Chương 2109: Nhất định trở thành chủ nhân của thế giới Nam Đẩu
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau khi chuyện kẽ nứt hư không qua đi, toàn bộ thế giới Nam Đẩu trừ khiếp sợ vì thực lực yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao ra thì vấn đề Hắc Họa Tộc Đàn xâm lấn cũng khiến thế lực bất hủ khắp nơi chú ý.
Thân là một thế giới vô biên, thế giới Nam Đẩu dựng dục ra hàng tỉ sinh linh và thế lực, chủng tộc cường đại khắp nơi. Nhưng mặc dù có thực lực mạnh như vậy, đối mặt với Hắc Họa Tộc Đàn trong truyền thuyết đến từ Vô Nhân Khu xâm lấn, toàn bộ thế giới cũng cảm thấy lo sợ bất an.
Trước kia bọn họ cũng thường xuyên nghe được một ít tin tức, một ít thế giới khác của Giới Hải bị Hắc Họa Tộc Đàn xâm lấn dẫn đến sinh linh ngã xuống, vạn vật mất đi.
Không chỉ như thế, toàn bộ căn nguyên thế giới còn bị Hắc Họa Tộc Đàn hút khô.
Hắc Họa Tộc Đàn giống như một đám quỷ hút máu, một loại virus, nơi chúng đi qua, không có thế giới nào có thể tồn tại được
Mà trong bầu không khí bất an này, có một tin tức truyền ra. Dưới tình huống như vậy, toàn bộ thế giới Nam Đẩu sẽ dựng dục ra cái gọi là thế giới chi tử.
Nói cách khác, khí vận của thế giới Nam Đẩu đều tập trung trên người thế giới chi tử.
Mà thế giới chi tử cũng sẽ có được căn nguyên của thế giới Nam Đẩu, trở thành thế giới chi chủ, trợ giúp bảo hộ cả thế giới.
Tin tức này vừa xuất hiện, thế lực khắp nơi đều suy đoán.
“Chẳng lẽ Huyền Thiên Thiếu Đế chính là thế giới chi tử của thế giới Nam Đẩu chúng ta?”
“Không sai, Chí Tôn mười lăm tuổi, nếu còn không phải thế giới chi tử thì ai có tư cách làm thế giới chi tử?”
“Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, nếu hoàn toàn trưởng thành lên thì đừng nói bảo hộ một thế giới vô biên, cho dù bảo hộ một mãnh vũ trụ cũng không thành vấn đề.”
Rất nhiều sinh linh thế giới Nam Đẩu đều cho rằng Quân Tiêu Dao chính là thế giới chi tử, tập trung khí vận của một thế giới vô biên vào người.
Nhưng cũng có một ít thế lực bất hủ cho rằng, lấy tư chất của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai cũng chưa chắc cần thế giới vô biên gia trì mới có thể yêu nghiệt như vậy. Thậm chí một ít thế lực đã bắt đầu âm thầm tìm kiếm thế giới chi tử.
Thân là thế giới chi tử được ý chí thế giới Nam Đẩu khâm điểm, nếu có thể giành được hắn thì không khác gì có được khí vận của toàn bộ thế giới Nam Đẩu. Đối với rất nhiều thế lực bất hủ muốn nhất thống thế giới Nam Đẩu thì đây chính là điều họ tha thiết ước mơ.
Trong nhất thời, toàn bộ thế giới Nam Đẩu đều nổi lên mạch nước ngầm mãnh liệt.
Mà trong mạch nước ngầm này lại có kẽ nứt hư không xuất hiện.
Địa điểm xuất hiện lần này chính là một cổ tinh vị diện cấp dưới ở tinh vực Đông Huyền.
Có kinh nghiệm lần trước, lần này không có thế lực nào dám lơ là.
Tuy rằng vẫn sẽ phái ra thiên kiêu trẻ tuổi rèn luyện, nhưng lần này các thế lực lớn đều phái ra cường giả cấp bậc Tạo Hóa Thần Tôn, Hỗn Độn Đạo Tôn dẫn dắt.
Thậm chí còn có một ít Chuẩn Đế thường xuyên đưa mắt nhìn về hướng địa điểm kẽ nứt hư không xuất hiện.
Mà lần này, rất nhiều người chờ mong nhất chính là Quân Tiêu Dao có ra tay hay không.
Dù sao biểu hiện trước đó của hắn đã làm kinh diễm toàn bộ thế giới Nam Đẩu.
Nhưng làm mọi người thất vọng chính là, lần này Huyền Thiên thần triều vẫn chỉ có đám người Vân Khê, Hạng Liệt lên đường.
Nhưng mọi người nghĩ lại cũng phải, lấy cảnh giới của Quân Tiêu Dao thì có vẻ hoàn toàn không cần lần rèn luyện này.
Điều này làm rất nhiều Tiên Tử Thánh Nữ mộ danh tiến đến cảm thấy thất vọng trong lòng.
Nói các nàng tới rèn luyện, kỳ thật là muốn đến xem thử Thiếu Đế điện hạ được miêu tả thành trích tiên giáng thế trong lời đồn rốt cục có phong hoa tuyệt đại như thế nào.
Nhưng đáng tiếc các nàng không thể nhìn thấy thiên nhan.
Rất nhiều kiêu nữ còn vọng tưởng rằng, nếu được Thiếu Đế nhìn trúng thì đừng nói trở thành thê thiếp, cho dù chỉ là một nha hoàn thông phòng, thậm chí thị nữ cũng tuyệt đối là vinh quang cùng cơ duyên vô thượng.
Mà sau khi Vân Khê biết được những việc này thì lại có chút may mắn ca ca không tiến đến rèn luyện.
“Vân Khê nhất định phải bảo vệ tốt ca ca, không thể bị đám dung chi tục phấn kia quấy rầy.” Vân Khê thầm nói trong lòng.
Nơi kẽ nứt hư không xuất hiện chính là một cổ tinh vị diện cấp dưới ở tinh vực Đông Huyền
Cổ tinh kia tên là Linh Vân Tinh. Linh Vân Tinh không phải lớn, nhưng linh khí lại rất nồng đậm.
Mà nơi kẽ nứt hư không xuất hiện chính là ở khu vực trung bộ của Linh Vân Tinh.
Giờ phút này, ở một nơi cực kỳ hẻo lánh của Linh Vân Tinh, nơi này có một ngọn núi hoang cổ xưa.
Mà trên núi hoang có một tông môn lụi bại.
Trên tấm biển tông môn có viết bốn chữ to ‘Nam Đẩu tinh tông’ mơ hồ.
Theo lý thuyết, cho dù tông môn nhỏ đến mấy cũng phải có một chút nhân khí. Nhưng cái gọi là Nam Đẩu tinh tông trước mắt lại không có một bóng người, vô cùng hoang vắng rách nát.
Chỉ có nơi sâu nhất Nam Đẩu tinh tông, trong một kiến trúc miếu thờ lụi bại, có một già một trẻ đang ở chỗ này.
Lão giả kia râu tóc bạc trắng, mặc quần áo cũ nát nằm trên giường, dáng vẻ bệnh nguy kịch, hơi thở thoi thóp.
Mà bên cạnh lão giả có một vị thiếu niên. Thiếu niên này mày kiếm mắt sáng, mi thanh mục tú.
Tuy rằng không thể nói là soái khí tuyệt đỉnh, càng không cách nào so sánh với dạng giá trị nhan sắc đỉnh cao như Quân Tiêu Dao, nhưng vẫn làm người ta cảm thấy rất thoải mái, có một loại cảm giác hài hòa, như tương dung với mảnh thiên địa này.
Giờ phút này, trên mặt thiếu niên mang theo một tia bi thương.
Lão giả hơi thở thoi thóp nằm trên giường chính là tông chủ của Nam Đẩu tinh tông. Mà hắn lại là đệ tử duy nhất của Nam Đẩu tinh tông.
Thiếu niên tên là Tô Vũ, từ nhỏ không cha không mẹ, là một cô nhi phiêu bat tứ phương.
Sau đó hắn ngoài ý muốn đụng phải lão giả trước mặt.
Ông ta tự xưng là Nam Đẩu tinh tông tông chủ, vừa gặp Tô Vũ liền nói Tô Vũ có Đại Đế chi tư, tương lai nhất định sẽ đứng trên đứng chúng sinh.
Tô Vũ tin là thật, thậm chí thật sự cho rằng mình là thiên mệnh chi tử, tương lai nhất định trở thành nhất đại cường giả.
Nhưng sau đó, khi lão giả dẫn hắn trở lại cái gọi là Nam Đẩu tinh tông thì Tô Vũ hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Toàn bộ tông môn vô cùng rách nát, chỉ có một đệ tử là hắn. Nhìn lão giả cười tủm tỉm giống như cáo già, Tô Vũ biết mình mắc mưu bị lừa.
Nhưng hắn cũng không rời đi.
Tuy rằng lão nhân này không đáng tin cậy, nhưng ít ra cũng đối xử với hắn không tồi, bao ăn bao ở, cả ngày bảo hắn tu luyện một ít công pháp không có địa vị.
Dần dà, Tô Vũ cũng chấp nhận trôi qua như vậy.
Mà tới hiện tại, thọ nguyên của lão giả buông xuống.
Tô Vũ không bi thương quá nhiều, nhưng cũng có chút bi ai, bởi vì sau này không ai chiếu cố mình nữa.
“Tô Vũ... Con còn nhớ vi sư từng nói qua, con có Đại Đế chi tư, nhất định đứng trên đỉnh chúng sinh...” Lão giả hơi thở mong manh, nhưng vẫn miễn cưỡng run run rẩy rẩy nói.
“Lão nhân, ngươi đừng nhiều lời nữa, tiết kiệm chút sức lực đi...” Tô Vũ thở dài một tiếng.
“Tô Vũ, vi sư biết con không tin vi sư, nhưng phải biết rằng, Nam Đẩu tinh tông chúng ta rất ghê gớm... Đã từng là chúa tể toàn bộ thế giới Nam Đẩu. Mà người khai sáng Nam Đẩu tinh tông là chủ nhân toàn bộ thế giới Nam Đẩu...”
Nghe lão giả nói vậy, Tô Vũ cảm thấy không biết phải nói gì, lão nhân này bệnh đến hồ đồ rồi.
“Lão nhân, thế giới Nam Đẩu lại là cái gì, ta chỉ biết Linh Vân Tinh.” Tô Vũ nói.
“Thế giới Nam Đẩu là một thế giới rất lớn rất lớn, lớn đến không cách nào tưởng tượng. Linh Vân Tinh so với thế giới Nam Đẩu thì giống như một hạt bụi.”
“Mà con, tương lai nhất định sẽ trở thành chủ nhân của thế giới Nam Đẩu!”