Chương 1992: Hội Vãn Điêu Cung Như Mãn Nguyệt
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Oanh!
Trận đế chiến ở La Thiên Tiên Vực vô cùng khủng bố, ánh sáng hừng hực chiếu rọi Cửu Trọng Thiên Khuyết.
Đến cuối cùng, mọi người chỉ nghe thấy tiếng gầm lên giận dữ truyền đến từ trung tâm đế chiến hừng hực kia.
“Đáng chết, lão già, ngươi điên rồi sao mà lại thiêu đốt đế chi căn nguyên của mình!”
“Đốt hết căn nguyên thì ngươi cũng sẽ chết!”
Đại Đế rống giận kia không ai khác chính là Đại Đế của Tiên Ma Động Thiên.
Kế tiếp, mọi người chỉ có thể nhìn thấy Bắc Đẩu thất tinh hội tụ trên bầu trời, hóa thành một mũi tên lộng lẫy tới cực điểm!
Một mũi tên xuyên thủng bầu trời mênh mông!
“Hội Vãn Điêu Cung Như Mãn Nguyệt, Tây Bắc Vọng, Xạ Thiên Lang (1)!”
(1) Hãy co cung cứng như vành trăng tròn, nhìn về Tây bắc, bắn sao Thiên Lang.
Trong quang huy hừng hực kia truyền đến tiếng cười tiêu sái của Bắc Đẩu Đại Đế, mang theo hào hùng trào dâng!
Một mũi tên xuyên qua tận trời!
Phụt!
Đại Đế của Tiên Ma Động Thiên bị một mũi tên xuyên thủng, thân thể tan vỡ, hóa thành mưa máu đầy trời! Thậm chí cả nguyên thần cũng hoàn toàn tan vỡ dướ mũi tên này!
Phanh!
Pháo hoa sáng lạn nở rộ!
Đó là pháo hoa bùng cháy từ huyết nhục và nguyên thần tan vỡ của Đại Đế của Tiên Ma Động Thiên!
Đại Đế vùng cấm đầu tiên trong đời náo động này đã ngã xuống!
Quả thực khó có thể tưởng tượng ra sự phấn chấn nhân tâm này!
Tuy rằng vùng cấm Cửu Thiên chỉ ngã xuống một đế thôi, nhìn như không tính cái gì, nhưng ý nghĩa nó tượng trưng lại hết sức phi phàm.
Đại Đế vùng cấm không phải cao cao tại thượng, làm chúa tể tất cả! Cũng sẽ có lúc ngã xuống!
“Bắc Đẩu Đại Đế uy vũ!” Chung quanh La Thiên Tiên Vực còn sót lại một ít tu sĩ, đều mắt đầy lệ nóng mà cất tiếng hoan hô!
Quang hoa hừng hực hạ màn, một lão giả tập tễnh đi ra từ hư không, mộ khí trầm trầm. Đôi mắt vẩn đục của ông ta đã càng ngày càng mơ hồ.
Nhưng ông ta vẫn xua xua tay, truyền lời rằng: “Các ngươi mau chạy đến Hoang Thiên Tiên Vực đi, tìm Quân gia che chở. Hài tử Tiêu Dao kia đáng tin, sẽ không từ chối các ngươi.”
“Đại Đế, ngài đi cùng chúng ta đi.” Có tu sĩ của La Thiên Tiên Vực quan tâm nói.
Tuy bọn họ không rõ tình trạng hiện tại của Bắc Đẩu Đại Đế, nhưng cũng theo bản năng nhận được có chút không ổn.
Nếu ông ta cùng họ trở về Hoang Thiên Tiên Vực thì Quân gia nhất định sẽ ra tay tương trợ.
Bắc Đẩu Đại Đế nghe vậy lại lộ ra một nụ cười, lắc lắc đầu và nói: “Lão hủ thì không đi. Ta nghe thấy rất nhiều người đang bi thương kêu gọi, ta còn sức lực.”
Dứt lời, Bắc Đẩu Đại Đế xoay người, xé rách hư không mà đi.
Đế chi căn nguyên của ông ta còn chưa thiêu đốt sạch! Ông ta còn có thể góp một phần sức mạnh cuối cùng cho Tiên Vực!
“Đại Đế!”
Vô số người đang kêu gọi, nhịn không được chảy ra nước mắt nóng rực.
Bọn họ chỉ có thể nhìn bóng dáng khòm khòm của Bắc Đẩu Đại Đế càng lúc càng xa!
“Nhanh lên, đi đến Hoang Thiên Tiên Vực, nói tin tức này lại cho Quân gia, nói cho Tiêu Dao thần tử!”
“Không sai, Bắc Đẩu Đại Đế và Thần Tử Quân gia có quan hệ, hắn nhất định sẽ không thấy chết mà không cứu!”
Rất nhiều tu sĩ La Thiên Tiên Vực đều lao về hướng Hoang Thiên Tiên Vực.
Bọn họ không thể để Bắc Đẩu Đại Đế ngã xuống như vậy!
...
Bên kia, một dáng người vô cùng khoẻ mạnh, khí tức cường thịnh mà cuồng bá lao qua vô số những tinh vũ. Nơi lão đi qua không còn một ngọn cỏ, vạn linh đều ngã xuống!
Vô số cổ tinh sinh mệnh bị lão dùng một tay bóp nát. Vô số thế lực, gia tộc bị huỷ diệt trong tay lão.
Người không biết còn tưởng rằng đây là Đại Đế vùng cấm thủ đoạn tàn nhẫn nào đó, không nghĩ tới bóng dáng kia chính là Bá Tổ của Bá Thể tổ đường!
Lão là Bá Thể của Tiên Vực!
“Bá Tổ, ngươi là súc sinh, toàn bộ nhất mạch Bá Thể các ngươi sẽ không có kết cục tốt!” Một Chuẩn Đế bị trọng thương gần chết phẫn nộ quát vào Bá Tổ.
“A...” Bá Tổ phát ra một tiếng cười lạnh khinh thường, nâng chưởng lên chụp nát đầu Chuẩn Đế kia.
Mà đúng lúc này, một mũi tên lộng lẫy xuyên thủng hàng tỉ bầu trời mênh mông, bắn thẳng về hướng Bá Tổ!
“Hừm, ai!?” Bá Tổ quát lạnh một tiếng, như đất bằng nổi sấm sét.
Lão nâng tay lên, trực tiếp đẩy ngang qua.
Nhục thân của Bá Thể tương đương với Thánh Thể, càng đừng nói là Bá Tổ có cảnh giới siêu phàm, nhục thân có thể sánh với Đế Binh, một chưởng giáng xuống, chư thiên rách nát!
Mũi tên kia trực tiếp bị đánh mai một.
Khi thấy rõ bóng dáng ra tay, trên mặt Bá Tổ cũng lộ ra một tia dị sắc, sau đó mang theo một tia nghiền ngẫm mà nói.
“Ta còn tưởng là ai, thì ra là ngươi, Bắc Đẩu Đại Đế.”
“Bá Tổ, ngươi không nghe thấy vạn linh Tiên Vực đang rên rỉ sao, đây là sinh linh cùng sinh ra lớn lên trong một thiên địa với ngươi!”
Bắc Đẩu Đại Đế hiện thân, sống lưng khòm khòm, tử khí trầm trầm, trên mặt ông ta cũng lộ ra vẻ phẫn nộ.
Nếu là Đại Đế vùng cấm, không cùng một thế giới thì có lẽ sẽ không có tình cảm, nhưng Bá Tổ cũng sinh ra ở Tiên Vực, lớn lên ở Tiên Vực, lão có thể vô tình giống như chư đế của vùng cấm Cửu Thiên sao?
Bá Tổ lại lãnh khốc vô tình mà nói: “Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, so với để các Đại Đế vùng cấm chiếm lợi, còn không bằng để ta tự ra tay huyết tẩy! Bắc Đẩu, sao ngươi lại thiêu đốt đế chi căn nguyên của mình. Một khi đã vậy, không bằng ngươi cùng huyết tẩy với ta, luyện hóa tinh huyết chúng sinh, có lẽ còn có thể tục mệnh cho mình.”
Trên mặt Bá Tổ lộ ra một cười lạnh lành lạnh tàn khốc.
….
Nghe Bá Tổ nói thế, trong mắt Bắc Đẩu Đại Đế dâng lên lửa giận hừng hực.
“Chẳng lẽ ngươi không sợ nhất mạch Bá Thể sẽ bị vạn linh Tiên Vực phỉ nhổ hàng tỉ năm!”
Nghe Bắc Đẩu Đại Đế nói thế, Bá Tổ bỗng ngửa mặt lên trời cười phá lên.
“Ha ha ha, buồn cười! Người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. Chỉ cần có thể lấy được vật chất Tiên Đạo, thậm chí bước vào Thành Tiên Môn, ta mặc kệ đám hậu nhân bình luận như thế nào!”
Bá Tổ rất ngông cuồng bá đạo, sự lãnh khốc này đã thâm nhập xương tủy, chỉ cần một mình lão đắc đạo, mặc kệ người khác như thế nào!
“Ngươi hết thuốc chữa!” Giọng Bắc Đẩu Đại Đế đã run lên nhè nhẹ vì phẫn nộ.
“Bắc Đẩu lão nhân, với trạng thái hiện tại của ngươi thì không phải đổi đầu với bổn tổ. Nể mặt ngươi liều chết tiêu diệt một Đại Đế vùng cấm, đi đi.” Bá Tổ lạnh nhạt nói.
Không phải lão thật lòng muốn buông tha cho Bắc Đẩu Đại Đế. Dù sao nếu hiến tế một vị Đại Đế thì hồi báo thu hoạch được cũng rất phong phú.
Nhưng thân phận của Bắc Đẩu Đại Đế quá nhạy cảm, lại làm ra công lao này cho Tiên Vực, nếu lão thật sự đánh chết Bắc Đẩu Đại Đế thì chỉ sợ không chỉ đơn giản là gánh chịu bêu danh, mà phỏng chừng ngày sau rất khó tiếp tục lăn lộn ở Tiên Vực.
Nhưng Bắc Đẩu Đại Đế chỉ đứng ở đó.
“Bắc Đẩu lão nhân, cho ngươi cơ hội cuối cùng.” Ánh mắt Bá Tổ lạnh căm căm.
Bắc Đẩu Đại Đế không nói thêm cái gì, ông ta bước từng bước về hướng Bá Tổ.
Mỗi khi bước ra một bước, khí tức của ông ta cũng mạnh lên một bậc. Thân thể vốn khòm khòm cũng dần dần thẳng lên. Khuôn mặt vốn già nua cũng trở nên trẻ tuổi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Cuối cùng...
Bước ra bảy bước!
Bắc Đẩu Đại Đế như về tới trạng thái cường thịnh thời trẻ, ngũ quan như khắc, mi phi nhập tấn, phấn chấn oai hùng, khí vũ hiên ngang!
Ông ta hoàn toàn thiêu đốt đế chi căn nguyên còn lại của mình!
Đây là một trận chiến liều mạng!