Chương 2110: Vận may bất ngờ của Tô Vũ, chẳng lẽ những lời mà sư phụ nói đều là thật
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giọng nói của lão giả có vẻ kích động.
Tô Vũ thở dài một hơi.
“Lão đầu tử, ông nói là, Nam Đẩu Tinh Tông của chúng ta từng là chúa tể của thế giới Nam Đẩu sao?”
“Còn ta chính là chủ nhân tương lai của thế giới Nam Đẩu đúng không?”
“Không sai.” Lão giả nắm chặt tay Tô Vũ, nói một cách chắc chắn.
Tô Vũ cười khổ một tiếng.
Thế này có coi như là người sắp chết nên lời nói cũng thân thiện không đây?
Có phần hơi cường điệu quá mức rồi.
“Tô Vũ, vi sư biết con không tin, nhưng hãy nhớ kỹ, tất cả đều đã định trước ở trong số mệnh rồi.”
“Khối ngọc bội này, con cầm lấy đi.”
Lão giả nhét một khối ngọc bội vào trong tay Tô Vũ.
Khối ngọc bội kia ấm nhuận như ngọc.
Trong đó có cả ánh sao lấp lánh, phảng phất như cả một phiến Ngân Hà đều được nhét vào trong đó.
Tô Vũ thu ngọc bội vào.
“Còn có công pháp mà vi sư giao cho con, không có quên đấy chứ?” Lão giả nói.
Tô Vũ gật nhẹ đầu.
“Con có biết vì sao vi sư khẳng định con chính là chủ nhân tương lai của thế giới Nam Đẩu này không?”
“Bởi vì con là một người duy nhất, người có thể tu luyện môn công pháp đó.”
“Môn công pháp đó chính là do người của Nam Đẩu Tinh Tông chúng ta sáng tạo ra, cũng chính là công pháp mà chủ nhân của thế giới Nam Đẩu đã từng tu luyện.”
Tô Vũ nghe xong lời của lão giả, có vẻ nghi ngờ.
Thật sự là như thế sao?
“Vi sư có thể cảm giác được, trời hiện dị tượng, biến đổi lớn sắp tới rồi. Toàn bộ thế giới Nam Đẩu sẽ phải nghênh đón nguy cơ trước nay chưa từng có.”
“Mà con, chính là nhân tuyển duy nhất giải quyết nguy cơ.”
“Sư phụ, đến cùng người đang nói mê sảng cái gì vậy?” Trên mặt Tô Vũ lộ rõ vẻ bất đắc dĩ.
Kẽ nứt hư không xuất hiện ở khu vực trung bộ Linh Vân Tinh.
Khu vực nơi Tô Vũ đang ở ngược lại tạm thời không biết chuyện này. Cho nên hắn cho rằng sư phụ của mình chắc chắn là đầu óc hồ đồ rồi.
“Tô Vũ, vi sư có một vị cố nhân ở Huyền Tông Trung Vực, ông ấy là tông chủ Huyền Tông, sẽ giúp con đi lên thế giới cao hơn.”
“Tương lai con sẽ trở thành chủ nhân của thế giới Nam Đẩu…”
Tiếng nói vừa dứt, ánh sáng sinh mệnh trong mắt lão giả chầm chậm phai nhạt đi.
“Sư phụ…”
Lão giả đã mất.
Mấy ngày sau, một thiếu niên từ tông môn lụi bại xuất phát lên đường.
Bên eo có đeo một khối ngọc bội.
Tuy ngay cả Tô Vũ cũng không tin, nhưng trước khi sư phụ hắn chết đã nói những lời đó với hắn.
Hắn vẫn phải đến Trung Vực.
Bởi vì Tô Vũ cũng muốn biết một chút về thế giới Nam Đẩu rộng lớn kia, rốt cuộc trông ra làm sao.
Hắn cũng đi thẳng một đường, bắt đầu băng qua nhiều nơi tiến về Trung Vực.
Ở trên đoạn đường này, không hiểu sao Tô Vũ lại cảm giác mình dường như có chút thuận buồm xuôi gió, hình như vận may hơi tốt quá mức.
Ví dụ như vừa qua khỏi một khu rừng rậm thì liền có một gốc Dược Vương vạn năm nở rộ.
Yêu thú canh giữ thuốc và cường giả tới đây lấy thuốc đều ra tay đánh nhau. Còn Tô Vũ thì lặng lẽ hái được quả đào, trộm đi Dược Vương vạn năm rồi luyện hóa.
Lại ví dụ như, khe núi nào đó mà hắn đi đến đều có thể đụng phải di tích cổ trong truyền thuyết, đạt được y bát truyền thừa của cường giả tiền bối Linh Vân Tinh.
Thậm chí không chỉ có các loại bảo bối kỳ ngộ mà ngay cả con người cũng như thế.
Dọc theo đường đi hắn đã cứu được tiểu công chúa của Yêu tộc.
Một vị hoàng nữ của vương triều hùng mạnh cũng bởi vì một lần ra tay trợ giúp của hắn mà âm thầm cảm mến hắn.
Số đào hoa thật sự là tốt đến bất ngờ.
Tô Vũ nhận thức được, tuy dáng vẻ mình coi như không tệ nhưng cũng không đến nỗi có sức quyến rũ kiểu này đâu đúng không?
“Chẳng lẽ, nguyên nhân nằm ở khối ngọc bội kia?”
Ánh mắt Tô Vũ rơi vào trên ngọc bội ở bên eo mình.
Ngọc bội kia đặc biệt ấm nhuận, tựa như có vạn chấm sao trời lưu chuyển bên trong đó, có vẻ hơi thần bí.
Ngoài nguyên nhân này ra thì Tô Vũ thật sự không nghĩ ra vì sao vận may của mình lại tốt đến như vậy.
Hơn nữa điều khiến cho Tô Vũ hoàn toàn thay đổi suy nghĩ chính là, hắn biết được một chuyện quan trọng.
Ở Trung Vực Linh Vân Tinh xuất hiện một cái kẽ nứt kinh khủng thần bí.
Nghe đồn ở trong đó còn xuất hiện sinh linh khủng bố không thuộc về thế giới này.
Những thứ sinh linh kinh khủng đó sẽ biến cả thế giới này thành đất chết.
Bây giờ đã có một số cường giả đến từ thế giới cao hơn giáng lâm xuống Linh Vân Tinh, bắt đầu đối phó với kẽ nứt hư không.
Tô Vũ nhớ đến những lời lão giả đã nói trước khi chết.
Trời hiện dị tượng, biến đổi lớn sắp tới.
“Lẽ nào… lời mà sư phụ nói đều là thật sao?”
Tô Vũ không khỏi hít vào một hơi thật sâu.
Nếu như những thứ này đều là ngẫu nhiên, thế thì cũng không khỏi quá mức trùng hợp rồi.
Bây giờ cho dù có là kẻ ngu cũng biết không đúng lắm.
“Ta… chẳng lẽ thật sự có khả năng là chủ nhân tương lai của thế giới Nam Đẩu sao?”
Ánh mắt Tô Vũ rúng động.
Từ nhỏ hắn đã không cha không mẹ, nhận hết bắt nạt.
Trong lòng nghẹn một bụng lửa giận.
Dựa vào cái gì hắn sinh ra đã là sâu kiến?
Dựa vào cái gì mà có người trời sinh đã ngồi tít ở trên cao cơ chứ?
Thế giới này sao lại không công bằng như thế?
Dã tâm trong lòng đang mạnh mẽ tăng lên.
Ánh mắt Tô Vũ vừa có vẻ kích động vừa có vẻ hưng phấn.
Trở thành chủ nhân của thế giới Nam Đẩu, đứng ở trên đỉnh của chúng sinh, quyền lực, mỹ nhân, địa vị, thực lực, tất cả mọi thứ… hắn đều có thể có được.
Chẳng những vậy, hắn còn có thể hoàn toàn sửa đổi cái thế giới này, khiến cho vạn linh chúng sinh đều bình đẳng, để cho tất cả sự không công bằng đều biến mất.
Không có ai có thể vừa sinh ra đã được ngồi tít ở trên cao.
Cũng không có ai có thể giẫm lên trên đỉnh đầu của người khác.
“Không vội, tất cả đều phải từ từ mới đến.”
“Việc tiếp theo ta cần làm chính là đi đến Trung Vực, tìm được vị cố nhân đó của sư phụ.”
“Hơn nữa, còn có những thiên kiêu đến từ thế giới cao hơn đó nữa, ngược lại cũng muốn gặp gỡ làm quen một phen…”
Tô Vũ nghĩ thầm, bắt đầu tiến về phía trước hướng về mục tiêu của hắn.