Chương 1991: Đại Đế Tiên Vực đầu tiên chịu đứng ra
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà vào thời khắc tiếp theo….
Ầm ầm ầm!
Bá Tổ tùy ý thò một bàn tay thật lớn ra, tựa như trời cao sụp đổ mà giáng thẳng xuống.
Phụt!
Mấy ngàn vạn sinh linh Tiên Vực ở đây đã hoá thành sương máu dưới một chưởng này!
“Chuyện này...” Dù là đám người Bá Tôn cũng lộ ra vẻ mặt hơi ngẩn ngơ, không phản ứng kịp.
“Đứng ở điểm cao đạo đức, muốn ta đi che chở bọn chúng giống như nhất mạch Thánh Thể. Không che chở chúng thì chính là máu lạnh, là thất đức.”
“Ngu dân như vậy chết không đáng tiếc!”
“Nhất mạch Thánh Thể lại vì đám kiến ngu muội này mà hy sinh đời này đến đời khác, thật là buồn cười đến cực điểm!”
Bá Tổ lạnh nhạt nói, không có chút tình cảm nào.
Tâm tính của giống những Đại Đế vùng cấm đó y như đúc.
“Không sai, Bá Tổ đại nhân nói đúng.” Bọn người Bá Tôn phụ họa.
“Thành Tiên Môn đời này sắp mở rồi, đây là cơ hội cuối cùng của ta!” Ánh mắt Bá Tổ sáng khiếp người, mang theo một loại tàn khốc và lạnh nhạt.
Sau đó ông ta cất bước ra, kéo dài qua hàng tỉ tinh vực, sau đó chụp xuống một chưởng. Một tinh vực trực tiếp sụp đổ, vạn linh ngã xuống!
Ngay tức khắc, Bá Tổ cũng cảm giác được sinh mệnh chi tinh, các loại oán lực không cam lòng của chúng sinh vạn linh đều hội tụ về hướng tế đàn bất hủ.
“Mùi vị thật tuyệt, khó trách những Đại Đế vùng cấm đó lại nhấc lên náo động không biết mệt.” Bá Tổ cảm thán một câu.
Oanh!
Một tin tức kinh người truyền ra, Bá Tổ của Bá Thể tổ đường cũng ra tay tham chiến.
Nhưng... không phải là vì ngăn cản Đại Đế vùng cấm, mà là triển khai huyết tẩy tàn khốc đối với Tiên Vực giống như Đại Đế vùng cấm!
“Tại sao lại như vậy, đó chính là Bá Thể của Tiên Vực chúng ta mà!”
“Cái gì mà Bá Thể, lão chính là súc sinh!”
Vô số chúng sinh Tiên Vực nghe thấy tin tức này đều mang đầy lòng căm phẫn, nhịn không được chửi ầm lên.
Vốn dĩ thanh danh của nhất mạch Bá Thể cũng không tốt bằng Thánh Thể, dưới cục diện hiện giờ, Bá Tổ còn tham dự đại thanh tẩy.
Quả thực là dậu đổ bìm leo đối với Tiên Vực!
Một trong Cửu Thiên Tiên Vực, La Thiên Tiên Vực, một nửa La Thiên Tiên Vực gần như đã biến thành đất cằn. Nhưng tu sĩ của Dao Trì thánh địa đã chuyển dời đến Hoang Thiên Tiên Vực.
Một vị Đại Đế vùng cấm đang huyết tẩy tại đây, đó chính là Đại Đế của Tiên Ma Động Thiên.
Vào thời khắc nào đó, bước chân của Đại Đế này bỗng khựng lại.
Ông ta nhìn lại, hư không nơi xa hiện ra một bóng dáng khòm khòm, đó là một lão giả có khuôn mặt già nua, trên mặt đầy khe rãnh, sống lưng cong cong, dáng vẻ gần đất xa trời.
“Hừm?” Đại Đế của Tiên Ma Động Thiên nhìn thoáng qua, chợt lộ ra một tia trào phúng.
“Một đế lại mắc bệnh nặng trầm kha, như tàn đuốc trong gió. Tồn tại giống như ngươi không ngoan ngoãn trốn trong một góc tránh nguy hiểm, ngược lại còn xuất hiện trước mặt bản đế.” Đại Đế của Tiên Ma Động Thiên mang theo một tia nghiền ngẫm mà nói.
Tuy rằng ông ta không phải Đại Đế cấp đầu sỏ, chỉ là một Đại Đế bình thường, nhưng đối mặt với một Đại Đế vị tử khí trầm trầm, nửa chân đã bước xuống mồ thì ông ta vẫn thực thong dong.
Hơn nữa điểm cống hiến của một Đại Đế chính còn lớn hơn giết hàng tỉ sinh linh. Cho nên Đại Đế của Tiên Ma Động Thiên cho rằng mình nhặt được của hời.
Nghe ông ta nói thế, vị Đế mắc bệnh nặng, vô cùng già nua đối diện lại lộ ra nụ cười.
“Trốn? Đúng vậy, lão hủ cũng muốn trốn. Lão hủ có thể trốn đến Hoang Thiên Tiên Vực, để Quân gia che chở cho mình.”
“Nhưng mà...”
“Không trốn được.”
“Lão hủ như có thể nghe thấy có hài tử đang khóc, mất đi cha mẹ.”
“Có lão nhân đang khóc, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.”
“Có hài tử còn chưa sống được mấy năm, đã biến thành tế phẩm và quân lương của Thành Tiên Môn.”
“Đúng thế, trong mắt những Đại Đế vùng cấm các ngươi, có lẽ là đám kiến nhỏ bé đến không thể nhỏ bé hơn.”
“Nhưng trong mắt lão hủ, bọn họ đều là một đám người, một đám sinh linh.”
“Người có thể sống như kiến, mà đẹp như thần!”
Vị đế già nua này bi thương cười, đau lòng vì mình không thể cứu vớt vạn linh Tiên Vực.
“Lão già, nói nhiều như vậy làm gì, rốt cuộc ngươi là ai?” Đế của Tiên Ma Động Thiên khẽ nhíu mày.
“Ta...” Vị Đế già nua kia giơ ngón tay chỉ vào mình, sau đó nói: “Ta tên là Bắc Đẩu!”
….
La Thiên Tiên Vực đang triển khai một trận đế chiến khủng bố, một ít tu sĩ ở các tinh vực chung quanh đều cảm ứng được.
Một số cường giả ngủ đông tránh né cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Ra tay, có Đại Đế Tiên Vực ta ra tay với Đại Đế vùng cấm!”
“Sao có thể, thật sự có Đại Đế ra tay sao!”
“Là ai, rốt cuộc là vị Đại Đế nào là người đầu tiên phản kích!”
Vô số người đều vô cùng chấn động, cảm thấy không thể tin nổi.
Lần náo động này được gọi là khủng bố nhất trong lịch sử, đừng nói là tu sĩ bình thường, cả thế lực bất hủ có Đại Đế cũng bị huỷ diệt không ít.
Ngay cả Tiên Đình cũng chỉ có thể co đầu rút cổ ở phạm vi thế lực của mình, không thể che chở cho toàn bộ Hỗn Thiên Tiên Vực.
Mà vào thời điểm không còn hy vọng này, lại có Đại Đế Tiên Vực chịu đứng ra, đánh một trận với Đại Đế vùng cấm.
Ông ta tuyệt đối phải có dũng khí bỏ mệnh mới dám ra tay.
Trong âm thầm, một ít chí cường giả lặng lẽ tới gần La Thiên Tiên Vực để nhìn trộm. Sau đó, một tin tức kinh người truyền đến.
“Bắc Đẩu, là Bắc Đẩu Đại Đế!”
“Cái gì, lại là Bắc Đẩu Đại Đế!”
Nghe thấy tin tức này, rất nhiều tu sĩ đều xuất hiện cảm xúc rất phức tạp.
Đại Đế nào khác ra tay thì bọn họ không cảm thấy bất ngờ, chỉ có Bắc Đẩu Đại Đế là nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, Bắc Đẩu Đại Đế quá già nua, hơn nữa thân mang bệnh nặng.
Mặc dù sau đó Quân gia trợ giúp Bắc Đẩu Đại Đế an dưỡng một thời gian, nhưng ông ta sớm đã qua năm tháng đỉnh cao.
Bệnh kín trầm kha trên người ông ta để lại khi chiến đấu với bất hủ chi vương dị vực trong cuộc đại chiến hai giới xa xôi trước kia.
Có thể nói Bắc Đẩu Đại Đế đã lập công lao hãn mã vì Tiên Vực.
Cho dù trận náo động này, nếu Bắc Đẩu Đại Đế không ra tay cũng sẽ không ai nói bậy câu nào.
Nhưng là hiện tại, lão nhân như tàn đuốc trong gió lại xuất chiến.
Vì Tiên Vực, vì chúng sinh, phụng hiến hơi nóng cuối cùng của bản thân.
Tấm lòng son sắt này khiến người nghe rơi lệ.
Chẳng qua, La Thiên Tiên Vực cách Hoang Thiên Tiên Vực một khoảng cách. Cho nên hiện tại đám người Quân Tiêu Dao tạm thời còn chưa biết tình hình của Bắc Đẩu Đại Đế.
Mà Bắc Đẩu Đại Đế cũng chỉ là thành viên ngoài biên chế của Quân Đế Đình, cho nên cao tầng Quân Đế Đình không có khả năng lập tức biết được hướng đi của ông ta.