Chương 1961: Linh Diên đau lòng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một ít thế lực vốn bảo trì trung lập, hoặc là lắc lư trái phải nghe được tin tức này thì gần như không chút do dự mà bắt đầu đi chuẩn bị lễ vật.
Đã không ai có thể cản trở Quân Tiêu Dao quật khởi, có Quân gia che chở, hắn tuyệt đối có thể trưởng thành.
Không nói cuối cùng có không thăng hoa thành tiên, ít nhất trở thành nhất đại thần thoại cũng không phải vấn đề quá lớn.
Đối với một vị đại lão ngày sau, những thế lực đó cũng không dám chậm trễ. Hiện tại không đi tạo lập quan hệ thì chẳng lẽ chờ Quân Tiêu Dao trở thành thần thoại lại đi lấy lòng sao, đến lúc đó đã quá muộn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Tiên Vực đều xao động lên.
Một trong Cửu Thiên Tiên Vực, La Thiên Tiên Vực. Nơi này là địa điểm đóng trú của Dao Trì thánh địa.
Muôn vàn linh sơn, cung khuyết đan xen, dao thảo kỳ hoa khắp nơi, khe núi có lão dược sinh trưởng, linh cầm tẩu thú nhảy lên.
Đây là một tịnh thổ nhân gian, thế ngoại đào nguyên.
Mà sâu trong Dao Trì thánh địa, trong một động thiên phúc địa.
Một bóng hình xinh đẹp tóc như thương tuyết, tiên tư tuyệt thế đang ngồi xếp bằng trong đó, cũng nghe được tin tức này.
Nàng mặc tuyết y phiêu phiêu, da thịt trắng nõn, thanh lệ tuyệt tục, di thế độc lập, không dính bụi trần như thiên sơn tuyết liên. Dung nhan đã khó miêu tả được bằng bút mực, tinh xảo như họa, thánh khiết thanh lệ, tuyệt thế xuất trần, không dính khói lửa phàm tục.
Nàng chính là Khương Thánh Y đang tu luyện ở Dao Trì.
Biết được tin tức này, đôi môi đỏ của nàng hơi nhệch lên, hiện ra một nụ cười đẹp đến mức tâm kinh động phách.
“Tiêu Dao...” Khương Thánh Y cứ lặp đi hết lần này đến lần khác, lẩm bẩm niệm tên người trong lòng, hận không thể đưa hết toàn bộ ôn nhu cho hắn.
“Tây Vương Mẫu, ngươi từng hỏi ta có nguyện ý vì ái nhân của mình mà dâng ra Tiên Thiên Đạo Thai hay không. Có, ta nguyện ý, không chỉ như thế, cả mạng này cũng có thể cho hắn.” Khương Thánh Y đứng dậy, khóe môi vẫn mang theo một nụ cười hiểu ý.
Nàng muốn đi tìm Quân Tiêu Dao, phải hoàn thành cho xong tiệc đính hôn này, còn cuối cùng sẽ là kết quả gì, nàng cũng không để ý.
Có thể gặp được Quân Tiêu Dao đã hao hết tất cả vận khí cuộc đời này của nàng, cho dù sau này có ngã vào vực sâu vạn trượng, nàng cũng là không oán không hối han65.
Chỉ vì...
Tình yêu của nàng quá sâu!
Khương Thánh Y trang điểm thật xinh đẹp, lấy trạng thái tốt nhất để tham gia tiệc đính hôn.
Nàng đi ra khỏi Dao Trì.
“Thánh Y, ngươi chuẩn bị xuất phát sao?” Bên ngoài Dao Trì thánh địa, hai mỹ phụ nhân hiện lên.
Đó là sư tôn của Khương Thánh Y, Ngu Thanh Ngưng và Dao Trì Thánh Chủ.
“Đúng vậy, ta muốn đi tham gia tiệc đính hôn.” Khương Thánh Y mỉm cười.
“Chờ sắp đn thời điểm tổ chức, Dao Trì chúng ta cũng sẽ đi dự tiệc.” Dao Trì Thánh Chủ nói.
“Vâng, sư tôn, Thánh Chủ đại nhân, vậy Thánh Y rời đi trước.” Khương Thánh Y mặc tuyết y phiêu phiêu, mái tóc như thương tuyết, rẽ sóng mà đi.
“Thánh Y...” Ngu Thanh Ngưng thở dài khe khẽ.
“Làm sao vậy?” Dao Trì Thánh Chủ nói.
“Không biết vì sao, ta cứ cảm giác Thánh Y có tâm sự.” Trong mắt Ngu Thanh Ngưng hiện lên tia lo lắng.
Dao Trì Thánh Chủ cũng im lặng, nàng nhớ tới Tây Vương Mẫu, một nữ tử có thể nói là truyền kỳ.
“Chắc là, không phải vận mệnh tương đồng đâu.” Dao Trì Thánh Chủ cũng thở dài.
...
Mà vào lúc tin tức về Quân Tiêu Dao truyền khắp toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực, phía Tiên Đình cũng có người không bình tĩnh.
Tại Oa Hoàng tiên thống, trong một tòa cung điện xa hoa, một nữ tử tuyệt thế yên lặng không nói gì mà ngồi trên bảo tọa.
Nàng mặc một bộ váy dài tuyết trắng lưu li, khuynh thế tuyệt lệ, cao quý hoa lãnh. Da thịt tinh tế như dương chi ngọc, lưu chuyển tiên quang. Ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, giống như tạo vật hoàn mỹ được trời cao khéo tay tạo hình ra.
Không phải Linh Diên thì còn là người nào.
Chỉ là hiện tại, cặp mắt phượng vốn luôn mang theo tia sáng lưu li của Linh Diên lại trở nên trống rỗng, như mất hồn.
Dung nhan của nàng ta vẫn mỹ lệ đến khiến người ta say mê, nhưng lại có thêm vài phần tiều tụy không nên xuất hiện.
Trời biết, khi Linh Diên biết được Quân Tiêu Dao muốn tổ chức tiệc đính hôn, tâm tình của nàng ta như thế nào.
Quả thực không thể đi hình dung, tim như bị đao cắt, đau như châm đâm, những câu nói đó đều không đủ để hình dung một phần vạn đau đớn của nàng.
Linh Diên cũng đủ kiên cường, bằng không không có khả năng đi từng bước trở thành nữ thiếu hoàng Tiên Đình hiện giờ.
Nhưng dù thế nào thì chung quy nàng vẫn là một nữ tử. Chỉ cần là nữ tử thì không cách nào chạy thoát tình kiếp.
Nàng lại nghĩ tới lúc trước, khi biết được mình chỉ là một hồn của Diên Triệt, thậm chí cả Oa Hoàng tiên thống cũng chỉ lợi dụng mình. Khi đó chỉ có Quân Tiêu Dao nguyện ý mở rộng vòng tay, an ủi nàng, cho nàng một chỗ dựa vào.
Từ khi đó, Linh Diên đã nhận định Quân Tiêu Dao là số mệnh mà nàng không thể trốn thoát.
Mặc dù nàng cũng biết Quân Tiêu Dao để nàng lại Tiên Đình là vì làm Tiên Đình duy trì mâu thuẫn và phân liệt. Nhưng nàng cũng nguyện ý làm công cụ của Quân Tiêu Dao, không oán không hối hận.
“Đế nữ đại nhân, ngài cũng đừng thương tâm, tên hỗn đản Quân Tiêu Dao kia quá không chịu trách nhiệm!” Thị nữ Như Anh đứng bên cạnh cũng bất bình vì Linh Diên.
“Đừng nói nữa, chuyện này không liên quan đến Tiêu Dao, dù sao ai bảo ta gặp được hắn trễ như vậy chứ. Hơn nữa ban đầu còn là kẻ địch của hắn, một trong Nghịch Quân Thất Hoàng. Thua kém Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly, ta nhận.”
Linh Diên nhắm mắt, khóe mắt lại chảy xuống một giọt lệ.
Như Anh cũng im lặng không biết nói gì,
Nhớ đến trước đây Nữ Linh Diên cao lãnh vô song, khí phách như nữ hoàng đế. Hiện tại, chẳng qua là một nữ tử thương tâm vì tình, mặc dù đau lòng, nhưng cũng không oán trách Quân Tiêu Dao chút nào.
Mà đúng lúc này, một giọng nói như Thiên Lại bỗng truyền đến từ ngoài điện: “Gặp được suy sụp liền cúi đầu, không đi tranh thủ cũng không phải tính cách của ta. Hơn nữa đó chỉ là tiệc đính hôn, không phải là tiệc thành hôn, bị loại trừ như vậy thì ngươi có cam tâm không?”
Một thiếu nữ khuynh thế tuyệt mỹ, diễm quan thiên hạ bước vào trong điện, đó chính là Diên Triệt công chúa!