Chương 2036 : Lựa chọn của Khương Thánh Y
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bên cửu thiên.
Quân Tiêu Dao trầm tư.
Nếu vậy, hắn chỉ có thể thi triển ra chiêu thức át chủ bài.
Mà đúng lúc này, một tiếng gọi khẽ bỗng nhiên vọng tới.
“Tiêu Dao!”
Quân Tiêu Dao biến sắc quay đầu nhìn lại.
Khương Thánh Y, tóc như thương tuyết, tay áo bồng bềnh, bước ngang hư không mà tới.
Mảnh chiến trường này của bọn họ trên cơ bản là nơi sinh linh diệt tuyệt.
Ngay cả Đại Đế cũng không dám tùy tiện tiến vào.
Mà Khương Thánh Y lại rời khỏi Quân Đế Đình vượt tới.
“Thánh Y tỷ, nàng tới làm cái gì!”
Dường như nghĩ tới điều gì đó, Quân Tiêu Dao trừng mắt mãnh liệt quát lên.
Từ trước tới nay, hắn với Khương Thánh Y vẫn luôn ôn hòa.
Mà lúc này, hắn lại quát lớn.
“Tiêu Dao, ta biết mình đang làm gì!”
Khương Thánh Y mỉm cười, bắt đầu thôi động khí tức toàn thân.
“Hửm?”
Vô Chung Đại Đế cũng nhìn sang, sau đó con ngươi cứng lại.
Cảnh tượng xưa nay vẫn luôn nhớ mong.
Một đời kia, một lần kia, ngày đó!
Cảnh tượng cũng giống nhau!
Ông ấy nghĩ rằng mình đã chết, vừa mở mắt ra thì thấy.
Nữ tử ông ấy yêu thương nhất, Tây Vương Mẫu, lại vĩnh viễn nhắm mắt lại.
Không phụ thương sinh không phụ khanh!
Một cảm xúc không thể diễn tả rõ dâng lên trong lòng Vô Chung Đại Đế.
Lúc này, thậm chí cả băng quan sau lưng ông ấy cũng hơi hơi rung lên.
Đó là thân thể của Tây Vương Mẫu, người yêu của ông.
Mà ông, là một người cõng quan tài.
“Thế gian có luân hồi, vô thủy diệc vô chung…”
Ánh mắt Vô Chung Đại Đế mờ đi.
Chẳng lẽ… thế gian này, thật sự có thứ giống như luân hồi sao?
“Không, Thánh Y!”
Bên Tiên Vực có người hét lớn.
Chính là sư tôn của Khương Thánh Y, Ngu Thanh Ngưng.
Dao Trì Thánh Chủ cũng ở đây, cũng thất thần.
Chẳng lẽ, thực sự không thể thoát khỏi số mệnh bi thương?
Trước đó là Tây Vương Mẫu, hiện tại là Khương Thánh Y.
Cùng một nhân vật, lại đổi người trình diễn.
“Thánh Y tỷ, nàng biết mình đang làm gì không?” Quân Tiêu Dao chằm Khương Thánh Y đăm đăm.
Khương Thánh Y chỉ mỉm cười.
Nàng không quan tâm đây có phải số mệnh không.
Chỉ nguyện cho nam nhân nàng yêu nhất một đời mạnh khỏe, đốt cháy bản thân vì chàng.
…
Thực ra, Khương Thánh Y đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước.
Hoặc có thể nói, từ khi biết câu chuyện về Tây Vương Mẫu, nàng đã chuẩn bị kỹ càng.
Nàng nguyện ý hiến ra mọi thứ của mình, để Quân Tiêu Dao có thể vượt qua đại kiếp trước mắt.
Chỉ có dâng ra thập nhị khiếu tiên tâm của mình.
Mới có thể giúp Quân Tiêu Dao triệt để lột xác thành đạo thai Tiên Thiên Thánh Thể hoàn mỹ.
Như vậy, thực lực của pháp thân thần linh của hắn cũng tăng vọt theo, có thể có được cơ hội thắng.
Cũng sẽ đem lại tiềm lực vô hạn cho Quân Tiêu Dao, sẽ trở thành một bước quan trọng để sau này hắn đạp lâm đỉnh phong.
Còn về bản thân mình, Khương Thánh Y hoàn toàn không quan tâm.
“Thánh Y tỷ, đừng xúc động, chúng ta có thể vượt qua kiếp nạn này.” Quân Tiêu Dao gằn từng chữ.
Hiếm thấy, Vô Chung Đại Đế cũng mở miệng can ngăn.
“Bi kịch không nên lặp lại. Thế gian cũng không nên có dạng luân hồi này!”
Cảnh tượng trước mắt đây khiến cho Vô Chung Đại Đế nhớ lại đau thương nhức nhối vô hạn trong lòng.
Đó là nỗi đau khổ và hối hận vĩnh viễn của ông ấy!
Mà Trường Sinh Đế Tôn cũng hơi khựng lại.
Gã lẩm bẩm: “A, muốn lặp lại luân hồi kia à?”
“Nhân loại thú vị thật.”
Láy tâm cảnh đạm mạc như thần của Trường Sinh Đế Tôn.
Gã hoàn toàn không thể nào lý giải vì sao một người có thể nguyện ý nỗ lực hết thảy vì người khác một cách vô điều kiện, thậm chí từ bỏ cả sinh mệnh.
Với gã, đây quả thực là một điều không thể giải thích.
Khương Thánh Y không nói gì.
Khi nàng muốn ra tay.
Bỗng nhiên, một sức mạnh bao phủ lấy nàng, áp sức mạnh của thập nhị khiếu tiên tâm lại.
Khương Thánh Y dừng lại, nhìn theo.
Vừa rồi là Mộng Đế ra tay!
“Mộng Đế tiền bối.” Quân Tiêu Dao cũng hơi thở ra.
“Ngươi không cần như thế.”
Mộng Đế yếu ớt nhìn Khương Thánh Y.
Dường như có thể thấy được bóng hình của Nữ Đế mặt quỷ sau lưng nàng.
Các nàng, vì một người, đều chấp nhất như thế, chẳng tiếc tất thảy.
Nữ Đế mặt quỷ là đời đời kiếp kiếp tìm kiếm.
Mà Khương Thánh Y là liều lĩnh kính dâng.
Cảm giác này khiến cho Mộng Đế xúc động, một cảm xúc nào đó tuôn ra từ trong nội tâm.
“Hắn cần ngươi làm bạn, ngươi không nên mất đi như thế.”
Dung nhan vạn cổ không đổi của Mộng Đế lại thoáng qua một ý cười cực mỏng.
“Nhưng…” Khương Thánh Y sửng sốt.
“Ta tới giúp hắn vượt qua kiếp nạn này, hoặc có thể nói…”
“Ý nghĩa sự tồn tại của ta, vốn là để giúp hắn vượt qua kiếp nạn này.”
Dứt lời, Mộng Đế quay sang nhìn Quân Tiêu Dao.
“Mộng Đế tiền bối…”
Quân Tiêu Dao hoảng hốt, dường như hắn biết Mộng Đế muốn làm gì.
“Tiêu Dao, tên thật của ta, là Nam Kha Mộng.”
Nam Kha Mộng.
Giấc mộng Nam Kha.
Nữ tử đời đời cô tịch ngồi mơ một mình trên mặt trăng.
Sau khi gặp được người trong mộng của mình, nàng đã không còn lưu luyến ràng buộc mảy may.
Mộng Đế từng bước từng bước đạp tới gần Trường Sinh Đế Tôn.
Mỗi một bước của nàng, pháp tắc Đế đạo đều thiêu đốt.
Khí tức của nàng liên tục tăng lên, chớp mắt đã đạt tới một cảnh giới vô biên khủng bố.
“Hử? Ngươi muốn hy sinh bản thân?”
Trường Sinh Đế Tôn cũng dừng lại.
Gã không ngờ Mộng Đế lại lựa chọn như vậy.
Phải biết, tu luyện tới như Mộng Đế có thể nói đã đứng trên đỉnh cao thế gian rồi.
Mà càng đứng trên đỉnh cao lại càng tiếc mệnh, sẽ không dễ dàng khiến cho mình bị thương, càng không muốn mình vẫn lạc.
Trường Sinh Đế Tôn chính là như vậy, một lòng cầu trường sinh.
Nhưng Mộng Đế thì ngực lại, không ngờ vào lúc này lại cam nguyện đốt cháy cả bản thân mình.
“Ngươi... đáng giá không?”
Lúc này, cảm nhận được sức mạnh vô biên từ Mộng Đế.
Dù là Trường Sinh Đế Tôn vốn không hề bận tâm, lúc này ánh mắt cũng có vẻ ngưng trọng.
Thực lực bản thân gã đã bị tội nghiệt vạn thế áp chế hơn ba phần.
Lại thêm lúc trước đã bị thương.
Lúc này, dường như Mộng Đế đã thông suốt tất cả, sẵn sàng hy sinh bản thân.
Vấn đề này lớn rồi.
Mặc dù Mộng Đế còn chưa đạt tới tình độ Thần Thoại Đế, nhưng cũng là tồn tại cấp gần Thần.
Nhân vật thế này, nếu tự bạo thiêu đốt, thiên địa cũng sẽ bị hủy diệt, vạn vật sẽ bị trầm luân.
Thần Thoại Đế cũng sẽ xảy ra vấn đề.
“Không có đáng giá hay không, chỉ có… ta nguyện ý.”