Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1980 - Chương 1980 - Chiến Cuộc Hạ Màn, Thần Tử Thế Vô Song

Chương 1980 - Chiến cuộc hạ màn, thần tử thế vô song
Chương 1980 - Chiến cuộc hạ màn, thần tử thế vô song

Chương 1980: Chiến cuộc hạ màn, thần tử thế vô song

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bầu không khí toàn trường đều an tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Giờ khắc này, không có ai ầm ĩ, không có người trào phúng, bọn họ đều lẳng lặng nhìn hai người này: Quân Tiêu Dao và Đế Hạo Thiên.

Hai thiên kiêu vốn đều có thể chúa tể một đời, lại va chạm nhau vào đại thế hoàng kim này.

Từ khi Đế Hạo Thiên thức tỉnh đến bây giờ, trải qua thời gian dài như vậy, dù sao mọi chuyện cũng phải có một kết cục.

Giờ phút này, không có tu sĩ nào cười nhạo Đế Hạo Thiên. Dù sao hắn ta thật sự đã mạnh đến cực hạn.

Có thể nói, cho dù là Hỗn Độn Thể Phi Thiên đối đầu với Đế Hạo Thiên cũng sẽ không có phần thắng quá lớn.

Nhưng ngặt nổi...

Đã sinh Du, sao còn sinh Lượng.

Mà trong sự yên tĩnh này, bỗng nhiên có một tiếng cười khàn khàn truyền đến.

Mọi người đều kinh ngạc, nhìn lại nơi phát ra âm thanh, rõ ràng là truyền đến từ hố sâu sơn lĩnh kia.

Đế Hạo Thiên nghiêng ngả lảo đảo chậm rãi đi ra từ trong đó, quần áo trên người rách nát, tóc vàng hỗn độn, máu tươi nhiễm đỏ toàn thân.

Xương cốt trong thân thể hắn rách nát, sức mạnh cũng khô cạn, có thể nói là vô cùng chật vật, căn bản không còn dáng vẻ của thiếu hoàng Tiên Đình cổ đại.

Nhưng làm người ta bất ngờ chính là, lúc này Đế Hạo Thiên lại đang cười.

Hắn cười sầu thảm, giọng khàn khàn: “Bại, Đế Hạo Thiên này lại bại sao?”

Đế Hạo Thiên không ngừng lẩm bẩm, nụ cười trên mặt có vẻ rất vặn vẹo.

“Đế Hạo Thiên, ta không muốn nhiều lời cái gì, ngươi đi đi.”

Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên vòm trời, y quan trắng hơn cả tuyết, không nhiễm một hạt bụi, hình thành đối lập rõ ràng nhất với Đế Hạo Thiên cả người dính đầy máu và bùn lúc này.

“Sao ta lại bại, ta chính là Hạo Thiên chân long Đế Hạo Thiên! Là đế vương nhất định sẽ làm chúa tể đại thế hoàng kim này!”

Đế Hạo Thiên bỗng rít gào lên, khóe mắt như muốn nứt ra.

“Vì sao, vì sao lại xuất hiện Quân Tiêu Dao ngươi!” Đôi mắt Đế Hạo Thiên như trừng ra máu tươi.

Quân Tiêu Dao nhàn nhạt lắc đầu, không nói thêm gì nữa.

Sợ là Đế Hạo Thiên đã hoàn toàn điên rồi.

“Ta không bại, Quân Tiêu Dao, ta còn chưa bại!” Đế Hạo Thiên bỗng nở nụ cười, cười điên cuồng.

“Quân Tiêu Dao, ta nói cho ngươi biết, rất nhanh, chúng ta sẽ không còn là người của một thế giới.”

“Đến lúc đó ngươi, ngươi, ngươi, và cả ngươi...”

Đế Hạo Thiên chỉ về một đám người ở đây.

“Các ngươi đều chỉ có thể nhìn theo bóng dáng bổn thiếu hoàng. Bởi vì ta là Đế Hạo Thiên, ha ha, các ngươi chờ, rất nhanh, rất nhanh sẽ đến.”

“Sự thẩm phán cuối cùng của thế gian, cá nhảy Long Môn, cuối cùng Đế Hạo Thiên ta sẽ hóa rồng, bay lên Cửu Thiên!”

Đế Hạo Thiên cười ha ha, vừa điên vừa cuồng, nghiêng ngả lảo đảo mà đi về hướng nơi xa.

Không có ai ngăn cản hắn, thậm chí trong mắt rất nhiều người còn lộ ra một tia đồng tình thương hại.

“Ai, đường đường là thiếu hoàng của Tiên Đình cổ đại, cuối cùng lại có kết quả này.”

“Không sai, ai có thể ngờ được Tiên Đình Hạo Thiên chân long lại điên rồi.”

“Hiện tại xem ra vận số tương lai của Tiên Đình không thể so sánh với Quân gia, dù sao thế hệ trẻ mới là tương lai.”

“Đúng vậy, Đế Hạo Thiên ngã xuống, thiên kiêu duy nhất còn nổi bật của Tiên Đình cũng chỉ có Diên Triệt công chúa.”

“Nhưng trái tim của Diên Triệt công chúa đã nằm ở chỗ Thần Tử Quân gia rồi.”

Một số người đang nói chuyện với nhau.

Tiên Đình là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, hiện tại có vẻ còn rất cường thế. Nhưng nhìn từ thế hệ trẻ thì đã hoàn toàn không thể so sánh với Quân gia.

Đừng nói Quân Tiêu Dao, chỉ là tam kiệt Quân gia cũng đủ để quét ngang chín mươi chín phần thiên kiêu Tiên Đình.

Nghĩ vậy, rất nhiều thế lực bất hủ ở đây càng kiên định về suy nghĩ đứng ở phe Quân gia.

Sau khi chuyện của Đế Hạo Thiên và Thượng Thương Bát Tử hạ màn, không khí ở đây cũng trở nên náo nhiệt lên.

Song thân của Quân Tiêu Dao lại hợp nhất, khí tức nội liễm.

Rất nhiều người đều cả kinh trong lòng, hai thân của Quân Tiêu Dao chia tách ra mà sức chiến đấu còn mạnh như vậy, nếu hợp nhất thì thực lực sẽ không chỉ đơn giản là 1 cộng 1 bằng 2 đúng không?

“Hôm nay tuy rằng xảy ra chút ngoài ý muốn, nhưng hẳn chư vị xem cũng tận hứng đúng không.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười và nói.

“Đâu nào, thần tử đại nhân khách khí, hôm nay chúng ta đã được mở rộng tầm mắt!”

“Không sai, dù là thiếu hoàng Tiên Đình hay Hỗn Độn Thể đều không thể địch lại thần tử.”

“Thời đại này thuộc về thần tử.”

Vô số khách khứa ở đây sôi nổi nịnh nọt vuốt đuôi.

“Mạch thượng nhân như ngọc, thần tử thế vô song... (1)”

(1) Bước đi trên đường đẹp như ngọc, người quân tử trên đời không có hai.

Đại Thương nữ hoàng dùng ánh mắt si mê mà nhìn nam tử bạch y trắng hơn cả tuyết, như bất thế trích tiên.

Giờ phút này, nàng đã không tìm thấy từ ngữ càng tốt để hình dung nam nhân hoàn mỹ này.

Lúc này trong lòng Đại Thương nữ hoàng chỉ có một tâm nguyện nho nhỏ.

Nàng chỉ nghĩ, khi nào có thể nói cho Quân Tiêu Dao biết tên mình, để Quân Tiêu Dao có thể nhớ kỹ nàng.

Mà bên này, Quân Tiêu Dao lại về tới lễ đài.

“Tiêu Dao!”

“Tiêu Dao ca ca!”

Tất nhiên không cần nói nhiều về vẻ mặt của hai nàng, Khương Lạc Ly sớm đã không che giấu được dáng vẻ si mê, lộ ra ánh mắt lấp lánh.

Đây là nam nhân nhà nàng, một vầng thái dương bất thế có thần uy cái thế, khí phách vô song, đàn áp một thời đại!

Thậm chí cho dù là Khương Thánh Y luôn luôn trí thức nội liễm, giờ phút này trong đôi mắt cũng hiện ra tia sáng kỳ dị và sùng bái.

Nàng không có tính cách tiểu nữ sinh dể sùng bái giống như Khương Lạc Ly, nhưng hiện tại, nàng cũng biến thành người hâm mộ Quân Tiêu Dao.

Các nàng thật sự quá may mắn vì có thể gặp được Quân Tiêu Dao, hơn nữa chiếm được một vị trí trong lòng hắn.

Đúng lúc này, Diên Triệt và Linh Diên cũng đi lên.

Đôi mắt Diên Triệt sáng ngời xinh đẹp, tiên mắt lưu li nhìn về phía Quân Tiêu Dao, có một tia mê luyến không chút che giấu.

Đây mới là nam nhân xứng đôi với nàng, thế gian này không tìm ra người thứ hai.

Vẻ mặt Khương Thánh Y lại thực bình tĩnh, nàng mỉm cười nói với Diên Triệt: “Cảm ơn ngươi.”

“Cảm tạ cái gì?” Diên Triệt hoang mang khó hiểu.

“Cảm ơn ngươi tới tham gia tiệc đính hôn, mà không phải tới ngăn cản.” Khương Thánh Y nói.

Khi đó, tất cả mọi người cho rằng Diên Triệt là tới quấy rối, đoạt phu. Không ai nghĩ đến Diên Triệt thật sự chỉ tới tham gia tiệc đính hôn mà thôi.

“Bản công chúa nhìn như nữ nhân ngang ngược vô lý điêu ngoa như vậy sao?” Diên Triệt vô tội mà chớp chớp đôi mắt đẹp.

“Ta thấy có hơi giống.” Khương Lạc Ly liếc xéo một cái, nói.

Nàng nguyện ý trở thành nữ nhân của Quân Tiêu Dao cùng Khương Thánh Y là bởi vì Khương Thánh Y cũng là người thân yêu nhất của nàng, hơn nữa cũng biết Khương Thánh Y mang chân tình với Quân Tiêu Dao.

Nhưng Diên Triệt thì xin lỗi, nàng không thân.

“Ai nha, Khương La Lỵ, sao có thể nói như vậy chứ, dù sao về sau chúng ta sẽ là tỷ muội.” Diên Triệt lộ ra nụ cười.

“Ai là tỷ muội với ngươi?” Khương Lạc Ly cũng hết chỗ nói rồi.

Muốn làm tỷ muội với nàng, làm nữ nhân của Quân Tiêu Dao, làm sao có thể!

Bình Luận (0)
Comment