Chương 1929: Đột phá Huyền Tôn đại viên mãn
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Tại sao lại như vậy, chẳng lẽ ngay cả bản thân mình cũng không cách nào khắc chế được đột phá sao, như vậy sao được?"
Quân Tiên Dao khôi phục lại trạng thái bình thường, rất nghiêm túc suy nghĩ.
Trường Sinh Thiên Nữ ở bên cạnh suýt chút nữa thì thổ huyết.
Đây là đã được lợi còn khoe mẽ sao?
Đời này nàng ta chưa từng gặp người như vậy.
Cho dù là Trường Sinh Đế Tử mà nàng vẫn tôn thờ trong lòng, tối đa cũng chỉ một lần đột phá hai tiểu cảnh giới mà thôi.
Chỉ như vậy mà Trường Sinh Thiên Nữ đã vô cùng sùng kính rồi.
Nếu như vậy Quân Tiên Dao tính là gì chứ?
Yêu nghiệt? Quái vật?
Căn bản không đủ để hình dung.
Suy tư một hồi, Quân Tiên Dao hơi lắc đầu nói: "Được rồi, lần sau khắc chế một chút là được."
Quân Tiên Dao cũng không quan tâm lắm.
Những thứ gọi là đột phá qua nhanh, khí tức phù phiếm, cảnh giới bất ổn.
Đối với Quân Tiên Dao những thứ đó căn bản không tồn tại.
Nhục thể của hắn, chính là căn cơ mạnh nhất.
Lần này, thứ mà Quân Tiên Dao đạt được không chỉ là đột phá đến Huyền Tôn đại viên mãn.
Bởi vì nhục thân của hắn, trải qua tẩy lễ của tiên đạo vật chất.
Vì thế từng tế bào trong cơ thể hắn cũng biến thành tu di thế giới.
Mà tiên đạo vật chất, không hổ là vật chất tu luyện thích hợp nhất.
Thế giới tu di của Quân Tiên Dao, tăng lên sáu ngìn cái.
Cộng thêm bốn nghìn cái trước đó thì có tất cả là một vạn cái.
Trong cơ thể Quân Tiên Dao, tu luyện ra trọn vẹn một vạn tu di thế giới!
Con số này nghe thì rất nhiều.
Nhưng mục tiêu của Quân Tiên Dao, là muốn khiến cho hơn tám trăm bốn mươi triệu tế bào trong cơ thể đều hóa thành tu di thế giới.
So sánh với con số đó thì một vạn thật sự không tính là gì.
Cho dù không tính là gì nhưng ở giai đoạn hiện tại này của Quân Tiên Dao thì đây lại là một nguồn sức mạnh vô cùng kinh khủng.
Dù sao bị sức mạnh của một vạn tu di thế giới nghiền ép, ngẫm lại quả thật đáng sợ.
Cho dù như thế nào, Quân Tiên Dao lại tiến một bước dài về phía trước.
Sau khi tu luyện hoàn tất, Quân Tiên Dao cũng chuẩn bị xuất phát.
"Đến lúc tiến về Bất Hủ Tế Đàn rồi, đi thôi."
Quân Tiên Dao dùng pháp tắc thần liên kéo Trường Sinh Thiên Nữ.
Cho đến tận bây giờ trên mặt Trường Sinh Thiên Nữ vẫn còn vẻ chấn động, vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Mà nàng ta không biết rằng, điều kinh hãi thực sự vẫn còn ở phía sau.
Quân Tiên Dao mang theo Trường Sinh Thiên Nữ chạy tới Bất Hủ Tế Đàn nơi sâu nhất trong vùng đất Quy Khư.
Ngoài ra, Quân Tiên Dao còn có nhiệm vụ đánh dấu.
Chắc hẳn cũng chỉ có nơi sâu nhất trong vùng đất Quy Khư mới có thể kích phát đánh dấu.
Quân Tiên Dao dậm chân trong hư không, nhìn giống như là thuấn di cấp tốc.
Theo lý thuyết, uy áp của Bất Hủ Tế Đàn đối với tất cả mọi người sẽ đều giống nhau.
Ví như đám người Trường Sinh Đế Tử, Thao Vương, Vương Diễn, đến giờ vẫn còn cách Bất Hủ Tế Đàn một đoạn nữa.
Mà Quân Tiên Dao, thì lại dùng tốc độ nhanh nhất để vượt lên.
Đối với việc mình miễn dịch với uy áp này, Quân Tiên Dao cũng chỉ có thể phán đoán rằng là do tác dụng của chủ tế lệnh.
Trên người hắn, có một khối chủ tế lệnh có khắc "Ngũ".
Mà Trường Sinh Thiên Nữ, có lẽ là bởi vì đi theo bên cạnh hắn nên cũng không chịu ảnh hưởng của uy áp Bất Hủ Tế Đàn.
Dưới sự truy đuổi như vậy.
Trong lúc vô hình Quân Tiên Dao đã vượt qua đám người Trường Sinh Đế Tử, Vương Thao, Vương Diễn.
Nhưng bởi vì bọn họ không đi chung một tuyến đường, nên cũng không gặp được nhau.
Qua một thời gian ngắn.
Nơi mà Quân Tiên Dao đến vô cùng hoang vu.
Mặt đất không có một ngọn cỏ.
Chỉ có từng hố sâu và khe hở trải rộng.
Sự hoang vu lạnh lẽo giống như là ở bề mặt mặt trăng vậy.
Mà đúng lúc này, có gió mang huyết sắc thổi tới.
Đó rõ ràng là cát bụi đỏ tươi trên mặt đất bị thổi lên.
Đó là bụi đất màu máu bị đọng lại qua vô số thời gian, không biết đã từng bị bao nhiêu máu tươi thẩm thấu qua.
Đưa mắt nhìn lại, nơi sâu trong vùng đất Quy Khư.
Là một mảnh bình nguyên hoang vu huyết sắc.
Và ở nơi sâu nhất, một tòa kiến trúc to lớn thông thiên triệt địa, cổ lão thần bí, như chống đỡ cả trời đất đứng sừng sững ở nơi đó.
"Đó chính là... Bất Hủ Tế Đàn!"
…
Tận cùng Quy Khư, dường như là nơi kết thúc của thế gian vậy.
Một tòa kiến trúc thông thiên đứng sừng sững ở đó.
Giống như là thần trụ chèo chống thiên khung trong truyền thuyết thần thoại cổ đại.
Giờ phút này, cho dù là dựa vào kiến thức rộng rãi hay tầm mắt của Quân Tiêu Dao, cũng phải lộ ra tia kinh ngạc.
Bất Hủ Tế Đàn đó, quá khổng lồ.
Con người đứng trước nó còn nhỏ bé hơn cả con kiến.
Không biết cao bao nhiêu, dường như kéo dài đến vô tận tinh vũ.
Toàn bộ Bất Hủ Tế Đàn, được tạo thành từ một loại đá đen không biết tên.
Nhìn qua giống như là tảng đá, nhưng lại có cảm giác còn kiên cố hơn cả Tiên kim.
Hơn nữa trên đó dính đầy máu tươi ám trầm.
Trải qua thời gian vô tận lắng đọng, biến thành một tầng vết máu vật chất, bám vào mặt ngoài Bất Hủ Tế Đàn.
Đây là một tòa tế đàn tràn ngập cổ lão, thần bí, hoang vu, trang nghiêm, kinh khủng, kiềm chế, quỷ bí.
Bình nguyên huyết sắc mênh mông vô bờ.
Một tòa tế đàn cổ xưa mà quỷ dị.
Có thể nói , bất kỳ người nào nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, trong lòng đều sẽ sinh ra một loại cảm giác kỳ dị hoang vu.
"Đây chính là Bất Hủ Tế Đàn sao?"
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy.
Nơi này, chính là nơi tổ chức nghi thức chủ tế.
Từ xưa đến nay, máu và hồn của hàng trăm triệu sinh linh Tiên Vực đều bị hiến tế ở đây.
Có thể nói, bất kỳ sinh linh Tiên Vực nào, đứng trước tế đàn này, trong lòng chắc chắn sẽ không bình tĩnh nổi.
Dù là người như Quân Tiêu Dao, không có chủ nghĩa đại anh hùng, không có ý thức cứu vớt thương sinh, giờ phút này đều khó mà bình tĩnh.
"Bất Hủ Tế Đàn, vậy mà ta lại có thể thấy được Bất Hủ Tế Đàn!"
Trường Sinh Thiên Nữ ở phía sau trực tiếp quỳ lạy trên mặt đất, mang trên mặt một loại thành kính điên cuồng.
Rõ ràng là đối với nàng ta đây là một địa điểm thần thánh.
Vị kia của Trường Sinh đảo bọn họ, vị chủ tế đầu tiên không thể đề cập đến tên thật kia đã từng tế tự Thành Tiên Môn ở đây.
Đối với sinh linh Cửu Thiên, Bất Hủ Tế Đàn là một biểu tượng của nghi thức thần thánh.
Nhưng đối với sinh linh Tiên Vực, lại là sự đau đỡ và tổn thương mãi mãi.
"Bái cái gì mà bái, đứng lên cho ta."
Quân Tiêu Dao kéo Trường Sinh Thiên Nữ, dần dần tới gần Bất Hủ Tế Đàn.
Càng đến gần Bất Hủ Tế Đàn, càng có cảm giác con người vô cùng nhỏ bé.
Đồng thời, loại uy áp khủng bố kia cũng càng phát ra kinh người.
Mà Quân Tiêu Dao phát hiện ra, khối chủ tế lệnh mà mình cất giấu trong vũ trụ bên trong kia.
Lại bắt đầu có chút rung động, giống như là cảm ứng được loại cộng minh nào đó.
"Quả nhiên có quan hệ à..."