Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2023 - Chương 2023 - Tuyệt Vọng Do Trường Sinh Đế Tôn Mang Đến

Chương 2023 - Tuyệt vọng do Trường Sinh Đế Tôn mang đến
Chương 2023 - Tuyệt vọng do Trường Sinh Đế Tôn mang đến

Chương 2023: Tuyệt vọng do Trường Sinh Đế Tôn mang đến

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cửu Thiên chi Thượng, Trường Sinh Đế Tôn cảm nhận được vật chất Tiên Đạo dung nhập vào cơ thể mình.

Gã vẫn không lộ ra chút cảm xúc nào cả.

“Quá ít.” Trường Sinh Đế Tôn nhàn nhạt lắc đầu.

Có lẽ những vật chất Tiên Đạo đó không ít đối với những người khác, nhưng đối với thần thoại đế như gã thì chỉ có thể dùng từ ‘Như muối bỏ biển’ để hình dung.

Hơn nữa, mục đích của chủ tế giả bọn họ chính là hoàn toàn mở ra Thành Tiên Môn, mà không chỉ thu hoạch một ít vật chất Tiên Đạo thôi.

“Tế phẩm còn chưa đủ, khí huyết của Tiên Vực kia rất tràn đầy.”

Ánh mắt đạm mạc như thần của Trường Sinh Đế Tôn chuyển về hướng Huyền Thiên Tiên Vực. Đó là nơi tập kết của trận doanh cường giả Tiên Vực.

Cảm nhận được tầm mắt trong cõi u minh của Trường Sinh Đế Tôn nhìn tới, áp lực đó khiến người ta hít thở không thông.

Chân linh của Đông Hoa Đế Quân tiến lên trước một bước, lạnh nhạt đối diện với Trường Sinh Đế Tôn.

“À, mạt đại chi chủ của cổ Tiên Đình, Đông Hoa Đế Quân.” Giọng nói của Trường Sinh Đế Tôn xuất hiện một tia phập phồng.

Đến cảnh giới như gã thì chỉ có tồn tại cấp bậc tương đương mới có thể làm nỗi lòng gã có một tia dao động.

“Trường Sinh Đế Tôn, hôm nay ngươi muốn diệt sạch sinh linh sao? Chẳng lẽ không sợ phản phệ tội nghiệt của chúng sinh Tiên Vực đối với ngươi?”

Thế gian vạn vật đều có nhân quả. Trường Sinh Đế Tôn tạo nên sát nghiệt ngập trời như thế thì nhất định sẽ bị tội nghiệt của vạn linh Tiên Vực nguyền rủa.

Trường Sinh Đế Tôn nghe vậy thì vẫn vô cảm vô tình nói: “Nếu ta diệt thế thì ai ngăn cản được? Nếu trời có oán, ngại gì táng trời?”

Một câu đã thể hiện hết khí phách của thần thoại đế!

Nếu trời có oán, ngại gì táng trời, huống chi là người!

Đây là sự bá đạo của chủ tế đầu tiên, Trường Sinh Đế Tôn!

Không muốn nói thêm một câu nào nữa, Trường Sinh Đế Tôn giơ tay lên, pháp tắc vô lượng hội tụ, điểm ra một nhón tay về hướng Huyền Thiên Tiên Vực.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.

Hắn phát hiện, số lượng pháp tắc Trường Sinh Đế Tôn khống chế cũng cực kỳ khủng bố.

Ngón tay kia điểm ra đã có vô số pháp tắc hiện lên.

Hắn lại nghĩ tới Trường Sinh Thiên Nữ từng nói, Trường Sinh Đế Tôn cũng đi theo con đường ba ngàn đại đạo.

Hiện tại xem ra, Trường Sinh Đế Tôn đã chạy tới cấp bậc rất thâm sâu, nếu để gã hoàn toàn lĩnh ngộ thì phỏng chừng không cần mở ra Thành Tiên Môn, Trường Sinh Đế Tôn cũng có khả năng thành tiên.

Quân Tiêu Dao cảm thấy, nếu hắn có thể quan sát, tìm hiểu pháp của Trường Sinh Đế Tôn thì sẽ có dẫn dắt rất lớn. Đáng tiếc trước mắt sống chết, hắn không có khả năng suy nghĩa nhiều như vậy.

Đối mặt với ngón tay sắp điểm xuống, toàn bộ sinh linh Huyền Thiên Tiên Vực đều hoảng sợ, tâm như cây khô, mặt xám như tro tàn, chờ đợi thần diệt thế.

Nhưng vào lúc này…

Đông! Đông! Đông!

Một tiếng chuông hùng hồn cuồn cuộn bỗng vang lên, nó đến từ Vô Chung chi chung đang trấn trên Thành Tiên Môn.

Sau khi Thành Tiên Môn mở ra một khe hở, Vô Chung chi chung lại tự động vang lên, phát ra tiếng chuông kinh thiên động địa, chấn động Cửu Thiên!

Tiếng chuông mênh mông cuồn cuộn vang lên, truyền khắp Cửu Thiên và Tiên Vực, như tỏ rõ một tồn tại vô thượng vĩ đại ngày trước, được vạn linh Tiên Vực cúng bái, được coi là thần bảo hộ - Vô Chung Đại Đế đã trở lại!

Nghe thấy tiếng chuông này, ngón tay do Trường Sinh Đế Tôn điểm ra bỗng khựng lại, gã nhìn về phía Vô Chung chi chung, ánh mắt lộ ra một tia dị sắc nhàn nhạt.

“Chủ nhân của ngươi cũng không ở, ngươi còn muốn trấn áp Thành Tiên Môn?”

Vừa dứt lời, Trường Sinh Đế Tôn vỗ một tay về phía Vô Chung chi chung.

Đương!

Một âm thanh chấn động thiên địa vang lên, Vô Chung chi chung phát ra hàng vạn thần quang, cuồn cuộn vô biên, như muốn bao phủ tất cả.

Vẻ mặt Trường Sinh Đế Tôn trước sau vẫn đạm mạc, gã liên tục ra tay, đánh về hướng Vô Chung chi chung, như muốn trực tiếp đánh nát nó!

Phải biết rằng, đây chính là Tiên Khí mà không phải Đế Binh!

Cho dù là Đế Binh thì muốn đánh nát cũng thực khó khăn, huống chi là Tiên Khí chân chính.

Nhưng Trường Sinh Đế Tôn cố tình muốn chấn vỡ Vô Chung chi chung, mỗi lần gã đánh ra đều phát ra sóng âm chấn vỡ hư không.

Vô Chung chi chung đang kịch liệt phản kháng, thậm chí còn có một bóng dáng mông lung hiện lên trên Vô Chung chi chung - Là Tiên Khí chi linh của Vô Chung chi chung, nó đang kiệt lực phản kháng.

Một rồi lại một tiếng chuông truyền khắp thiên địa.

Vô số chúng sinh Tiên Vực nghe thấy tiếng chuông đã trực tiếp quỳ rạp xuống đất, lệ nóng tuôn rơi.

“Vô Chung Đại Đế, thỉnh ngài trở về, cứu vớt con dân Tiên Vực!”

“Vô Chung Đại Đế, Tiên Vực cần ngài!”

Thanh Thiên Tiên Vực đã bị đánh vỡ thành hai mảnh, còn sót lại rất ít sinh linh. Trước người bọn họ là thi cốt của ái nhân, thân nhân, nhi nữ, cha mẹ.

Sau khi nghe thấy tiếng chuông này, bọn họ ngửa mặt lên trời rơi lệ, hô lớn xé gan xé ruột: “Đại Đế, xin ngài trở về, ta nguyện dâng ra tất cả, chỉ nguyện ngài có thể bình định họa loạn!”

Giờ phút này, vô số sinh linh khắp Cửu Thiên Tiên Vực quỳ trên mặt đất, cầu xin Vô Chung Đại Đế trở về.

Bọn họ biết Vô Chung Đại Đế vẫn chưa ngã xuống.

Vào lần trước, sau khi Vô Chung bình định náo động, ông ta đã đặt ái nhân của mình là Tây Vương Mẫu vào băng quan, khiêng ở sau người, sau đó chẳng biết đi đâu.

Nhưng vạn linh Tiên Vực đều cảm thấy Vô Chung Đại Đế tuyệt đối không chết, ông ta còn sống.

Vô số sinh linh cầu nguyện, hóa thành niệm lực ngập trời, truyền khắp chư thiên.

Hình như cảm giác được loại niệm lực này, trên gương mặt không có cảm xúc của Trường Sinh Đế Tôn bỗng lộ ra một nụ cười lạnh nhàn nhạt.

“Quả nhiên là con kiến, chỉ biết cầu xin chờ đợi người khác cứu rỗi, một khi đã như vậy, bản đế tôn sẽ tự tay đánh nát si vọng của các ngươi!”

Vừa dứt lời, Trường Sinh Đế Tôn giơ tay lên, Trường Sinh Luân đang luân chuyển, lăn lộn, sau đó ầm ầm bắn về hướng Vô Chung chi chung!

Một kích này nháy mắt khoét lỗ không gian, muốn thật sự đánh vỡ vụn Vô Chung chi chung!

Thời gian như yên lặng vào thời khắc này, thiên địa vạn vật, chúng sinh vạn linh đều nhìn thấy cảnh tượng này.

Nếu Vô Chung chi chung thật sự nát thì thật sự là tín ngưỡng sụp đổ.

Mà đúng lúc này, tâm thần của Quân Tiêu Dao bỗng rung động, ánh mắt hắn đột nhiên nhìn về hướng Giới Hải.

Hư không mơ hồ hiện ra một tia gợn sóng.

“Hắn, tới...” Quân Tiêu Dao theo bản năng mà lẩm bẩm nói.

Bình Luận (0)
Comment