Chương 1951: Lai lịch chân chính của Mộng Đế
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hắn và Mộng Đế vốn không quen biết, theo lý thuyết sẽ không có nhân quả nào. Nhưng hắn lại luôn có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.
Cảm giác này thực kỳ diệu.
Khi Quân Tiêu Dao nhìn Mộng Đế, ánh mắt của Mộng Đế vẫn luôn tập trung trên người Quân Tiêu Dao.
Thậm chí làm Tiểu Yêu Hậu cũng lộ ra một tia kinh ngạc mơ hồ.
Trong mắt nàng ta, chủ nhân Mộng Đế như vĩnh viễn giữ một vẻ mặt, hơn nữa cũng không có hứng thú nào với mọi sự vật.
Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao đi đến, Mộng Đế lại như rất có hứng thú với hắn.
Trước kia cũng là Mộng Đế phân phó nàng đi Hoang Thiên Tiên Vực. Tuy rằng trong lòng tò mò rốt cuộc Mộng Đế và Quân Tiêu Dao có nhân quả gì, nhưng Tiểu Yêu Hậu cũng không có khả năng chủ động dò hỏi.
Sau một hồi yên lặng, Mộng Đế mở miệng nói: “Các ngươi đi xuống trước, ta và hắn nói chuyện một chút.”
Tiếng nói của Mộng Đế réo rắt mờ mịt, mang đến cho người ta cảm giác ôn nhu như trong mộng.
“Vâng...” Tiểu Yêu Hậu lôi kéo Nhan Như Mộng tạm thời lui xuống.
Trong điện chỉ còn Quân Tiêu Dao và Mộng Đế.
Tuy rằng trên người Mộng Đế không phát ra một tia uy áp, nhưng thân là đệ nhất ngoan nhân của Cửu Thiên, ai đứng trước mặt nàng cũng sẽ có áp lực, thậm chí cả Đại Đế cũng như thế.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại trường thân ngọc lập, trên mặt treo một nụ cười nhu hòa lễ phép, không kiêu ngạo không siểm nịnh, thong dong lễ độ.
“Ta nghĩ có lẽ trong lòng ngươi có rất nhiều nghi vấn đúng không.” Mộng Đế nói.
“Quả thật, hy vọng Mộng Đế có thể giải thích nghi hoặc.” Quân Tiêu Dao nói.
Mộng Đế không nói thêm gì, nàng chậm rãi nâng tay ngọc lên.
Ngay sau đó, Quân Tiêu Dao bỗng tập trung nhìn lại, bởi vì trên tay Mộng Đế xuất hiện một cái mặt nạ quỷ diện!
Chỉ thấy Mộng Đế chậm rãi đeo mặt nạ quỷ diện lên trên mặt mình.
Trong phút chốc!
Toàn bộ đại điện có ngân hà lưu chuyển, âm dương biến ảo!
Trong mơ hồ như thật sự có Quỷ Diện Nữ Đế đích thân đi tới!
“Này... Ngươi là...” Đôi mắt Quân Tiêu Dao mơ hồ chấn động.
Khó trách Mộng Đế không giải thích vô nghĩa cái gì, một cái mặt nạ quỷ diện đã đủ để giải thích tất cả!
“Ta vẫn luôn chờ đợi một người, một bóng dáng thường xuyên xuất hiện trong mộng của ta. Ban đầu ta cho rằng đó chỉ là một giấc mộng, thẳng đến phát hiện ngươi. Ta rất muốn biết rốt cục ngươi là ai.”
Giờ phút này, Mộng Đế nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao, như muốn nhìn thấy sâu trong linh hồn của hắn.
Mà Quân Tiêu Dao vẫn giữ cách nói đó: “Ta chính là ta, Quân Tiêu Dao.”
“Phải không.” Mộng Đế không nói gì thêm.
Ngay từ đầu, Quân Tiêu Dao thiếu chút nữa cho rằng Mộng Đế chính là vị Quỷ Diện Nữ Đế trong lời đồn kia. Nhưng hiện tại xem ra có vẻ không phải như thế.
Hẳn nàng ta cũng giống như Quỷ Diện Nữ Táng Hoàng, Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu, có liên hệ nhân quả với Quỷ Diện Nữ Đế kia, có lẽ lại là nhất thế thân của Quỷ Diện Nữ Đế.
Nhưng nếu thật là như vậy, Quỷ Diện Nữ Đế kia thật sự mạnh đến rất đáng sợ. Nhất thế thân của nàng ta mà có thể trở thành một vùng cấm Cửu Thiên.
“Đúng rồi, chắc vỏ sò kia không làm gì ngươi đúng không?” Mộng Đế đột nhiên hỏi.
“Vỏ sò?” Quân Tiêu Dao sửng sốt, sau đó bừng tỉnh hiểu ra.
Vỏ sò mà Mộng Đế nhắc đến chính là Trang Hiểu Mộng, cũng chính là nguyên hình chân chính của vương quốc bị lãng quên, Thái Cổ Tiên Thận!
“Mộng Đế tiền bối, thì ra là ngươi...” Cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng đã rõ vì sao Trang Hiểu Mộng kia lại đặc biệt chiếu cố hắn.
Ban đầu Quân Tiêu Dao còn cho rằng đơn thuần là mị lực của mình quá cao, có thể thu hút hảo cảm của giống cái, hiện tại xem ra còn có nguyên nhân là do Mộng Đế.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng phải, Trang Hiểu Mộng và Mộng Đế giống nhau đều tu luyện mộng ảo chi đạo.
Nhưng xem ra thực lực của Mộng Đế càng sâu không lường được, cũng khó trách sẽ khiến các vùng cấm khác kiêng kị.
“Trong đầu ta luôn có một âm thanh nói cho ta, ta có một sứ mệnh. Chính là gặp được ngươi, bảo hộ ngươi. Ta cũng không thể tin được, đối với tồn tại như ta mà cũng bị loại nhân quả này ràng buộc.” Mộng Đế nói, đôi mắt mang theo tia sáng thăm thẳm.
Quân Tiêu Dao lại chắp tay và nói: “Đa tạ Mộng Đế tiền bối chiếu cố, nhưng nếu Mộng Đế tiền bối cảm thấy bối rối thì Quân mỗ sẽ không làm phiền Mộng Đế, phong ba sau này cứ để một mình ta chống chọi lại.”
Thái độ của Quân Tiêu Dao thực đoan chính, giọng điệu thực nghiêm túc.
Hắn vốn dĩ không phải loại người quen dựa vào người khác, cho dù là pháp thân thần linh cũng là thứ thuộc về chính hắn.
Tuy rằng hiện tại hắn cũng không xác định Mộng Đế có phải là nhất thế thân của Quỷ Diện Nữ Đế không, nhưng mặc kệ có phải hay không thì da mặt Quân Tiêu Dao cũng không dày đến mức cầu xin Mộng Đế bảo hộ mình.
Hắn cũng không cần Mộng Đế bảo hộ.
“Phong ba nào cũng có thể chống chọi sao, ngươi có biết náo động kế tiếp sẽ khủng bố đến mức nào không?”
“Năm đại chủ tế giả sẽ huyết tẩy Tiên Vực. Còn có những lão già của các vùng cấm khác cũng sẽ không bỏ qua cơ hội lần này. Càng đừng nói hiện tại Tiên Vực cảm giác không phải bền chắc như thép. Dưới tình huống như vậy, ngươi còn năng lực xoay chuyển càn khôn sao?” Mộng Đế nói.
Qua thời gian dài lâu như thế, chỉ sợ đây là lần đầu tiên nàng ta nói nhiều như vậy.
Trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn mang theo nụ cười lễ phép.
“Có câu thành ngữ gọi là nhân định thắng thiên. Người cũng phải chia ra người mạnh kẻ yếu.”
“Đối với kẻ yếu mà nói, lời này chỉ là an ủi phí công. Nhưng đối với cường giả chân chính thì đây là một niềm tin bất hủ. Ta tin tưởng náo động sẽ hoàn toàn chung kết trong tay ta.”
Quân Tiêu Dao khoanh tay mà đứng.
Trong ánh mắt có ánh sáng.
Thiếu niên khí phách.
Đây là sự tự tin độc hữu của Quân Tiêu Dao.
Nhìn Quân Tiêu Dao vào giờ phút này, Mộng Đế nhất thời ngây ngẩn cả người, nàng tháo mặt nạ quỷ diện trên mặt xuống, đôi mắt lóe lên tia sáng thăm thẳm.
“Có lẽ ngươi rất tò mò về lai lịch của ta đúng không?”
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì hoáng do dự, nhưng vẫn gật gật đầu.
Chỉ nghe Mộng Đế buồn bã nói: “Thật lâu thật lâu trước kia, có một nữ tử vẫn luôn tìm kiếm người nào đó. Nàng đi qua đời đời kiếp kiếp, đi qua vạn vật luân hồi, nhưng vẫn không tìm thấy người kia.”
“Sau đó, nàng tình cờ đụng phải một vỏ sò, nàng đột nhiên được dẫn dắt. Có lẽ sa vào trong mộng là có thể tìm được.”
“Vì thế vào đời đó, nữ tử kia vẫn luôn đắm chìm trong mộng, vẫn luôn tìm kiếm.”
“Cuối cùng, nàng cho rằng mình đã tìm được rồi.”
“Nhưng kết quả lại chỉ là một ảo ảnh trong mộng mà thôi.”
“Thời khắc tỉnh khỏi cơn mộng, nàng thực buồn bã, muốn lột bỏ đời đó, phá kén thành bướm.”
“Nhưng nàng để lại một thể xác, một thể xác vĩnh viễn sa vào trong mộng.”