Chương 2131: Ước định giữa hai huynh muội, làm muội muội trở thành thế giới Nam Đẩu chi chủ tương lai
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao cũng hơi mỉm cười.
Không sai, hắn xác định người được chọn trở thành thế giới chi tử, thế giới Nam Đẩu chi chủ tương lai chính là muội muội hắn, Vân Khê!
Quân Tiêu Dao sẽ trợ giúp Vân Khê và Nguyệt Chỉ Lam khống chế toàn bộ thế giới Nam Đẩu.
Còn Quân Tiêu Dao, hắn sẽ không nán lại thế giới Nam Đẩu thời gian quá dài. Tuy rằng thế giới Nam Đẩu là một thế giới đại thiên, diện tích rất rộng lớn, nhưng so sánh với toàn bộ Giới Hải mênh mông thì vẫn như muối bỏ biển.
Rất có thể bốn hồn của Khương Thánh Y đã rơi rụng ở những thế giới và vũ trụ khác nhau trong Giới Hải.
Quân Tiêu Dao không có khả năng luôn nán lại thế giới Nam Đẩu, sớm muộn gì hắn cũng sẽ rời đi. Cho nên Quân Tiêu Dao mới giao vị trí thế giới Nam Đẩu chi chủ cho Vân Khê.
“Vậy kế tiếp chỉ cần tiếp tục chờ là được rồi. Tô Vũ là thế giới chi tử, hẳn sẽ không vì suy sụp lần này mà không gượng dậy nổi. Chờ cơ duyên thế giới Nam Đẩu thật sự xuất hiện, vậy có thể hoàn toàn giải quyết Tô Vũ.”
Trong lòng Quân Tiêu Dao sớm đã sắp xếp xong kế hoạch kế tiếp, trợ giúp Vân Khê có được căn nguyên của thế giới Nam Đẩu, giải quyết tồn tại đối địch là Tô Vũ cùng Nguyên Tổ thần triều. Sau đó lại nghĩ cách giải quyết Bạt Tộc xâm lấn, cuối cùng rời đi thế giới Nam Đẩu.
Bây giờ Quân Tiêu Dao còn có một nghi hoặc, cũng không biết phụ thân đời này của hắn là ai. Có lẽ thân phận địa vị và thế lực sau lưng ông sẽ không thấp.
Nếu có thể mượn dùng thế lực phụ tộc thì quá trình tìm kiếm bốn hồn của Khương Thánh Y sẽ càng nhẹ nhàng hơn.
Mà trong lúc Quân Tiêu Dao suy tư kế hoạch kế tiếp, bên kia, Nguyên Tổ thần triều.
Trong một cung điện hoa lệ truyền đến tiếng đồ vật bị đánh vỡ.
Trong một mảnh hỗn độn, khuôn mặt thanh tú của Tô Vũ lộ ra một tia hung tợn.
“Vì sao, vì sao! Tô Vũ này chính là thế giới Nam Đẩu chi tử, vì sao vẫn đánh không lại Vân Tiêu kia! Đã có Tô Vũ ta thì tại sao lại có Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai kia!”
Tô Vũ rít gào, phát tiết lửa giận trong lòng.
Hắn đường đường là thế giới chi tử, mà lại bị một chiêu trấn áp ngay trước mặt mọi người, dáng vẻ còn chật vật như vậy, quả thực khó có thể hình dung tâm tình của Tô Vũ.
Cái gì là thế giới chi tử?
Tập trung khí vận một thế giới, vô địch trong cùng một thế hệ, đây mới là thế giới chi tử.
Nhưng hiện tại, Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai cổ kim vô song hiện thân, cho dù là thế giới chi tử cũng phải cúi đầu xưng thần!
Chuyện này khiến Tô Vũ cực độ không cam lòng, mang theo oán hận ngập trời.
“Tô Vũ, chỉ mới vậy đã làm ngươi thất thố sao?” Một tiếng nói vang lên.
Một người áo đen chậm rãi đi vào trong điện, đó là quốc sư của Nguyên Tổ thần triều.
Ngực Tô Vũ phập phồng, thở hồng hộc, trong mắt vẫn mang đầy hung tợn.
“Trong mấy năm nay, Tô Vũ ta một đường quật khởi, quét ngang vô địch, đánh ra uy danh bất thế. Kết quả hiện tại đều bị huỷ hoại, hủy trong tay Vân Tiêu kia!” Môi Tô Vũ đã bị cắn nát, máu tươi ứa ra mang theo vụ chua xót.
“Tô Vũ, nếu như vậy mà ngươi đã nhụt chí, vậy ngươi thật sự không nên là thế giới chi tử.” Quốc sư nhàn nhạt nói.
Tô Vũ nghe đến đó thì ánh mắt đột nhiên đanh lại, nhìn về phía quốc sư và nói: “Quốc sư, ngươi có cách giúp ta đánh bại Vân Tiêu kia sao?”
Quốc sư nghe vậy thì chỉ trầm ngâm không nói.
Trái tim Tô Vũ đập bịch bịch, dán mắt nhìn chằm chằm quốc sư.
“Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai cổ kim vô song, nhưng cho dù yêu nghiệt đến đâu cũng không có khả năng giống như Huyền Thiên Thiếu Đế. Mười tám tuổi thành tựu Huyền Tôn, lai lịch của hắn tuyệt đối không đơn giản.” Quốc sư nói.
“Vậy quốc sư có biện pháp không?” Tô Vũ nuốt một ngụm nước bọt, khẩn trương nói.
“Muốn đánh bại Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai vốn là cực kỳ khó khăn. Muốn đánh bại loại Thánh Thể Đạo Thai như Vân Tiêu Thiếu Đế thì gần như không có khả năng.” Quốc sư nói.
Tô Vũ nghe vậy thì ánh sáng trong mắt cũng dần dần ảm đạm xuống.
Mà quốc sư lại nói: “Nhưng... Cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng.”
“Quốc sư có cách!” Tô Vũ đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt phụt ra ánh sao xưa nay chưa từng có!
“Có, tất nhiên là có, nhưng ngươi có nguyện trả giá tất cả không?” Dưới lớp mũ choàng, ánh mắt quốc sư trông thật thăm thẳm sâu kín.
“Ta nguyện ý, cho dù khoát hết mọi thứ, chỉ cần có thể giết kia Vân Tiêu, ta nguyện ý!”
Trong mắt Tô Vũ bừng cháy ngọn lửa.
Quân Tiêu Dao làm sự quật khởi của hắn ta trở thành một trò cười, làm thân phận thế giới chi tử trở thành một vai hề, làm Vân Khê coi hắn như cặn bã ven đường.
Tất cả sỉ nhục đều do Quân Tiêu Dao, cho nên chỉ cần có thể đánh bại Quân Tiêu Dao thì hắn ta nguyện ý trả mọi giá!
Nghe thấy lời này, quốc sư phát ra một tiếng cười, sau đó hắn chậm rãi cởi áo đen trên người ra.
Tô Vũ liếc một cái thì sắc mặt lập tức chấn động, hít hà một hơi!
Vị quốc sư trước mặt Tô Vũ gầy gầy cao cao, da thịt tái nhợt đến bệnh hoạn, mơ hồ có một ít hoa văn đang lan tràn, mà đôi mắt hắn ta lại là màu đỏ.
Đó là một màu đỏ rực, giống như máu tươi ngưng kết thành.
Giờ phút này, khí tức của quốc sư cũng cực kỳ đặc thù, cứ khiến mọi thứ chung quanh hoá thành hoang vu.
“Bạt Tộc!” Trong đầu Tô Vũ lập tức trống rỗng.
Khi quốc sư để lộ ra gương mặt thật, Tô Vũ lập tức liên tưởng đến Bạt Tộc.
Khí tức của Bạt Tộc có thể làm vạn vật hoá hoang vu. Hơn nữa cảnh giới thực lực của sinh linh Bạt Tộc được phân chia theo màu sắc của đôi mắt.
Màu trắng là Bạt Tộc Thông Thánh cửu giai.
Màu xanh lục là Bạt Tộc Chí Tôn thất cảnh.
Mà màu đỏ lại là Bạt Tộc Chuẩn Đế cảnh!
Nói cách khác, quốc sư trước mặt là một cường giả Bạt Tộc Chuẩn Đế cảnh!
Điều này hoàn toàn vượt qua dự đoán của Tô Vũ, hắn căn bản không thể tin được vì sao quốc sư của Nguyên Tổ thần triều lại là sinh linh Bạt Tộc!
Bạt Tộc thân là một đại tộc trong hắc họa tộc đàn, cũng chính là tử địch của vạn linh Giới Hải.
Thậm chí Tô Vũ thân là thế giới chi tử của Nam Đẩu, thiên mệnh của hắn ta chính là ngăn cản Bạt Tộc xâm lấn.
Có thể nói, Bạt Tộc phải là tử địch của Tô Vũ mới đúng!
Mà hiện tại, quốc sư trước mặt hắn lại là Bạt Tộc, đây là điều Tô Vũ không tưởng tượng ra nổi.
Nhìn thấy Tô Vũ lộ ra vẻ mặt vô cùng khiếp sợ, còn hơi tái nhợt thì quốc sư lộ ra một nụ cười lạnh, lúc hắn ta cười cũng lộ ra một đôi răng nanh màu trắng.
Đây cũng là một trong những đặc thù của Bạt Tộc.