Chương 2022 : Sức mạnh vô thượng của thần thoại đế
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Oanh!
Tiếng đinh tai nhức óc khiến màng tai người ta sắp tan vỡ.
Ở Tiên Vực khác, dưới ánh mắt kinh hãi muốn chết của vô số chúng sinh, toàn bộ Thanh Thiên Tiên Vực bị Trường Sinh Luân chấn vỡ thành hai mảnh.
Hàng trăm triệu sinh linh bị Trường Sinh Luân đánh chết trong tích tắc, dư chấn đó quét qua toàn bộ Thanh Thiên Tiên Vực, gần như không còn người sống nào cả!
Khiếp sợ, sợ hãi, hoảng sợ, tuyệt vọng!
Đây là sự kinh hãi và tuyệt vọng không thể tin nổi, một kích gần như đã đánh chìm một khối Tiên Vực.
Đây... Chính là thần thoại đế chi uy!
Có thể nói, trừ ba vị chủ tế giả ra thì cộng tất cả những sinh linh Tiên Vực do Đại Đế vùng cấm, chí cường giả tiêu diệt cũng không nhiều bằng một kích hiện giờ của Trường Sinh Đế Tôn.
“Hết cứu, Tiên Vực hết cứu, tất cả đều hết cứu rồi!”
“Thần thoại đế, đây là thần thoại đế chân chính, ai có thể cản trở!”
“Một thần thoại đương thời xuất hiện, lại không phải mang đến sinh hy vọng cho Tiên Vực ta, mà là tuyệt vọng phải chết!”
Có vô số sinh linh trên tám Tiên Vực còn lại đang ôm đầu gào rống, còn có sinh linh trực tiếp hóa điên.
Đây không chỉ đơn giản là đại thanh tẩy, tốt xấu gì đại thanh tẩy còn sẽ để lại một ít “hạt giống”, tạm để đó để ngày sau thu hoạch.
Nhưng hiện tại, Trường Sinh Đế Tôn thật sự muốn ra tay diệt sạch tất cả sinh linh Tiên Vực!
Đây là đại diệt tuyệt, không phải đại thanh tẩy!
Mà bi ai chính là, hiện giờ trên Tiên Vực không ai có thể đối phó Trường Sinh Đế Tôn. Thần thoại đế vừa xuất hiện thì ai có thể tranh phong!
Không ai có thể ngăn cản sự cường đại này!
Đối mặt với tiếng kêu khóc, mắng chửi bi thống của hàng tỉ sinh linh, vẻ mặt của Trường Sinh Đế Tôn hết sức đạm mạc.
Đối với lão, những tình cảm đó giống như con kiến ồn ào náo động, không thể lọt vào tai gã được.
Trường Sinh Đế Tôn phất tay một cái, Trường Sinh Luân lại bay lên trời, sau đó muốn tiếp tục giáng về hướng khối Tiên Vực thứ hai.
Sinh linh trên Tiên Vực kia lập tức phát ra tiếng rít gào hoảng sợ.
Nhưng vào lúc này, một tiếng nói mờ mịt như có như không bỗng truyền vào bên tai Trường Sinh Đế Tôn: “Ngươi muốn tiêu diệt sát vạn linh Tiên Vực, ta mặc kệ, nhưng không được phép phá hư thiên địa Tiên Vực!”
…
Nghe thấy tiếng nói mờ mịt đó, Trường Sinh Đế Tôn luôn vô cảm vô tình hiếm thấy mà lộ ra một tia bất ngờ.
“Thương tộc...” Trường Sinh Đế Tôn lẩm bẩm nói.
Thương tộc được coi là con dân của Thiên Đạo, truy tìm Thiên Đạo.
Bọn họ tự xưng là người thủ vệ của Thiên Đạo, ai làm trái Thiên Đạo, phá hư cân bằng Tiên Vực sẽ bị bọn họ coi là kẻ địch.
Nếu đám người Trường Sinh Đế Tôn chỉ tàn sát sinh linh Tiên Vực thì Thương tộc sẽ không để ý. Dù sao sinh mệnh là tồn tại ngoan cường nhất, cho dù chết sạch cũng sẽ sinh ra sinh linh mới sau vô số năm tháng.
Nhưng Trường Sinh Đế Tôn vừa ra tay đã phá hủy một Tiên Vực. Nếu Trường Sinh Đế Tôn đánh nát toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực thì thật sự là phá hư quá lớn đối với thiên địa Tiên Vực.
Vì vậy dù là Thương tộc vẫn luôn đứng phía sau màn cũng ngồi không yên.
Người truyền âm kia chính là Diện Bích Giả của Thương tộc.
“Trường Sinh Đế Tôn, từ trước đến nay tộc ta mặc kệ đại thanh tẩy, nhưng chúng ta cũng không cho phép làm quá tuyệt.” Diện Bích Giả Thương tộc lại truyền âm đến.
Sở dĩ Thương tộc ngăn cản Trường Sinh Đế Tôn, không phải là có ý tốt suy nghĩ cho vạn linh Tiên Vực.
Bọn họ phục vụ cho Thiên Đạo Tiên Vực, không muốn để Trường Sinh Đế Tôn hoàn toàn phá hư cửu đại Tiên Vực.
Thử suy nghĩ xem, nếu Tiên Vực bị Trường Sinh Đế Tôn hoàn toàn đánh nát thì sự vận chuyển của Thiên Đạo sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, vậy Thương tộc bọn họ cũng không dễ chịu.
Trường Sinh Đế Tôn nghe vậy thì nhàn nhạt nói: “Bản đế tôn và vị kia của Thương tộc cũng coi như có chút liên quan, từng luận đạo với nhau, một khi đã như vậy, vậy cho Thương tộc các ngươi chút thể diện cũng được.”
Trường Sinh Đế Tôn nói xong thì thu Trường Sinh Luân lại, sau đó tung một chưởng đàn áp về hướng một Tiên Vực khác.
Ầm ầm ầm!
Bàn tay do pháp tắc đan chéo tạo ra còn lớn hơn cả trời cao, đàn áp cả khối Tiên Vực.
Tuy rằng lần này không làm nứt toạc toàn bộ Tiên Vực giống vừa rồi, nhưng sinh linh trên Tiên Vực này cũng đã chết hơn chín phần, nơi nơi đều là thi cốt, máu chảy thành sông.
Số người may mắn còn tồn tại cũng ngửa mặt lên trời bi thương gào rống. Thê tử, con cái, cha mẹ, gia tộc của bọn họ, vô số người đều đã chết, thảm không nỡ nhìn.
Tiếng khóc nức nở của vạn linh thế gian vĩnh viễn không vào đến tai Trường Sinh Đế Tôn.
Mà sau khi Tiên Vực thứ hai bị Trường Sinh Đế Tôn hoàn toàn huyết tẩy, vô số sinh mệnh tinh hoa, khí huyết chi tinh, các loại niệm lực của chúng sinh đều điên cuồng tràn về hướng tế đàn bất hủ.
Mà năng lượng của tế đàn bất hủ lại tăng vọt, tràn về hướng Thành Tiên Môn. Thành Tiên Môn vẫn luôn run rẩy kịch liệt, rốt cuộc cũng mở ra một khe hở.
Mà sau khi khe hở kia mở ra, vô số vật chất sáng lạn phụt ra từ trong đó, mang theo khí tức vô cùng thần thánh lộng lẫy.
Đó là vật chất Tiên Đạo!
Hơn nữa, vật chất Tiên Đạo này còn thuần túy hơn cả loại vật chất Quân Tiêu Dao từng chứng kiến trước kia, quả thực mang đến cho người ta một cảm giác như chỉ ngửi đã muốn phi tiên.
Những vật chất Tiên Đạo đó chia ra thành ngàn vạn luồng, rơi về hướng những tồn tại từng tham dự náo động vùng cấm kia. Tất nhiên Trường Sinh Đế Tôn có được nhiều nhất, sau đó chính là tam đại chủ tế còn lại.
Thánh Linh Chi Tổ ngửa mặt lên trời cười to, sau khi được vật chất Tiên Đạo bổ sung thì thương thế của lão cũng khôi phục một chút, tuy rằng còn chưa đạt tới thời kỳ cường thịnh nhất, nhưng cũng không cần lo lắng sẽ có nguy cơ ngã xuống.
“A... Quân gia, cổ Tiên Đình, còn những tồn tại ra tay tương trợ các ngươi, hiện tại các ngươi đã biết đại thanh tẩy không thể ngăn cản, Thành Tiên Môn nhất định sẽ mở ra chưa hả!”
Đối mặt với lời nói của Thánh Linh Chi Tổ, phe trận doanh Tiên Vực hiếm thấy mà trầm mặc.
Nói thật, cục diện này thật sự khiến người ta bất lực. Đó chính là thần thoại đế, dùng một chiêu đánh tan nát một Tiên Vực thành hai mảnh.
“Tiêu Dao...”
Nhìn bóng dáng đứng sừng sững trên trời xanh, trong mắt Khương Thánh Y xuất hiện một tia đau lòng.
Nàng biết Quân Tiêu Dao đã cố hết sức.
Bắt đầu từ lúc đi lên Cửu Thiên, hắn đã mai phục làm chủ tế thứ năm, sau đó lại hiện thân đánh lén, khiến trận doanh vùng cấm bị trọng thương.
Có thể nói, Quân Tiêu Dao làm được chuyện mà độ tuổi của hắn vốn không có khả năng làm ra.
Đổi lại là người trẻ tuổi đồng lứa nào, nếu có thể làm được một phần mười như Quân Tiêu Dao thì cũng đủ để tự hào, ngạo nghễ với người cùng thế hệ.
Thử hỏi một chút, có người trẻ tuổi nào có năng lực trấn sát Thạch Hoàng, Bất Tử Cổ Hoàng?
Nói Quân Tiêu Dao dựa vào ngoại lực, pháp thân thần linh thu nạp được các loại sức mạnh tín ngưỡng, sức mạnh huyết tế, cũng là do Quân Tiêu Dao nghĩ cách gom về.
Đây là pháp thân tự tay hắn đắp nặn ra.
Ai dám nói mình có thể làm càng tốt hơn Quân Tiêu Dao?
Nhưng không có cách nào, cho dù Quân Tiêu Dao làm tốt đến mấy thì hắn cũng chỉ là một người tuổi trẻ mà thôi.
Có thể tham gia chiến trường gần Thần cấp đã là không thể tưởng tượng nổi. Hiện tại thần thoại đế, Trường Sinh Đế Tôn hiện thân, thật sự không phải Quân Tiêu Dao có thể ngăn cản.
“Tiêu Dao, ta nhất định phải giúp chàng.” Trong mắt Khương Thánh Y hiện lên một tia kiên quyết.
...