Chương 2126: Sắp xếp cạm bẫy, đón một chiêu của ta thì có tư cách nghênh cưới, cần bỏ chút tiền đặt cược
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Rất nhiều người đều đã suy nghĩ cẩn thận, bọn họ cho rằng nguyên nhân Quân Tiêu Dao muốn Tô Vũ làm muội phu của mình là do muốn mượn dùng khí vận tràn trề của Tô Vũ cộng thêm thiên phú Thánh Thể Đạo Thai yêu nghiệt của mình, vậy phi thăng không phải chỉ là chuyện trong một giây thôi sao?
Mà Vân Khê đứng bên cạnh lại cắn chặt môi anh đào, trong lòng thật khẩn trương.
“Thì ra hắn là đánh cái này chú ý...” Tô Vũ cũng cho rằng mình đã nhìn thấu suy nghĩ của Quân Tiêu Dao.
Hắn ta cho rằng Quân Tiêu Dao muốn mượn khí vận thế giới chi tử của mình để nâng cao một bước. Đương nhiên, nếu Vân Khê thật sự gả cho hắn thì Quân Tiêu Dao chính là đại cữu tử. Tuy rằng hắn thực chán ghét phản cảm Quân Tiêu Dao, nhưng nếu đã là đại cữu tử thì muốn làm kẻ địch cũng không có khả năng.
Cho nên vẻ mặt Tô Vũ cũng tạm thời dịu lại.
“Nếu Thiếu Đế đồng ý thì tất nhiên không thể tốt hơn, chuyện này xem như đã quyết định rồi đúng không?”
Quân Tiêu Dao vẫn mỉm cười, nhưng ngoài dự đoán là hắn chỉ lạnh nhạt lắc lắc đầu.
“Ngươi đang chơi ta?” Sắc mặt Tô Vũ trầm xuống.
Trên khuôn mặt Vân Khê lại toả ra một tia sáng rọi lần nữa.
Đáy mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia trào phúng nhàn nhạt. Theo lý thuyết, đổi lại là kẻ nào đứng ở vị trí của hắn cũng ước gì Tô Vũ trở thành muội phu của mình.
Đó chính là thế giới chi tử, tương lai có tiền đồ vô lượng.
Nhưng đáng tiếc...
Tầm nhìn của Quân Tiêu Dao như thế nào, thân phận ra sao?
Đừng nói là thế giới chi tử Tô Vũ này, cho dù chính là một thế giới chi chủ chân chính đứng trước mặt thì Quân Tiêu Dao cũng không chớp mắt lấy một cái.
Cho nên loại thế giới chi tử như Tô Vũ chẳng là gì trong mắt Quân Tiêu Dao cả, nhưng cũng không ảnh hưởng hắn thu hoạch rau hẹ.
“Chơi ngươi thì không đến mức, chỉ là muội muội ta cũng không dễ cưới như vậy. Không trải qua khảo nghiệm, không bỏ ra chút thành ý sao được?” Quân Tiêu Dao nói.
“Cho nên ngươi muốn như thế nào?” Tô Vũ nhíu nhíu mày.
Quân Tiêu Dao cười nhạt và nói: “Rất đơn giản, chỉ là một khảo nghiệm nho nhỏ thôi.”
“Một chiêu, chỉ cần ngươi tiếp được một chiêu của ta thì ngươi có tư cách nghênh thú muội muội ta.”
Quân Tiêu Dao vừa dứt lời thì toàn trường đều lâm vào tĩnh mịch tuyệt đối.
Bọn họ không nghe lầm đó chứ?
Quân Tiêu Dao lại nói Tô Vũ có thể tiếp được một chiêu của hắn thì coi như thông qua.
Nhưng làm vậy không khỏi quá miệt thị!
Thiên phú thực lực của Quân Tiêu Dao thì không cần bàn đến, đã được công nhận là rất mạnh.
Nhưng Tô Vũ cũng không phải tốt mã giẻ cùi.
Mấy năm gần đây, hắn cường thế quật khởi, thậm chí còn trấn áp một vị vương giả phong ấn cổ đại trẻ tuổi.
Nhân vật như vậy không nói có thể đánh bại Quân Tiêu Dao, nhưng tiếp một chiêu của hắn cũng dư dả.
“Có phải Thiếu Đế quá tự tin hay không?”
“Không sai, Thiếu Đế rất mạnh, nhưng Tô Vũ là thế giới chi tử, cũng không đến mức không tiếp được một chiêu.”
“Đúng vậy, nếu bảo Tô Vũ đánh bại Thiếu Đế thì có lẽ thực khó khăn, nhưng khảo nghiệm một chiêu thật sự không tính là gì.”
“Có lẽ Thiếu Đế cố ý muốn tìm cái cớ, dù sao kết quả chính là Tô Vũ trở thành muội phu của mình...”
Rất nhiều thế lực ở đây đều bắt đầu giao lưu thần niệm.
Mà Vân Khê nghe đến đó thì cảm thấy sắp bật khóc.
Mấy năm gần đây, thanh danh của Tô Vũ tăng vọt, trở nên vang dội.
Người sáng suốt đều biết Tô Vũ mạnh đến mức nào, Vân Khê thực sùng bái ca ca của mình, cũng biết thực lực của ca ca nhà mình vô song.
Nhưng Tô Vũ là thế giới chi tử, dù tệ hại đến mấy cũng không đến mức không tiếp được một chiêu.
Vân Khê nhịn không được miên man suy nghĩ, chẳng lẽ Quân Tiêu Dao chán ghét người muội muội này là nàng sao? Muốn mau mau gả chồng cho nàng? Hay là ngày thường mình quấy rầy hắn tu luyện?
Vân Khê hơi cúi đầu, không rên một tiếng, nàng chỉ muốn ở lại bên cạnh ca ca.
“Ngươi đang miệt thị ta?” Ánh mắt Tô Vũ trở nên âm trầm.
Quân Tiêu Dao lại nói có thể tiếp được một chiêu của hắn là coi như thành công, vậy không phải miệt thị thì là cái gì?
Tô Vũ chán ghét nhất chính là cảm giác Quân Tiêu Dao cao cao tại thượng nhìn xuống, làm hắn ta cứ như rất hèn mọn.
“Không dám sao?” Quân Tiêu Dao nói.
“A, Tô Vũ này phụng bồi đến cùng.” Tô Vũ lãnh đạm nói.
Nếu bảo hắn ta đánh bại Quân Tiêu Dao thì Tô Vũ thật sự phải cân nhắc một chút, cho dù hắn là thế giới chi tử, nhưng cũng không nắm chắc hi đối mặt với một Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai thần bí khó lường.
Nhưng nếu chỉ tiếp một chiêu của Quân Tiêu Dao thì Tô Vũ có tự tin tuyệt đối.
Đừng quên hắn có thể điều động sức mạnh căn nguyên thế giới. Thậm chí vào thời khắc mấu chốt, hắn còn có thể điều động sức mạnh thiên địa thế giới Nam Đẩu.
Đừng nói Quân Tiêu Dao là Chí Tôn, cho dù hắn là Thiên Tôn thì Tô Vũ mượn át chủ bài cũng có thể chặn lại!
Quân Tiêu Dao cười nhạt, gật gật đầu.
Con cá rốt cuộc cũng cắn câu rồi.
“Khảo nghiệm này cũng nên có chút tiền đặt cược, vì cơ hội cho không thì không được quý trọng. Cho nên... Hừm, dùng ngọc bội bên hông ngươi làm tiền đặt cược đi.”
Quân Tiêu Dao lộ ra một nụ cười, người quen thuộc với Quân Tiêu Dao đều biết nụ cười này có nghĩa là gì.
Trái tim Tô Vũ đột nhiên trầm xuống!
Tô Vũ thật sự không nghĩ tới Quân Tiêu Dao muốn lấy ngọc bội của hắn ta làm tiền đặt cược.
Trong nháy mắt, thậm chí Tô Vũ còn cho rằng Quân Tiêu Dao đã nhìn thấu sự ảo diệu của ngọc bội.
Bằng không sao lại đưa ra yêu cầu này, nhưng vẻ mặt của Quân Tiêu Dao lại không có biến hóa gì, giống như hết sức tự nhiên, thuận miệng mà đưa ra một điều kiện.
Trong lòng Tô Vũ xuất hiện một tia nghi kỵ, chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
Nhìn thấy Tô Vũ chần chờ, Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói: “Thế nào, không bỏ được? Nếu cả một khối ngọc bội mà không nỡ giao ra làm tiền đặt cược thì làm sao ta tin được ngươi thật lòng thật dạ với Vân Khê chứ?”
Lời nói của Quân Tiêu Dao vô cùng khéo léo, làm người ta không còn đường để cãi lại.