Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2125 - Chương 2125 - Muốn Cưới Muội Muội Ta Cũng Không Phải Là Không Thể

Chương 2125 - Muốn cưới muội muội ta cũng không phải là không thể
Chương 2125 - Muốn cưới muội muội ta cũng không phải là không thể

Chương 2125: Muốn cưới muội muội ta cũng không phải là không thể

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Hôm nay ngươi đến đây là để gặp mặt ta sao?” Quân Tiêu Dao điềm nhiên hỏi.

“Tất nhiên là không phải rồi.”

Tô Vũ nói xong thì đưa mắt nhìn sang Vân Khê đang đứng bên cạnh, trong mắt chứa đựng tình cảm nóng bỏng.

“Hôm nay ta đến đây là để cầu hôn Vân Khê!”

Câu nói này khiến toàn trường yên lặng như tờ!

Sau đó, vô số tiếng nghị luận ồn ào vang lên.

Mặc dù mọi người ở đây đều biết tình cảm mà Tô Vũ dành cho Vân Khê nhưng lại không ngờ hắn ta thẳng thắn như thế, trực tiếp tới nhà cầu hôn luôn!

Mọi người lại nghĩ đến một khía cạnh sâu hơn. Tô Vũ cầu hôn Vân Khê, nếu như Vân Khê đồng ý, vậy có phải là Huyền Thiên Thần Triều đã thần phục Nguyên Tổ Thần Triều không? Dù sao chuyện cưới xin của công chúa từ xưa đến nay chỉ là một cách để cầu hòa.

Nghe hắn ta nói như vậy, bàn tay trắng nõn của Vân Khê khuất trong ống tay áo bỗng siết chặt lại, trên gương mặt xinh đẹp lại không tỏ vẻ gì.

Bây giờ nàng cảm thấy hơn hối hận vì lúc trước đã giết chết đại bàng Tang Yêu kia rồi gặp gỡ Tô Vũ. Nếu nàng không gặp Tô Vũ, chắc có lẽ tất cả những phiền phức này đều không xảy ra, cũng sẽ không gây rắc rối cho Quân Tiêu Dao và Huyền Thiên Thần Triều.

Trong lúc Vân Khê đang tự trách bản thân, Tô Vũ lại nói tiếp: “Vân Khê, đúng là lúc trước ta không có tư cách nói ra những lời này, thậm chí là không có tư cách đứng trước mặt nàng. Thế nhưng bây giờ ta đã khác khi xưa, ta xứng với nàng, có tư cách đứng bên cạnh bảo vệ nàng. Chỉ cần nàng bằng lòng, ngay cả ân oán giữa Huyền Thiên Thần Triều và Nguyên Tổ Thần Triều cũng có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện, chậm rãi hóa giải.”

Trong lòng Tô Vũ không thể nào quên được thiếu nữ thiên sứ này. Hắn ta không thể nào quên khi tu luyện ở Linh Vân Lịch Tinh Tú, hắn đã bị Hạng Liệt đánh bị thương, rồi Vân Khê tặng cho hắn ta một viên Thánh Đan. Cảnh tượng khi ấy hắn ta không tài nào quên được.

Thế nhưng lúc này, Vân Khê chỉ cảm thấy phản cảm và chán ghét Tô Vũ. Vì theo đuổi nàng, Tô Vũ đã gây ra không ít phiền phức cho Huyền Thiên Thần Triều. Bây giờ hắn ta còn dám khiêu khích ca ca của nàng, đây là chuyện mà Vân Khê không thể nào chấp nhận được.

Đúng lúc này, có một tiếng gào vang lên!

“Tô Vũ, con rệp ti tiện nhà ngươi có tư cách gì mà cầu hôn Vân Khê công chúa chứ!”

Người lên tiếng chính là Hạng Liệt.

Tô Vũ cau mày lại. Lâu lắm rồi hắn ta không nghe thấy cách gọi con rệp này.

Ầm!

Tô Vũ điểm một chỉ vô cùng đơn giản.

“Ngày đó ngươi giễu cợt ta, hôm nay ta trả lại ngươi gấp bội!”

Một chỉ này quá đột ngột, khiến Hạng Liệt giật cả mình. Gã không thể đỡ được một chỉ này, thậm chí… còn có nguy cơ mất mạng!

Nhưng đúng lúc này, ống tay áo Quân Tiêu Dao khẽ phất lên, một chỉ kia đã bị ngăn lại.

“Tô Vũ, ngươi nóng giận như thế làm gì, muốn cưới muội muội ta cũng không phải là không thể…”

Quân Tiêu Dao vẫn tỏ ra điềm đạm, nhưng sâu trong mắt lại hiện vẻ khinh miệt bỡn cợt.

Quân Tiêu Dao vừa nói xong đã làm toàn trường đều im ắng đi. Bọn họ không nghĩ tới Quân Tiêu Dao lại nói ra lời nói.

Theo lý thuyết, hiện tại Tô Vũ thân là thiên kiêu của Nguyên Tổ thần triều, hắn ta cầu hôn Vân Khê thì không phải chuyện đơn giản, sau lưng liên quan đến ván cờ giữa Nguyên Tổ thần triều và Huyền Thiên thần triều.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại tất nhiên mà nói, Tô Vũ muốn cưới Vân Khê cũng không phải không thể.

Điều này thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người.

“Hừm?” Đáy mắt Nữ đế Nguyệt Chỉ Lam cũng hiện lên một tia dị sắc.

Bà không rõ vì sao Quân Tiêu Dao lại nói như vậy, nhưng bà không có tỏ thái độ gì.

Nguyệt Chỉ Lam biết Quân Tiêu Dao có tính toán của mình, hắn sẽ không đẩy muội muội mình vào hố lửa.

Nhưng Vân Khê nghe thấy lời này thì trái tim run lên. Không phải nàng không biết Quân Tiêu Dao có tính toán của mình, nhưng nghe thấy câu này thì trong lòng xuất hiện một tia run rẩy.

Ngón tay mảnh khảnh của nàng xoắn lại với nhau, khuôn mặt nhỏ lộ ra một tia khẩn trương hiếm thấy.

Nàng đang suy tư trong lòng, nếu Quân Tiêu Dao thật sự muốn nàng gả cho Tô Vũ thì nàng có gả không?

Vân Khê tự hỏi một chút, sau đó đưa ra một kết luận không có gì bất ngờ.

Nếu Quân Tiêu Dao thật sự đồng ý Tô Vũ cầu hôn thì dù trái với lương tâm, nàng cũng sẽ gả đi.

Bởi vì đó là yêu cầu của ca ca nàng Quân Tiêu Dao.

Nếu Quân Tiêu Dao muốn nàng gả thì nàng nhất định sẽ gả… Tuy rằng trong lòng có chút khổ sở.

Mà Tô Vũ nghe thấy lời nói của Quân Tiêu Dao thì trong mắt cũng hiện lên một tia dị sắc. Quân Tiêu Dao thật sự làm hắn ta nắm chắc được.

“Rốt cuộc trong hồ lô của ngươi đang bán thuốc gì?” Tô Vũ thầm nghĩ trong lòng.

Nhưng nếu Quân Tiêu Dao thật sự có ý này thì hắn sẽ có chút đổi mới với Quân Tiêu Dao.

“Như thế nào, ngươi không tin?” giọng điệu của Quân Tiêu Dao mang một tia nghiền ngẫm.

“Lời này nói ra từ miệng ngươi thật sự làm người ta hơi hoài nghi.” Tô Vũ nói.

“A...” Quân Tiêu Dao lắc đầu cười nói.

“Vân Khê là muội muội ta, thân là ca ca, tất nhiên ta cũng phải suy nghĩ cho chuyện chung thân đại sự của nó. Đầu tiên, ngươi thật sự thích muội muội ta đúng không.” Quân Tiêu Dao nói.

“Đó là tất nhiên, tình nghĩa của ta dành cho Vân Khê có thiên địa chứng giám.” Tô Vũ thề thốt.

“A, vậy được, nếu ngươi đã thật lòng thích muội muội ta. Mà ngươi lại là thế giới chi tử của thế giới Nam Đẩu, cũng rất xứng với muội muội ta.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.

Thái độ của Quân Tiêu Dao làm toàn trường đều hơi nghi hoặc, sau đó bừng tỉnh.

“Chẳng lẽ Thiếu Đế thật sự chịu thua khi đối mặt với thế giới chi tử, muốn đưa muội muội của mình ra?”

“Nhưng ngẫm lại cũng phải, đây chính là thế giới chi tử, nếu làm muội phu của mình thì hẳn sẽ có thêm rất nhiều khí vận.”

“Đúng vậy, bản thân hắn là Thánh Thể Đạo Thai, hơn nữa có khí vận của thế giới chi tử thêm vào, thành tựu ngày sau của Thiếu Đế sẽ không bị hạn chế!”

“Thì ra là thế, Thiếu Đế lại tính toán như vậy, nhưng không thể không nói chiêu này là có lợi nhất đối với Thiếu Đế.”

Bình Luận (0)
Comment