Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2037 - Chương 2037 - Ta Tên Nam Kha Mộng

Chương 2037 - Ta tên Nam Kha Mộng
Chương 2037 - Ta tên Nam Kha Mộng

Chương 2037: Ta tên Nam Kha Mộng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trên mặt Mộng Đế treo một sợi mỉm cười.

Đời đời kiếp kiếp, một thân một mình cô tịch trên mặt trăng Cửu Thiên.

Chỉ vì chờ đợi một người, liếc hắn một cái, rồi mất đi.

Một đời mộng ảo, cuối cùng cũng tỉnh.

Mà khi Mộng Đế tỉnh lại thì cũng là lúc nàng biến mất.

Giấc mộng Nam Kha chính là như thế.

Đây mới là chân lý của mộng.

“Không… chủ nhân!”

Bỗng nhiên có tiếng khóc vang lên.

Có hai người vọt ra từ mặt trăng Cửu Thiên.

Chính là Tiểu Yêu Hậu và Nhan Như Mộng.

Lúc này, Tiểu Yêu Hậu nước mắt tung hoành, rơi lã chã.

Nàng là con Thái Cổ Hoàng Điệp đã đậu trên đầu ngón tay Mộng Đế, bồi bạn cùng nàng rất nhiều tuế nguyệt.

Lúc này, thấy chủ nhân sắp mất đi, nàng khóc tới tê tâm liệt phế.

Mộng Đế vẫn mỉm cười.

“Mộng Đế Tiền bối…”

Không.

“Nam Kha Mộng!”

Trái tim Quân Tiêu Dao cũng khẽ run lên.

Mặc dù hắn và Mộng Đế gặp nhau không nhiều.

Nhưng hắn biết, nữ tử này thân là một thế thân của Nữ Đế mặt quỷ, sao mà cô tịch.

Nhìn thì nàng đứng trên đỉnh cao của thế gian, nhưng thực ra là một người đáng thương.

Nghe được Quân Tiêu Dao gọi tên thật của mình, Nam Kha Mộng cười ngọt ngào.

Một khắc sau, toàn thân nàng đều được bao bọc trong quang hoa xán lạn vô cùng.

Vô số pháp tắc bắn ra, chảy xuôi, một cỗ sức mạnh không gì sánh kịp đang bộc phát, phóng tới Trường Sinh Đế Tôn.

“Ngươi cho rằng chỉ thế này đã có thể kết thúc tất cả sao? Nằm mơ!”

Trường Sinh Đế Tôn cũng hiện ra khí tức vô biên, pháp tắc thần thoại hiển hiện đối kháng.

Ngay một khắc này.

Nam Kha Mộng thật sự biến thành ánh sáng chói lòa, giấc mộng chói lòa.

Trong một mảnh chói lọi này.

Mơ hồ xuất hiện một bóng hình vô cùng mông lung, đứng ngạo nghễ giữa thiên địa, siêu thoát khỏi ba ngàn giới thế gian!

Một mặt quỷ mông lung, đôi mắt băng sương nhàn nhạt, đạm mạc nhìn Trường Sinh Đế Tôn.

“Ngươi… ngươi là…”

Trường Sinh Đế Tôn hơi rung động.

Nam Kha Mộng, thiêu đốt bản thân, hy sinh hết thảy.

Vừa vặn kích hoạt lên dấu ấn Nữ Đế mặt quỷ lưu lại trong cơ thể nàng.

Bóng hình mông lung này chính là sức mạnh và dấu ấn mà Nữ Đế mặt quỷ lưu lại.

Chỉ có khi Nam Kha Mộng hoàn toàn hy sinh mới hiện ra.

Ầm!

Một bàn tay thon dài hoàn mỹ mông lung trong suốt như ngọc đánh ra.

Ầm!

Một chưởng đánh sụp pháp tắc thần thoại của Trường Sinh Đế Tôn!

Đùng!

Cả thế gian kinh hãi, vũ trụ chấn động!

Trường Sinh Đế Tôn toàn thân băng diệt, phụ máu tươi.

“Không… chẳng lẽ ngươi đã đi ra một bước kia. Làm sao có thể!”

Trường Sinh Đế Tôn thất thố, gầm lên.

“Ta chính là Trường Sinh Đế Tôn, là Trường Sinh Thiên vĩnh hằng bất hủ!”

Trường Sinh Đế Tôn cũng thiêu đốt pháp tắc thần thoại, cả vũ trụ đều rung lên, toàn bộ vùng đất Quy Khư như sắp bị đánh sập đến nơi!

Sóng sức mạnh kia quá kinh khủng!

Sau khi lạc ấn của Nữ Đế mặt quỷ một chưởng phá vỡ pháp tắc thần thoại của Trường Sinh Đế Tôn.

Nam Kha Mộng hiến tế, bộc phát ra tất cả sức mạnh, không giữ lại chút nào, tất cả đều phát tiết trên thần khu của Trường Sinh Đế Tôn.

Ầm!

Quả thực giống như một vạn đầu đạn hạt nhân nổ tung!

Cốt nhục của Trường Sinh Đế Tôn đều nổ tung, vẩy ra tung tóe, xuyên thủng hư không.

“A!!!”

Một tiếng gầm thét kinh thiên động địa vang lên từ miệng Trường Sinh Đế Tôn.

Gã bị dìm ngập trong ánh sáng hủy diệt!

….

Ánh sáng hủy diệt sáng chói mắt, khiến cho nơi này như trong mộng.

Trong ánh sáng hủy diệt kia, dường như tất cả vật chất đều bị chôn vùi.

Một tôn cấp gần Thần tự bạo sao mà kinh khủng.

Lại thêm sức mạnh và lạc ấn mà Nữ Đế mặt quỷ để lại.

Quả thực có thể nói chiêu này khiến cho Trường Sinh Đế Tôn bất ngờ không kịp trở tay.

Lúc này, trong quầng sáng hủy diệt vọng ra tiếng Trường Sinh Đế Tôn gầm thét, kinh hãi thế gian.

Khó có thể tưởng tượng được uy lực kia.

Bên Tiên Vực, sắc mặt Thánh Linh Chi Tổ và ba đại chủ tế ai nấy đều cứng ngắc, đáy mắt có vẻ mơ hồ kinh hãi.

Có thể nói, nếu đổi lại người nhận lấy đòn này là họ.

Thì hậu quả thực sự không cách nào tưởng tượng được…

“Chẳng lẽ, thật sự phải thua?”

Một suy nghĩ xưa nay chưa từng có lúc này lại nổi lên trong lòng ba đại chủ tế.

Căn bản bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có tình huống thất bại này.

Theo lý mà nói, có ba đại nhân vật cấp gần Thần như bọn họ, lại thêm tôn thần thoại như Trường Sinh Đế Tôn.

Có thể nói là hoàn toàn chấc chắn.

Nhưng người nào có thể ngờ được cục diện sẽ biến hóa thế này.

“Trường Sinh Đế Tôn, không có vấn đề chứ?”

Đế Vẫn Thiên hoang mang hỏi.

Nếu Trường Sinh Đế Tôn xảy ra vấn đề, vậy ba đại chủ tế bọn họ coi như…

Trên Cửu Thiên Quy Khư.

Bọn Quân Tiêu Dao đứng lặng yên.

Sức mạnh hủy diệt kia không khuếch tán mà chỉ bao phủ một khu vực quanh Trường Sinh Đế Tôn.

Cũng chính vì thế, uy lực và lực sát thương mới có thể đạt tới mức cao nhất.

“Nam Kha Mộng…”

Quân Tiêu Dao thở dài thật sâu.

Biết rõ nàng chỉ là một thế thân của Nữ Đế mặt quỷ, là lột xác trong mộng.

Nhưng hắn vẫn buồn.

Mộng Đế không phải một công cụ.

Nàng là một người sống sờ sờ, là một nữ tử đứng trên đỉnh cao thế gian nhưng trong lòng tràn đầy cô tịch.

Đúng lúc này, một mặt nạ quỷ tàn tạ từ trong quang hoa chói lọi phiêu linh bay ra, hướng về phía Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao đưa tay đón lấy.

Đó là mặt nạ quỷ của Nam Kha Mộng, đã tàn tạ, chỉ còn lại một nửa.

Đây là minh chứng Nkm đã từng qua thế gian.

Quân Tiêu Dao thu lại.

“Tất cả đã kết thúc rồi sao?”

Trong ánh sáng hủy diệt, tiếng kêu thét gầm rú của Trường Sinh Đế Tôn dần tắt lịm.

Vũ Hộ toàn thân toàn là máu, tàn tạ không chịu nổi cũng thở dài.

Vô Chung Đại Đế tay nâng chuông vô chung.

Tóc ông ấy bạc thêm vài phần.

Ông ấy cũng đứng lặng yên.

“Thánh Y tỷ.”

Pháp thân thần linh đi tới bên cạnh Khương Thánh Y.

Thân hình Quân Tiêu Dao hiển hiện, đi tới bên cạnh Khương Thánh Y.

“Tiêu Dao, ta….”

Hai mắt Khương Thánh Y lấp lánh nước.

Quân Tiêu Dao không nói lời nào.

Một tay hắn ôm Khương Thánh Y vào lòng, rất gấp, rất chặt…

“Ta không cho phép nàng làm chuyện này, hiểu chưa!”

Quân Tiêu Dao nghiêm khắc dặn dò.

Nhưng càng nghiêm khắc càng cho thấy rõ địa vị của Khương Thánh Y trong lòng hắn.

Khương Thánh Y yên lặng tiếp nhận sự ôn nhu nghiêm khắc của Quân Tiêu Dao.

Sao nàng không muốn vĩnh viễn nắm chặt tay ở bên cạnh Quân Tiêu Dao chứ.

Nhưng so ra, nàng càng hy vọng Quân Tiêu Dao cả đời bình an hơn.

“Hứa với ta, đừng có làm loại chuyện ngu ngốc này.” Quân Tiêu Dao nói.

“Ừm, ta hứa với chàng.”

Khương Thánh Y cũng trở tay ôm thật chặt Quân Tiêu Dao.

Bình Luận (0)
Comment