Chương 2038 : Đánh vỡ số mệnh luân hồi
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thấy vậy, trong mắt Vô Chung Đại Đế hiện ra một sợi vui mừng nhàn nhạt.
Sau đó, tựa như nhớ tới chuyện gì đó, trong lòng ông dâng lên một tia đau thương bi ai.
“Quá tốt rồi…”
Bên Quân Đế Đình, thấy Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y ôm nhau, Khương Lạc Ly nín khóc mỉm cười.
Hai người quan trọng nhất trong cuộc đời nàng đều vô sự, thật sự là quá tốt rồi.
“Thánh Y…”
Bên Hoang Thiên Tiên Vực, Ngu Thanh Ngưng cũng vui đến phát khóc.
Đồ nhi duy nhất của bà vẫn bình yên vô sự, ôm lấy người nàng yêu nhất.
Một màn này khiến cho người ta thấy vui tự trong lòng.
“Quá tốt rồi, luân hồi số mệnh vẫn có thể bị đánh vỡ.”
“Quân Tiêu Dao cùng Thánh Y đều thoát được gông xiềng số mệnh rồi.”
Dao Trì Thánh Chủ cũng vui vẻ.
Khương Thánh Y đã thoát được số mệnh của Tây Vương Mẫu.
Có thể nói, kết cục như vậy là tròn đầy.
Mà khi tất cả mọi người ở Tiên Vực đều thở dài một hơi.
Bỗng nhiên, một âm thanh vô cùng khắc cốt lạnh lùng vang lên.
“Khục… các ngươi tưởng là, tất cả đã kết thúc rồi à?”
Ánh sáng hủy diệt kia dần dần tan đi.
Một thân hình tàn tạ nhuốm máu hiện ra.
Là Trường Sinh Đế Tôn.
Lúc này, gã đã không còn vẻ siêu thoát và thong dong trước đó.
Thần khu rách tơi tả, máu tươi chảy ròng ròng.
Mỗi một giọt máu tươi đều nện xuyên qua hư không.
Giữa lồng ngực gã có một dấu tay máu, tạo thành thương thế nghiêm trọng cho thân thể thần thoại của gã.
Chính là do năng lượng của Nữ Đế mặt quỷ tạo thành.
Đương nhiên, Nkm tự bạo cũng gây thương tổn nặng nề cho Trường Sinh Đế Tôn.
Lúc này, khí tức của gã hỗn loạn.
Gã bị thương nặng.
Tội nghiệt vạn thế kia rất khó để áp chế triệt để.
Nó bộc phát ra từ khắp nơi trong cơ thể gã.
Nếu so thần khu của Trường Sinh Đế Tôn với một vũ trụ.
Thì tội nghiệt vạn thế kia chính là nọc độc ăn mòn vũ trụ.
Khiến cho Trường Sinh Đế Tôn vốn đã bị thương lại càng nặng hơn, lại lần nữa ứa máu khóe miệng.
“Thế này…. Gã còn không chết!”
Thấy Trường Sinh Đế Tôn lại lần nữa xuất hiện.
Vô số âm thanh kinh hô từ Tiên Vực vang lên.
Đế trong Thần thoại, quá kinh khủng rồi.
Trải qua trận chiến lớn như vậy.
Còn dành ra ba phần sức mạnh để áp chế tội nghiệt vạn thế.
Còn tiếp nhận toàn bộ uy năng tự bạo của cấp gần Thần.
Thậm chí còn nhận một chưởng của Nữ Đế mặt quỷ.
Dù thế, Trường Sinh Đế Tôn vẫn chưa vẫn lạc, chỉ bị thương nặng.
Sinh mệnh lực và thực lực này, không thẹn là Thần Thoại Đế!
Cho dù là vạn linh ở Tiên Vực cũng không thể không cảm thán, Trường Sinh Đế Tôn đích thực là một vị kiêu hùng thủ đoạn kinh khủng, thực lực mạnh mễ.
“Chư vị không cần lo lắng, nhìn trạng thái hiện tại của gã hẳn đã không thể tạo thành uy hiếp với Tiên Vực nữa rồi.”
Có cường giả thuộc trận doanh Tiên Vực nói.
Mặc dù Trường Sinh Đế Tôn còn sống, nhưng trạng thái lúc này của gã không còn ở đỉnh cao nữa.
Lại muốn một mình huyết tẩy Tiên Vực thì không còn khả năng nữa rồi.
“Trường Sinh Đế Tôn, ngươi đã không hồi thiên được nữa rồi.”
Vô Chung Đại Đế nhàn nhạt nói.
Mặc dù bản thân ông ấy cũng không ổn, không còn ở đỉnh phong mà đã rơi xuống thung lũng.
Nhưng Trường Sinh Đế Tôn lúc này cũng không khá hơn chút nào.
Có thể nói, dù không có bọn Quân Tiêu Dao.
Lúc này một mình Vô Chung Đại Đế cũng có thể áp chế Trường Sinh Đế Tôn.
Mà không có Trường Sinh Đế Tôn, chỉ dựa vào Thánh Linh Chi Tổ và ba đại chủ tế, hiển nhiên không thể hoàn thành đại thanh tẩy.
Cứ như vậy, náo động một thế này trên cơ bản kết cục đã định.
Cửu Thiên Cấm Khu, bại.
“Vô Chung, ngươi xác định sao?”
Mặc dù thần khu của Trường Sinh Đế Tôn đang băng liệt, nhưng dù sao gã cũng là Thần Thoại Đế, muốn trấn sát vẫn rất khó khăn.
“Ngươi không thể gây sóng gió nữa, để cho chúng ta vẽ một dấu chấm hết cho náo động này đi.”
Vô Chung Đại Đế đưa tay ra, chuông vô chung rung lên.
Ông ấy chuẩn bị ra tay quyết một trận tử chiến với Trường Sinh Đế Tôn.
Giải quyết khối u ác tính cuối cùng này.
“Vô Chung tiền bối…”
Hai mắt Quân Tiêu Dao rung lên.
Mộng Đế đã hy sinh.
Chẳng lẽ Vô Chung cũng sẽ mất đi sao?
“Tiêu Dao…”
Khương Thánh Y nắm chặt tay Quân Tiêu Dao.
Bất luận kết quả ra sao, bọn họ sẽ cùng nhau đối mặt.
Mà khi bầu không khí đang căng thẳng.
Bỗng nhiên, một cái bóng bay thẳng tới tiên môn!
“Đế Hạo Thiên!”
Hai mắt Quân Tiêu Dao lạnh đi!
….
Không ai ngờ cục diện sẽ biến hóa thế này.
Tất cả mọi người đều cho rằng.
Náo động này sẽ hạ màn với cái trận tử quyết chiến của Vô Chung Đại Đế và Trường Sinh Đế Tôn.
Ai mà ngờ được lại có một bóng hình ngoài ý muốn vọt vào chiến trường.
Chính là Đế Hạo Thiên!
“Đế Hạo Thiên, ngươi muốn làm gì?”
Quân Tiêu Dao lạnh lùng hỏi.
“Ha ha ha, trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, các ngươi đánh nhau càng kịch liệt, ta xem càng thư thái.”
“Mà người thắng cuối cùng nhất định sẽ là ta. Bởi vì ta là người trùng sinh, người trùng sinh cử thế vô song!”
“Tất cả đại cục, tất cả biến hóa phong vân, ta đều biết tất cả, tất cả mọi người các ngươi chẳng qua đều là quân cờ trong thế cuộc mà thôi…”
“Bất luận Tiên Vực, hay là Cấm Khu, tất cả các ngươi, Vô Chung Đại Đế, Trường Sinh Đế Tôn, tất cả các ngươi đều là quân cờ!”
“Chỉ có Đế Hạo Thiên Ta, là người chấp cờ thông hiểu thế cuộc!”
Đế Hạo Thiên ngửa mặt lên trời cười lớn, tóc vàng bay loạn, có vẻ hơi điên cuồng.
Thực ra, trong lễ đính hôn, Đế Hạo Thiên lại thua Quân Tiêu Dao lần nữa.
Tâm tình của hắn ta bắt đầu không ổn định, sắp phát điên rồi.
Mà bây giờ, hắn ta càng giống người điên hơn.
“Đế Hạo Thiên, ngươi điên thật rồi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt lắc đầu.
“Điên rồi, ha ha, Quân Tiêu Dao, ngươi sai rồi.”
“Ta nói rồi, rất nhanh thôi, chúng ta không phải người cùng một thế giới.”
“Ta bước vào trong thanfh Tiên Môn, thăng hoa cực điểm, mà các ngươi, vẫn chỉ là sâu kiến trong phàm tục!”
“Ngươi có thể bước vào thành Tiên Môn sao?” Đáy mắt Quân Tiêu Dao có thêm một vòng dị sắc, cố ý hỏi.
“A… bởi vì các ngươi không biết gì cả, vì các ngươi là quân cờ.”
Đế Hạo Thiên lấy ra một cái bàn đá cổ xưa, mang theo một cỗ khí tức thời gian đằng đẵng.
Khi thấy bàn đá này.
Ánh mắt Trường Sinh Đế Tôn cũng có vẻ kì dị.
“Sức mạnh huyết tế ngưng tụ từ hắc ám, chỉ có thể mở ra thành Tiên Môn, chứ không cho người ta tiến vào trong.”
“Chỉ có nó cũng chính là chìa khóa thành Tiên Môn, mới có thể thực sự tiến vào trong thành Tiên Môn!”
“Tất cả các ngươi, thậm chí cả Cửu Thiên Cấm Khu, đều đang may áo cưới cho Đế Hạo Thiên ta!”
Đế Hạo Thiên càn rỡ nói.
“Bại tướng dưới tay, nói nhảm nhiều như vậy.”