Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2010 - Chương 2010 - Diệp Cô Thần Quyết Tuyệt

Chương 2010 - Diệp Cô Thần quyết tuyệt
Chương 2010 - Diệp Cô Thần quyết tuyệt

Chương 2010: Diệp Cô Thần quyết tuyệt

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nàng biết Diệp Cô Thần muốn đi làm gì.

Đó là một việc cực kỳ nguy hiểm, thậm chí có thể gây nguy hiểm đến sinh mệnh của hắn.

Diệp Cô Thần nhìn Tư Đồ Tuyết vành mắt ửng đỏ, trái tim vốn lạnh như băng cũng không khỏi hơi đau nhói.

Hắn lại nâng tay lên, chùi chùi nước mắt trên mặt Tư Đồ Tuyết. Với tính cách của hắn, đây là điều tuyệt đối sẽ không làm ra được.

Tư Đồ Tuyết cũng ngây ngẩn cả người.

“Tuyết Nhi, Quân huynh có đại ân với ta. Nàng muốn ta làm một người vong ân phụ nghĩa, nhát gan co rúm hay sao?”

Nghe Diệp Cô Thần nói thế, Tư Đồ Tuyết cũng sửng sốt.

Nàng cắn chặt môi, sau đó lắc lắc đầu.

Diệp Cô Thần hơi mỉm cười, lại đi về hướng Thiên Kiếm Phong.

Mà Thiên Kiếm Vô Danh sớm đã xuất hiện, ông ta đã liệu trước được tính toán của Diệp Cô Thần.

“Diệp Cô Thần, ngươi thật sự quyết định sao, nếu làm như vậy, ngươi thật sự sẽ có nguy cơ ngã xuống.” Vô danh nói.

“Sinh tử có mệnh, tình nghĩa vô giá, nhưng ta nghĩ đây cũng là tâm nguyện của Độc Cô Kiếm Thần.” Diệp Cô Thần nói.

Vô Danh sửng sốt, sau đó bỗng ngửa mặt lên trời cười.

“Ha ha, không hổ là ngươi, tàn khu của Độc Cô Kiếm Thần nằm ở nơi sâu nhất Kiếm Trủng. Ngươi là một tia hồn của ngài, nếu có thể thành công thì có thể cống hiến một phần sức mạnh.”

Diệp Cô Thần gật gật đầu.

Hắn không chút do dự, nghĩa vô phản cố mà bước vào nơi sâu nhất Kiếm Trủng!

Phía Huyền Thiên Tiên Vực, đại chiến đã tới hồi gay cấn.

“Phụt!”

Quân Lăng Tiêu và Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu đều liên tục lui lại. Khóe miệng hai người đều có từng đợt từng đợt máu tươi tràn ra.

“Đáng giận, Quân gia ta đã bao giờ bị áp chế như thế...” Trong mắt Quân Lăng Tiêu lộ ra một tia lạnh lẽo khắc cốt.

Mà trên dung nhan tuyệt mỹ lãnh diễm của Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu lại không có chút biểu cảm nào cả.

Thật ra lấy lập trường của nàng, thật sự không cần xen vào trận chiến này. Dù sao bản thân nàng cũng không xem như sinh linh Tiên Vực, nguyên nhân khiến nàng ra tay chỉ là Quân Tiêu Dao mà thôi.

“Nếu tình hình tiếp theo xuất hiện bất trắc gì, ta sẽ dẫn ngươi đi.” Đúng lúc này, một thần niệm truyền đến Quân Tiêu Dao.

Đó là Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu truyền niệm.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại nhàn nhạt lắc lắc đầu, truyền âm thần niệm đáp lại: “Không cần, đến lúc đó nếu thực sự có bất ngờ gì, ta sẽ cùng Quân gia và Quân Đế Đình tồn vong, ngươi có thể đi.”

“Ngươi...”

Mày liễu tuyệt mỹ của Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu cũng nhịn không được mà hơi nhăn lại, lộ ra một tia phẫn nộ nhàn nhạt.

“Trong cục diện này, ngươi không làm được cái gì cả.” Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu dùng thần niệm nói.

“Có lẽ ta thật sự không làm được gì, nhưng... Phụ thân ta từng nói qua, Quân tử lập mệnh, cả đời vô hối. Quân Tiêu Dao này không cầu không thẹn với thiên địa, chỉ cầu không thẹn với bản tâm!” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu lập tức sửng sốt.

Nàng nhìn thoáng qua Quân Tiêu Dao, lần đầu tiên trong lòng bị bóng dáng bạch y này làm hơi xúc động.

Trong đầu nàng như hiện ra một ảo cảnh.

Một cô bé nắm lấy món đồ chơi quỷ diện, sùng bái mà nhìn bóng dáng bạch y trước mặt mình.

Bóng dáng kia thay nàng chống chọi một mảnh thiên địa nho nhỏ.

Mà hiện giờ, bóng dáng của Quân Tiêu Dao lại bắt đầu trùng khớp với bóng dáng kia.

“Ta cũng không rời khỏi.” Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu truyền âm lại.

Quân Tiêu Dao cười.

Mà đúng lúc này, bỗng nhiên, một luồng khí tức cuồn cuộn lại bùng nổ từ Cửu Thiên chi Thượng, đàn áp về hướng Tiên Vực.

“Trời ạ, chẳng lẽ lại có tồn tại chí cường xuất hiện?”

“Vì sao, tại sao lại như vậy!”

Cảm nhận được khí tức kinh khủng này, vạn linh Tiên Vực vốn đã tuyệt vọng lại có cảm giác như rơi vào hắc ám triệt để.

Tam đại chủ tế giả giáng thế đã gần như đánh nát Tiên Vực. Nếu xuất hiện thêm một tên thì căn bản không cần nói nhiều nữa, không còn chút hy vọng nào cả.

“Chẳng lẽ là chủ tế đầu tiên của Trường Sinh Đảo, không đúng, khí tức kia là kiếm khí!”

Quân Tiêu Dao cẩn thận cảm nhận khí tức kia. Ban đầu hắn bắt cũng cho rằng là chủ tế đầu tiên thần bí nhất, cường đại nhất sắp hiện thế.

Nhưng cẩn thận cảm ứng một hồi, hắn phát hiện đó là kiếm khí, hơn nữa phương hướng đó chính là Kiếm Trủng.

“Chẳng lẽ...” Trong lòng Quân Tiêu Dao đã có dự đoán.

Oanh!

Cửu Thiên Kiếm Trủng dâng lên kiếm khí cuồn cuộn. Trong mơ hồ, một bóng dáng vô cùng vĩ ngạn hiện lên.

Người hắn mặc huyền bào, mày kiếm mắt sáng, uy trấn hoàn vũ!

“Kiếm tới!”

Bóng dáng kia thét dài một tiếng, Cửu Thiên chấn động!

Sau đó, Thiên Kiếm phong trong Kiếm Trủng run rẩy kịch liệt, những xiềng xích thô to trói buộc kia lập tức sụp đổ!

Thiên Kiếm dựng lên ngang trời, hạ xuống trong tay bóng dáng kia!

“Nhất kiếm bình sinh hận, kiếm này than Độc Cô!”

Diệp Cô Thần...

Không...

Giờ phút này, có lẽ nên gọi là Độc Cô Kiếm Thần tái hiện cõi trần!

Một kiếm chém xuống, kiếm mang mênh mông cuồn cuộn, như đại giang đại hà trào dâng, buông xuống từ Cửu Thiên mà rơi thẳng xuống Thánh Linh Chi Tổ!

“Là ngươi, Độc Cô Kiếm Thần!”

sắc mặt Thánh Linh Chi Tổ cũng hơi thay đổi, lão tung ra Thánh Linh Y, ngăn cản kiếm mang mênh mông cuồn cuộn kia.

Độc Cô Kiếm Thần tay cầm Thiên Kiếm, bước từng bước đi ra từ Cửu Thiên!

Mái tóc hắn rậm rạp, ngũ quan sắc bén như đao tước, mày kiếm mắt sáng, thân thể vĩ ngạn.

Toàn thân tản ra một luồng kiếm ý sắc bén, bản thân hắn như một thanh thần kiếm đủ để cắt đứt trời xanh!

“Ta nói qua, chủ tế giả không nên tồn tại trên thế gian!”

Giọng nói của Độc Cô Kiếm Thần mênh mông cuồn cuộn, đôi mắt phụt ra kiếm mang xé trời.

Thánh Linh Chi Tổ nhìn thoáng qua rồi lạnh lùng nói: “Độc Cô Kiếm Thần, ngươi thật là âm hồn không tan, lúc trước đã muốn ngăn cản chúng ta, nhưng chỉ là châu chấu đá xe. Khi đó ngươi đang trong trạng thái toàn thịnh mà cũng không cản được đại thanh tẩy, huống chi hiện tại lại là tàn khuyết.”

Lấy cảnh giới tu vi của Thánh Linh Chi Tổ, tất nhiên có thể liếc một cái là nhận ra Độc Cô Kiếm Thần trước mắt không xem như Độc Cô Kiếm Thần chân chính.

Mà là một tia hồn của ông ta, cũng chính là Diệp Cô Thần, sau khi dung nhập với tàn khu của Độc Cô Kiếm Thần đã giúp ông ta tái hiện thế gian.

Tuy rằng Độc Cô Kiếm Thần giờ phút này tay cầm Thiên Kiếm cũng có thực lực cường đại. Nhưng hiển nhiên không thể so sánh với thời kỳ cường thịnh của mình.

Nhưng cho dù Độc Cô Kiếm Thần không ở trạng thái hoàn chỉnh, hắn cũng là một sức mạnh quan trọng.

“Nếu ta dám ngăn cản các ngươi lần đầu tiên thì cũng dám cản các ngươi lần nữa!”

Bình Luận (0)
Comment