Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1930 - Chương 1930 - Tiểu Số Mệnh Thuật!

Chương 1930 - Tiểu Số Mệnh Thuật!
Chương 1930 - Tiểu Số Mệnh Thuật!

Chương 1930: Tiểu Số Mệnh Thuật!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.

Đứng trước Bất Hủ Tế Đàn này, ngay cả hắn cũng cảm thấy mình thật nhỏ bé.

Đồng thời có thể mang cho người ta một loại cảm giác tuyệt vọng không cách nào phản kháng được.

Giống như không có bất kỳ người nào, có thể ngăn cản nghi thức chủ tế.

Đúng lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao, truyền đến âm thanh của hệ thống.

"Đinh, chúc mừng túc chủ đã đến địa điểm đăng nhập, túc chủ có muốn đăng nhập không?"

Nơi này chính là nơi sâu nhất trong vùng đất Quy Khư, vì thế hệ thống đã được kích phát.

"Đăng nhập."

Trong lòng Quân Tiêu Dao mặc niệm.

Trước đó hắn đã có cảm giác, vùng đất Quy Khư này vô cùng đặc thù, phần thường đăng nhập chắc chắn không làm hắn thất vọng.

"Đinh, chúc mừng túc chủ, đăng nhập thưởng mười sao, tiên pháp, Tiểu Túc Mệnh Thuật!"

Âm thanh của hệ thống vừa rơi xuống.

Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy, một cỗ dòng lũ tin tức lớn đến không cách nào tưởng tượng được, tràn vào trong đầu của mình.

Khiến nguyên thần của hắn như muốn nổ tung!

Lượng tin tức đó quá mức khổng lồ, che phủ kiến thức như biển của Quân Tiêu Dao.

Trước kia Quân Tiêu Dao cũng đã từng đăng nhập một vài đại thần thông đỉnh cấp.

Ví như Lục Đạo Luân Hồi Quyền, Chư Thiên Sinh Tử Luân vân vân.

Nhưng cho dù là những đại thần thông kia gộp lại cùng với nhau, thì lượng tin tức cũng không bằng được một môn Tiên pháp trước mắt này.

Dù là Quân Tiêu Dao cũng nhịn không được, dùng tay đè chặt lấy trán.

Hằng sa cấp nguyên thần của hắn đang điên cuồng vận chuyển, kiệt lực tiếp nhận, tiêu hóa lượng tin tức này.

Trường Sinh Thiên Nữ ở bên cạnh cũng nhìn ra sự khác lạ của Quân Tiêu Dao.

Hắn đứng ở nơi đó, không nhúc nhích.

Nhưng Trường Sinh Thiên Nữ cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ cho là Quân Tiêu Dao bị Bất Hủ Tế Đàn trước mắt làm cho chấn động.

Sau một khắc đồng hồ.

Quân Tiêu Dao mới chậm rãi mở hai mắt ra.

Trong khoảnh khắc mà hắn mở mắt, trong con mắt hắn, dường như là có vô số đạo tắc huyền ảo thâm thúy đang chảy.

"Tiên pháp, lại là Tiên pháp, lần này, thật sự là đánh dấu được một cơ duyên lớn rồi." Trong lòng Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Cho dù hắn vẫn luôn trầm ổn lạnh nhạt, nhưng giờ phút này vẫn không nhịn được là kích động.

Tiên pháp?

Cái gì gọi là Tiên pháp?

Tiên nhân chi pháp!

Đây mới thực là tiên đạo đại thần thông!

Thần thông này có bản chất khác với những thần thông trước đó mà Quân Tiêu Dao đăng nhập đạt được.

Giống như cho dù là linh khí thiên địa cấp cao nhất, cũng không so sánh được với tiên đạo vật chất.

Trước đó những thần thông kia, cho dù là những Thần thú pháp Thái Cổ cường đại, như Côn Bằng, Chân Long đại thần thông vân vân.

So với Tiểu Số Mệnh Thuật mà hiện giờ Quân Tiêu Dao đăng nhập đạt được, cũng có chất khác biệt.

Có thể nói, thần thoại Đế mà gặp được Tiểu Số Mệnh Thuật thì cũng phải động tâm.

Đây mới thực sự là Tiên chi pháp môn!

Hơn nữa năng lực của Tiểu Số Mệnh Thuật cũng vô cùng nghịch thiên.

Người tu luyện Tiểu Số Mệnh Thuật có thể nắm giữ số mệnh của vạn vật minh minh.

Có được đủ loại huyền ảo, năng lực khó tin.

Điều khiến Quân Tiêu Dao cảm thấy nghịch thiên nhất.

Là Tiểu Số Mệnh Thuật này, có thể mượn nhờ một vài đồ vật có dính nhân quả để gọi chân linh trong minh minh đến.

Nói một cách đơn giản.

Chính là nếu như Quân Tiêu Dao tu luyện được Tiểu Số Mệnh Thuật.

Sau đó mượn nhờ Loạn Cổ Phủ có nhuộm nhân quả.

Thì có thể gọi ra một đạo chân linh của Loạn Cổ Đại Đế!

Đây chính là năng lực vô cùng nghịch thiên.

Trước đó, trong thời gian xảy ra cuộc chiến Chung Cực Ách Hoạ.

Quân Vô Hối, dùng huyết tế chân linh, vẩy máu tươi của bản thân mình, vẩy vào bên trên khí thiên pháp chỉ.

Từ đó triệu hoán ra một đạo chân linh của Khí Thiên Đại Đế.

Nhưng đó là bởi vì, Quân Vô Hối và Khí Thiên Đại Đế, đều là huyết mạch Quân gia, giữa họ có huyết mạch kết nối.

Nhưng nếu Quân Tiêu Dao tu luyện Tiểu Số Mệnh Thuật thì sẽ không có sự hạn chế về huyết mạch nữa.

Nói cách khác, về mặt lý thuyết chỉ cần nhân quả chi vật đầy đủ.

Hắn dường như có thể triệu hồi ra, tất cả Tiên Vực đại đế từ xưa đến nay!

Đó là một loại cảnh tượng như thế nào?

Và khủng bố đến mức độ nào?

Sợ là một đám đại lão Cửu Thiên cấm khu nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải tê cả da đầu a?

Chủ tế cũng phải ngây ngốc.

Một đạo chân linh, mặc dù không thể so sánh với bản tôn, nhưng cũng cực kỳ cường đại.

Quân Tiêu Dao cảm thán không thôi.

Loại năng lực có thể tuỳ ý nắm giữ và điều khiển số mệnh, gọi ra chân linh này quả thực vô cùng nghịch thiên.

Không hổ là tiên pháp trong truyền thuyết.

Điều này thậm chí còn khiến Quân Tiêu Dao nghĩ đến Vận Mệnh Cách hư vô mờ mịt trong ba ngàn pháp tắc.

Nghe đồn ai có thể khống chế Vận Mệnh Cách, người đó sẽ có thể khống chế vận mệnh vạn linh, thao túng dòng sông thời gian.

Nhưng từ xưa đến nay, không có ai có thể làm được điều này.

Theo Quân Tiêu Dao có cảm giác Tiểu Số Mệnh Thuật này gần giống với Vận Mệnh Cách.

Đương nhiên, còn kém xa so với Vận Mệnh Cách thực sự.

Trong vận mệnh thì số mệnh là một phần của vận mệnh, bị vận mệnh bao phủ lấy.

Ngoài ra, sự nghịch thiên của Tiểu Số Mệnh Thuật, cũng cần phải trả cái giá lớn.

Đó chính là, mỗi lần thi triển Tiểu Số Mệnh Thuật đều phải tiêu hao thọ nguyên cùng khí vận.

Bởi vì cái gọi là, có được tất có mất.

Quà tặng của vận mệnh đều được viết giá ở trong bóng tối.

Tiểu Số Mệnh Thuật này quả thực nghịch thiên, có thể rút ra một tia số mệnh của vạn linh, gọi ra chân linh.

Nhưng cùng lúc đó, người thi triển cũng phải trả một cái giá rất đắt.

Mà cái giả phải trả này có thể nói là vô cùng lớn.

Đối với một tu sĩ, điều quan trọng nhất trong tu luyện là gì.

Có thể có người nói là công pháp, là thần thông, là thiên phú vân vân.

Nhưng thật ra tổng kết lại, chính là hai thứ.

Một, tuổi thọ.

Một, vận may.

Có đủ tuổi thọ, cho dù là một con lợn, tu luyện một trăm kỷ nguyên, cũng có thể chứng đạo thành Đế.

Đây chính là sự thay đổi về lượng dẫn đến sự thay đổi về chất.

Tu sĩ có thiên tư bình thường, vốn dĩ khó mà chứng đạo thành Đế.

Cũng chính là bởi vì, tuổi thọ của họ không đủ để họ tu luyện lâu dài.

Vì thế mới cần dùng đến thiên phú và cơ duyên để bù vào.

Thiên phú đủ cao, cơ duyên đủ nhiều, thì có thể giúp tu sĩ, trong thời gian ngắn nhất, đạt tới cảnh giới tối cao.

Mà thiên phú và cơ duyên, lại liên quan đến một thứ khác.

Chính là vận may.

Vạn vật đều có vận may.

Giống như trước đó, Quân Tiêu Dao đã từng diệt qua không ít kẻ có vận may.

Từng người trong số họ đều là người có vận may trên mình.

Đế Hạo Thiên cũng là người có vận may lớn.

Vì thế bọn họ đều có thể đứng trên đỉnh cao thời đại.

Quân Tiêu Dao thì càng không cần nói, vận may rõ ràng là nhiều đến áp đảo.

Từ khi xuất thế đến bây giờ, trên cơ bản mọi việc đều thuận buồm xuôi gió.

Về phần thân phận của người vận mệnh hư vô, không ai có thể nắm giữ, kiểm soát vận mệnh của hắn, hắn có năng lực thoát ra khỏi con sông dài vận mệnh.

Không có nghĩa là bản thân Quân Tiêu Dao không có vận may.

Vận may và vận mệnh, là hai việc khác nhau.

Mà bây giờ, muốn thi triển ra Tiểu Số Mệnh Thuật, cái giá cần phải trả là tuổi thọ và vận may.

Đối với một tu sĩ, việc này cần cẩn thận suy tính.

"Có được tất có mất sao, không hổ là Tiểu Số Mệnh Thuật."

Bình Luận (0)
Comment