Chương 2075: Thanh tẩy cấm khu Cửu Thiên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Bây giờ muốn trở về toàn thây à, nằm mơ!”
Nhóm Quân gia nhị tổ và Quân Lăng Tiêu cầm kiếm đánh tới. Những cường giả cùng phe liên kết với Quân gia cũng ra tay, cả các cường giả Quân Đế Đình cũng vậy.
Nhưng điều khiến người ta bất ngờ nhất chính là trong Hỗn Thiên Tiên Vực, bên phía Tiên Đình cũng có tiếng quát lạnh lùng vang lên: “Cửu Tiên Cấm Khu mạo phạm Tiên Vực ta, Tiên Đình ta tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn!”
Ầm!
Tiếng nói vừa dứt, bên phía Tiên Đình có khoảng bảy, tám Đại Đế xuất hiện, vượt qua vũ trụ, lao thẳng về phía Cấm Khu Đại Đế.
“Tiên Đình!”
Cấm Khu Đại Đế gầm lên tức giận.
Nhưng không chỉ có như vậy, một tiếng động âm u vang lên từ trong cõi u minh: “Cửu Thiên Cấm Khu cũng có không ít huyết mạch mà Địa Phủ ta cảm thấy hứng thú…”
Ầm ầm!
Trong Địa Phủ cũng có những nhân vật cấp cao ra tay, chặn giết Cấm Khu Đại Đế.
Sau đó, thậm chí ngay cả trong Thương tộc cũng có động tĩnh. Có một số Đế ảnh xuất hiện trong ánh sáng lờ mờ, tiêu diệt Cấm Khu Đại Đế.
“Thương tộc ta chính là người chấp hành quy tắc Tiên Vực, Cửu Thiên Cấm Khu các ngươi phá vỡ quy tắc này thì phải gánh chịu hậu quả!”
“Thương tộc!”
Cấm Khu Đại Đế gầm thét.
Những thế lực này quả là vô liêm sỉ cùng cực. Lúc trước bọn họ sống chết mặc bay, bây giờ nhìn thấy Cấm Khu thất bại thì thêm dầu vào lửa. Đây mới thật sự là dậu đổ bìm leo. Thậm chí ngay cả Thái Cổ Hoàng Tộc cũng có Cổ Hoàng thức tỉnh, giết chết Cấm Khu Đại Đế.
Tất nhiên chúng sinh Tiên Vực không phải kẻ ngốc. Tất nhiên trong lòng bọn họ hiểu rõ ai mới là đại công thần trong trận hỗn loạn này. Có thể nói hành động của các thế lực Tiên Đình, Địa Phủ, Thương tộc chẳng những không thể cứu vớt mặt mũi của bọn họ mà còn khiến người ta xem thường bọn họ hơn.
Ai mà ngờ được cục diện trước mặt lại biến thành cái dạng này.
Những đại đế cấm khu này vốn hung hăng càn quấy hạ giới, cả đám đều giống như sát thần vậy, ấy thế mà lúc này lại trở thành chó bị ra sức đánh rơi xuống nước.
Loại tương phản trước và sau này thật là quá mức kịch tính.
Thợ săn trở thành con mồi, ở trong cuộc chiến phản công toàn diện tại Tiên Vực lần này, đại đế cấm khu đã đổ máu.
Có thể nói, ngoài rất ít đại đế cấm khu miễn cưỡng chạy thoát ra ngoài… phần còn lại đa số đều đã bị các cường giả Tiên Vực bao vây giết chết.
Ví dụ như Thú Quật Tứ Hung Đế đã bị Quân gia, Khương gia và cả đám cường giả Hoang Cổ thế gia tiêu diệt.
Cả nguyên thần linh hồn đều bị sống sờ sờ rút ra.
Bởi vì người của Quân gia nhớ rõ trước đó Quân Tiêu Dao đã từng nói, hồn của Tứ Hung có thể dùng để giúp hắn tế luyện Tiên khí.
Trận chiến lần này, sự thê thảm của cấm khu Cửu Thiên đã không cần phải nói nhiều.
Cường giả Tiên Vực phản công ngược lên Cửu Thiên. Những bè phái cấm khu tham gia vào thanh tẩy bóng tối loạn lạc đều gặp phải đả kích hủy diệt.
Chết đã chết, chạy đã chạy, cả cấm khu cũng đã bị san thành đất bằng.
Đảo Trường Sinh, thành cũ Thánh Linh, Đế Vẫn Thần Sơn, Thú Quật, Tiên Ma Động Thiên.
Mấy cái cấm khu lớn này hầu như đều bị quét ngang san phẳng.
Nhìn ngọn lửa hừng hực đốt cháy Tiên Ma Động Thiên, một vị nữ tử đeo lụa mỏng che mặt khẽ phát ra một tiếng thở dài:
“Ai, cấm khu Cửu Thiên cứ như vậy mà kết thúc.”
Nữ tử này đương nhiên là Cơ Thanh Y.
“Thanh Y, Tiên Ma Đồ đã tới tay ngươi chưa?”
Ở bên cạnh, một vị có vóc dáng hùng vĩ cao ngất lên tiếng, chính là một vị đại đế của Cơ gia.
Mặc dù Cơ Thanh Y đang tu luyện ở Tiên Ma Động Thiên, nhưng bản thân nàng ta là người của Cơ gia nên đương nhiên sẽ không bị ảnh hưởng.
“Đã tới tay rồi, không ngờ Quân công tử thật sự dùng sức của một người làm thay đổi kết cục của bóng tối loạn lạc.” Cơ Thanh Y nói.
“Đúng vậy, nếu như người này sinh ở Cơ gia ta thì Cơ gia ta lo gì không thể quật khởi trở thành Quân gia thứ hai cơ chứ.”
Đại đế của Cơ gia nói tới đây, đột nhiên nhìn sang Cơ Thanh Y nói:
“Đúng rồi, Thanh Y, hình như ngươi và Quân Tiêu Dao có một chút quan hệ đúng không, nếu như ngươi có thể cùng hắn…”
“Thanh Y không có loại suy nghĩ này.” Cơ Thanh Y hơi cúi đầu, gương mặt bên dưới khăn che mặt hơi đỏ lên.
“Ai, nói thì nói như vậy, nhưng Quân Tiêu Dao lấy ra sức chống đỡ đó, nhất định là phải bỏ ra cái giá lớn không thể tưởng tượng nổi.”
“Hắn có thể bình yên sống sót hay không vẫn còn khó nói.”
“Cho dù có thể sống sót thì đoán chừng tiền đồ tu luyện của hắn cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lớn, đáng tiếc…” Đại đế Cơ gia khẽ lắc đầu.
Ánh mắt Cơ Thanh Y hơi lóe lên, nàng ta đột nhiên lên tiếng:
“Không đơn giản như vậy đâu.”
“Sao?” Nét mặt đại đế Cơ Gia hơi sửng sốt.
“Hắn làm bất kỳ chuyện gì đều đã sớm suy nghĩ tới hậu quả.”
“Quân công tử cũng không phải một nhân vật đầu óc bốc đồng đơn giản…” Cơ Thanh Y than thở.
Ở bên khác, mặc dù cấm khu Luân Hồi Hải cũng tham gia vào đợt thanh tẩy lớn này, nhưng bởi vì có quan hệ với Luân Hồi Tiên Chủ nên thế lực Tiên Vực ngược lại không có hoàn toàn san bằng Luân Hồi Hải.
Có điều những đại đế Luân Hồi Hải đã từng đến Tiên Vực đồ sát thì đều bị đại đế Tiên Vực tiêu diệt.
Về việc này, Luân Hồi Tiên Chủ không hề bận tâm.
Với tính cách của nàng, tuy không thể nói là vô tình vô cảm nhưng cũng không xê xích bao nhiêu.
Nàng chỉ quan tâm đến việc tu luyện của mình.
Về phần Luân Hồi Hải, mặc dù mấy đại đế tham gia vào thanh tẩy đều bị giết chết nhưng phần lớn sinh linh của Luân Hồi Hải vẫn được giữ lại, cũng đã coi như nể mặt nàng rồi.
Về phần Tiên Lăng bên này, cả đám nữ tử ai nấy đều ngơ ngác, giờ phút này, vẻ mặt Huyên Di đã từng chiếu cố Khương Lạc Ly cũng khó mà giữ bình tĩnh nổi.
Bà ấy nhìn người của một mạch Quỳnh Tiêu, mở miệng nói:
“Bây giờ các ngươi còn cảm thấy cảnh cáo ban đầu của Quân công tử là coi thường Tiên Lăng chúng ta nữa không?”
“Đó là đã cứu Tiên Lăng chúng ta một mạng đấy!”
Người của một mạch Quỳnh Tiêu ở bên kia nghe được lời Huyên Di nói cũng không lên tiếng.
Ban đầu lúc Quân Tiêu Dao đón Khương Lạc Ly rời đi đã từng uy hiếp Tiên Lăng bọn họ tốt nhất đừng có tham gia vào biến động.
Khi đó người của một mạch Quỳnh Tiêu còn rất tức giận, cho rằng Quân Tiêu Dao đang miệt thị Tiên Lăng bọn họ.
Bây giờ, tu sĩ một mạch Quỳnh Tiêu chứng kiến kẻ thì chết người thì tháo chạy, cả cấm khu đảo Trường Sinh gần như đều bị san bằng, chỉ cảm thấy sợ hãi.
Liễu Quỳnh Yên mặc một bộ váy màu lựu đỏ ở trong đám người nhất mạch Quỳnh Tiêu cũng ngơ ngác lẩm bẩm:
“Hắn… đã thật sự làm được rồi…”