Chương 2100: Chí Tôn Bạt Tộc, nhắm thẳng vào Vân Khê
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bốn chữ Hắc Họa Tộc Đàn nặng trĩu, là tồn tại khiến người nghe thôi đã sắc biến ở thế giới Giới Hải.
Không biết có bao nhiêu thế giới bị Hắc Họa Tộc Đàn lan đến, hóa thành thế giới chết, sinh linh cả thế giới đều ngã xuống.
Đây tuyệt đối là một loại đại khủng bố.
Mọi người không nghĩ tới, chỉ là một c kẽ nứt hư không nhỏ bé, hơn nữa chỉ dẫn đến ngoài rìa của Vô Nhân Khu lại có Hắc Họa Tộc Đàn xuất hiện.
“Thiên kiêu các tộc lui lại, người còn lại thì diệt sát Hắc Họa Tộc Đàn trước!” Có Chuẩn Chí Tôn đang hét lớn.
Tuy rằng trước mắt đã xuất hiện Hắc Họa Tộc Đàn, nhưng cũng may không có chí cường giả Hắc Họa Tộc Đàn chân chính vượt giới. Các thế lực lớn còn có thể ứng phó cục diện hiện giờ.
Mà trong khoảng thời gian đó, trong kẽ nứt hư không lại có một ít bóng người Bạt Tộc hiện lên, chúng đều tản mát ra khí tức Chuẩn Chí Tôn.
Hình như nhất tộc này phân chia thực lực cấp bậc bằng màu của đôi mắt, có đôi mắt màu trắng đều là tồn tại Thông Thánh cửu giai như Đại Thánh, Thánh Chủ.
Mà có đôi mắt màu xanh lục đều là tồn tại Chí Tôn thất cảnh gồm Chuẩn Chí Tôn, Chí Tôn. Chí Tôn có đôi mắt màu xanh lục đậm hơn Chuẩn Chí Tôn mắt xanh một chút.
“Ra tay đi, thế giới này có huyết thực sinh linh vô tận...”
“Đúng vậy, đã bao lâu chưa được ăn mặn...”
“Máu tươi ngon miệng...”
Trong mắt những sinh linh tự xưng là “Bạt Tộc” kia đều mang theo ý cười tàn nhẫn.
Oanh!
Không có lời nói dư thừa gì nữa, hai bên trực tiếp giao chiến với nhau.
Sinh linh các tộc Giới Hải và Hắc Họa Tộc Đàn gần như là tồn tại thiên địch, trên cơ bản vừa chạm mặt thì không cần nói thêm gì, mà chỉ có cuộc chiến sinh tử.
“Công chúa điện hạ, tình huống trước mắt rất nguy hiểm, ta hộ tống mọi người rời đi!”
Trong vài vị Chuẩn Chí Tôn của Huyền Thiên thần triều có một người đi đến bên cạnh Vân Khê và Hạng Liệt, muốn hộ tống bọn họ rời đi, do chuyện này đã vượt xa phạm trù rèn luyện.
Vân Khê cũng gật gật đầu, trên mặt mang đầy ngưng trọng. Tuy rằng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Họa Tộc Đàn, nhưng cảm xúc của nàng vẫn rất trấn định.
Quân Tiêu Dao ban cho nàng kiếm thai, khiến nàng có cảm giác rất an tâm.
“Hừm? Ta ngửi thấy huyết nhục mỹ vị...”
Một Chuẩn Chí Tôn trong đám sinh linh Bạt Tộc đột nhiên nhắm đôi mắt màu xanh vào Vân Khê.
Tuy rằng các thiên kiêu ở đây hoặc nhiều hoặc ít cũng có các loại thể chất chân huyết. Nhưng hình như Huyền Xá Chi Thể của Vân Khê có lực hấp dẫn dị thường đối với sinh ling Bạt Tộc, giống như mỹ vị nào đó.
Oanh!
Chuẩn Chí Tôn Bạt Tộc tấn công thẳng về hướng Vân Khê.
“Đáng chết!”
Nhìn thấy vậy, sắc mặt của hộ đạo nhân Huyền Thiên thần triều trầm xuống. Hắn biết những Bạt Tộc thích nhất chính là hút tinh huyết của sinh linh. Tỷ như Chuẩn Chí Tôn của Ly Hỏa Thánh Giáo trước đó đã hút khô thành một tấm da người.
Bạt Tộc kia nhếch môi, lộ ra đôi răng nanh, cứ như gấp không chờ nổi muốn hút máu của Vân Khê.
Hộ đạo nhân của Huyền Thiên thần triều đón đầu ngăn chặn Chuẩn Chí Tôn Bạt Tộc kia. Mà một ít Bạt Tộc cấp Đại Thánh, Thánh Chủ còn lại cũng bị Vân Khê hấp dẫn mà đuổi giết đến.
Sắc mặt Hạng Liệt đứng bên người Vân Khê trở nên trắng bệch như tờ. Tuy rằng hắn là thiên kiêu nổi danh nhất Huyền Thiên thần triều, nhưng giờ phút này cũng kinh sợ khiếp đảm.
Dù sao đây là Hắc Họa Tộc Đàn chỉ được nghe nói đến trong lời đồn. Hiện giờ có một đám Bạt Tộc cấp Đại Thánh và Thánh Chủ đang đuổi theo ở phía sau, đổi lại là người trẻ tuổi nào cũng sợ tới mức tè trong quần.
“Chẳng lẽ là thể chất của công chúa hấp dẫn những Hắc Họa Tộc Đàn đó...” Hạng Liệt không khỏi thầm nghĩ trong lòng.
Trừ nguyên nhân này, hắn ta không thể nghĩ ra nguyên nhân nào khác.
Nếu là như vậy thì tách khỏi Vân Khê sẽ an toàn hơn một chút.
Nhưng mà...
Lúc Hạng Liệt tới đã thề thốt rằng phải bảo vệ Vân Khê, mà hiện tại đúng là thời điểm tốt nhất để kiếm được hảo cảm của Vân Khê.
Nhưng...
Nhìn thấy Bạt Tộc mặt mang nụ cười lạnh lành lạnh tàn khốc, răng nanh sắc nhọn… Sự sợ hãi khi đối mặt với tử vong chiến thắng ý tưởng làm anh hùng rơm.
Vô nghĩa!
Cả mệnh cũng không còn thì tán được muội tử có ích lợi gì?
Không ai ngốc đến dùng sinh mệnh mình để tán muội. Cho nên Hạng Liệt khẽ cắn môi, hơi rời xa Vân Khê.
Tất nhiên Vân Khê cũng chú ý tới, nhưng nàng chưa nói cái gì.
Vào thời khắc sinh tử, nghĩ cho bản thân cũng là lẽ thường, Vân Khê sẽ không dùng đạo đức bắt cóc.
Hơn nữa nàng vốn chỉ có quan hệ cấp trên cấp dưới với Hạng Liệt, cũng không có tình cảm đặc thù nào cả, cho nên sẽ không trông cậy vào Hạng Liệt thật sự liều cả mạng sống, hy sinh bản thân để cứu nàng.
Mà lúc này, Đại La Kiếm Thai trong ngực Vân Khê lại run lên!
Leng keng!
Kiếm quang xé nát cả bầu trời mênh mông!
Vèo!
Những sinh linh Bạt Tộc đuổi giết đến lập tức bị kiếm quang xé nát.
“Ca ca...” Vân Khê lộ ra một ý cười hiểu ró.
Nàng không cần kẻ nào khác bảo hộ, chỉ cần có ca ca là được rồi.
“Hừm?”
Hiển nhiên kiếm quang của Đại La Kiếm Thai cũng kinh động đến Chí Tôn Bạt Tộc kia.
Hắn chính là Chí Tôn đại viên mãn chân chính, hơn nữa có được năng lực cùng thể chất đặc thù của Bạt Tộc. Thực lực của nó đã vượt qua Chí Tôn đại viên mãn Nhân tộc.
“Một chí bảo rất tốt, hơn nữa thiếu nữ kia lại là thể chất Huyền Xá. Chậc chậc, nếu hiến cho vương thượng thì ngài ấy nhất định sẽ thực vui sướng. Chờ vương thượng vượt giới mà đến, toàn bộ thế giới Nam Đẩu sẽ luân hãm, hiện tại lấy lòng vương thượng thì nói không chừng tương lai ta cũng có được chỗ tốt rất lớn.”
Tâm tư của Chí Tôn Bạt Tộc này bắt đầu lung lay.
Tuy rằng máu tươi Huyền Xá Chi Thể của Vân Khê cũng có lực hấp dẫn trí mạng với nó, nhưng hiển nhiên hiến cho vương thượng thì có được càng nhiều chỗ tốt.
Oanh!
Chí Tôn Bạt Tộc kia ra tay, bước chân chợt lóe, giơ tay chộp thẳng về hướng Vân Khê.
“Làm càn, dám ra tay với công chúa của Huyền Thiên thần triều!” Hộ đạo nhân của Huyền Thiên thần triều gầm lên một tiếng.
Nhưng ánh mắt của Chí Tôn Bạt Tộc rất lạnh nhạt, hắn chụp một chưởng qua.