa cỏ hương thơm.

Đây chính là dấu hiện có cất giấu Tiên mạch.

Khí tức Tiên mạch tản mát ra, nuôi dưỡng những linh dược kỳ hoa này.

Mà bây giờ, cũng có rất nhiều thiên kiêu xuất hiện ở nơi đây.

"Xem ra đây chính là Tiên Khanh lớn nhất trong Vùng đất Quy Khư."

Ở phía đông Tiên Khanh siêu cấp xuất hiện một nam một nữ.

Rõ ràng là hai huynh muội Côn Hư Tử và Côn Linh Ngọc.

"Không biết Quân công tử hiện giờ đến đâu rồi." Đôi mắt đẹp của Côn Linh Ngọc chuyển động nói.

"Sao vậy, muội động tâm rồi sao, không sao cả, vi huynh có thể nói giúp muội." Côn Hư Tử trêu ghẹo nói.

"Ca ca, huynh nói gì vậy, muội chẳng qua là muốn bái Quân công tử làm thầy thôi." Côn Linh Ngọc đỏ mặt nói.

Nàng thật sự muốn làm đồ đệ của Quân Tiêu Dao, tuyệt đối không có ý khác.

Càng không thể có suy nghĩ kỵ sư diệt tổ.

Thời gian dần trôi qua.

Những kiêu tử còn lại của Cửu Thiên, cũng dần dần hội tụ đến nơi đây.

Mặc dù thỉnh thoảng bộc phát chiến đấu, xung đột.

Nhưng trên tổng thể, vẫn tương đối hài hòa, mỗi người tự chiếm lấy một khu vực cho riêng mình.

Dù sao cho đến bây giờ, cũng không ai có thực lực chiếm cứ toàn bộ Tiên Khanh.

Mà đúng lúc này, một vòng kiếm quang từ phía chân trời lướt đến.

Một bóng người áo đen, độ không mà tới.

Chính là Diệp Cô Thần!

"Là vị truyền nhân của Kiếm Trủng!"

Nhìn thấy Diệp Cô Thần đến, một vài kiêu tử Cửu Thiên đứng xung quanh, trong mắt đều lộ ra sự cảnh giác.

Thực lực của Diệp Cô Thần đã được chứng minh khi ở Luân Hồi Hải.

"Quân huynh còn chưa tới sao, đã như vậy thì cũng không thể để cho người khác lấy hết cơ duyên ở Tiên Khanh này được."

Ánh mắt Diệp Cô Thần lấp lóe.

Hắn biết, Quân Tiêu Dao nắm giữ một Quân Đế Đình lớn như vậy, hẳn là rất cần tiên đạo vật chất.

Người đầu tiên mà Diệp Cô Thần nghĩ tới, không phải mình, mà là Quân Tiêu Dao.

Đã xác định là tri kỷ, vậy thì chắc chắn sẽ suy nghĩ cho đối phương.

Quân Tiêu Dao đồng ý cùng hắn đối mặt với Luân Hồi Hải.

Hắn cũng đồng ý giúp Quân Tiêu Dao thu hoạch cơ duyên.

Đúng lúc này, một thiếu niên mắt đen tóc đen đạp không đến, những nơi mà gã đi qua, tất cả mọi thứ đều như bị nuốt chửng không còn lại gì.

Rõ ràng là Thao Vương!

….

Thao Vương vừa xuất hiện, đã nhìn chằm chằm Diệp Cô Thần.

Quân Tiêu Dao không ở đây, người bên cạnh Quân Tiêu Dao, chắc chắn sẽ là đối tượng đầu tiên bị nhằm vào.

Về phần Côn Hư Tử, sự uy hiếp của hắn ta không lớn như Diệp Cô Thần, vì thế xếp hắn ta ở phía sau.

"Lần này hơi rắc rối rồi." Sắc mặt Côn Hư Tử có một tia ngưng trọng.

"Tất cả các ngươi mau cút đi, nơi đây, ta muốn."

Thao Vương, nhìn bề ngoài là một thiếu niên với đôi con ngươi đen như mực không có tròng trắng, tựa như hai cái lỗ đen khiếp người.

Ngữ khí của hắn ta cũng rất bá đạo, trực tiếp kêu tất cả mọi người đều cút đi.

Dù sao cũng là người xếp hạng hai trên Cửu Thiên Long Phượng bảng, đứng đầu Thú Quật tứ tiểu vương, có tính cách bá đạo, cũng rất bình thường.

Mặc dù kiêu tử Cửu Thiên có mặt ở đây trong lòng rất tức giận.

Nhưng cũng chỉ là giận mà không dám nói gì.

Uy thế Thao Vương quá mạnh.

Bản thân hắn ta, giống như là một tinh vực hắc ám, thôn phệ hết mọi tồn tại phản kháng lại hắn.

Mà Diệp Cô Thần, trong mắt lại hông có ý sợ hãi.

"Nằm mơ."

Hai chữ vô cùng đơn giản, thể hiện thái độ cường ngạnh của Diệp Cô Thần.

"Ồ?"

Ánh mắt Thao Vương lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Cô Thần.

"Xem ra ở bên cạnh Quân Tiêu Dao lâu rồi, sự tự tin của ngươi cũng lớn hơn rồi."

"Kiếm Trủng các ngươi, trước đó đã xuất hiện một kẻ ngỗ nghịch rồi, hiện giờ ngươi muốn nối gót hắn sao?"

Thao Vương không có một chút hảo cảm nào đối với Kiếm Trủng.

Độc Cô Kiếm thần của Kiếm Trủng, đã từng đả thương vô thượng cấm kỵ Thú Quật của bọn họ.

"Bớt nói nhiều lời, mọi việc hãy dùng kiếm để phân định."

Diệp Cô Thần không phải là người nói nhiều, cầm cầu bại kiếm trong tay, tóc đen bay lên, kiếm khí lạnh thấu xương.

"Khá lắm, dám trực tiếp khiêu chiến với Thao Vương hạng hai Long Phượng bảng..."

Bình Luận (0)
Comment