Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2130 - Chương 2130 - Căn Nguyên Thế Giới Gia Tốc Xuất Hiện, Ước Định Với Vân Khê

Chương 2130 - Căn nguyên thế giới gia tốc xuất hiện, ước định với Vân Khê
Chương 2130 - Căn nguyên thế giới gia tốc xuất hiện, ước định với Vân Khê

Chương 2130: Căn nguyên thế giới gia tốc xuất hiện, ước định với Vân Khê

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau khi lễ thành nhân kết thúc, Quân Tiêu Dao về tới Huyền Thiên cung.

Hắn lấy ra khối ngọc bội của Tô Vũ, rút ra một tia sức mạnh căn nguyên trong đó rồi cản thận quan sát.

“Quả nhiên là sức mạnh căn nguyên của thế giới đại thiên, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong ngọc bội này cũng không nhiều lắm.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Căn nguyên của một thế giới đại thiên cực kỳ hùng hồn, nếu tập trung hết lên người Tô Vũ thì Quân Tiêu Dao không có khả năng dễ dàng đánh bại hắn ta như thế.

Đương nhiên, lấy thực lực hiện tại của Tô Vũ cũng không có khả năng chịu tải được căn nguyên của toàn bộ thế giới đại thiên.

“Xem ra cây rau hẹ Tô Vũ này còn chưa hoàn toàn trưởng thành. Hắn cần có được căn nguyên chân chính của thế giới Nam Đẩu thì mới có khả năng trở thành thế giới Nam Đẩu chi chủ ngày sau.”

“Nhưng vì bị ta can thiệp, dẫn tới Tô Vũ bị nhục. Lấy thân phận thế giới chi tử của hắn thì ý chí của thế giới Nam Đẩu sẽ không ngồi yên không đoái hoài đến, có khả năng sẽ gia tốc làm căn nguyên chân chính xuất hiện.”

“Chờ Tô Vũ thật sự khống chế toàn bộ sức mạnh căn nguyên, hắn mới có tư cách so chiêu với ta. Nhưng ta sẽ để hắn có được căn nguyên của thế giới Nam Đẩu sao?”

Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.

Kỳ thật nếu hắn muốn giết Tô Vũ thì chiue6 vừa rồi đã có thể trực tiếp thuận tay chém giết.

Nhưng Quân Tiêu Dao không làm như vậy, trong đó có nguyên nhân rất lớn là vì chỉ khi nào Tô Vũ còn tồn tại thì căn nguyên chân chính của thế giới Nam Đẩu mới có thể xuất hiện.

Có thể nói, hiện tại ai có thể trở thành thế giới Nam Đẩu chi chủ tương lai không phải do ý chí thế giới Nam Đẩu quyết định, mà là Quân Tiêu Dao quyết định.

Hắn muốn ai trở thành thế giới Nam Đẩu chi tử thì người đó mới có tư cách làm.

Quân Tiêu Dao không có hứng thú với thân phận thế giới Nam Đẩu chi tử chút nào. Nhưng hắn đã xác định tương lai ai có thể làm chúa tể thế giới đại thiên này.

Đúng lúc này, Quân Tiêu Dao như cảm ứng được cái gì, cười nhạt và nói: “Vào đi.”

Một bóng hình thanh y xinh đẹp đẩy cửa mà vào, đó là Vân Khê.

Nàng xinh đẹp khả ái, mỹ lệ như họa, lúc này mi mắt cong cong, mang theo ý cười, tâm tình có vẻ không tồi.

“Ca ca, ca biết không, sau khi lễ thành nhân kết thúc, có không ít thế lực vốn nghiêng về hướng Nguyên Tổ thần triều bắt đầu tiếp xúc với Huyền Thiên thần triều chúng ta.”

“Đây là chuyện nằm trong dự kiến.” Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy bất ngờ.

Có lẽ lễ thành nhân lần này có thể ngăn chặn bước chân khuếch trương của Nguyên Tổ thần triều.

“Ca ca không chỉ có thiên phú thực lực vô song, còn có thể lập tức hóa giải tình thế nguy hiểm, đây là chuyện làm mẫu hậu cũng thấy đau đầu.” Vân Khê nói, mắt to chớp chớp, mang theo sùng bái nồng đậm.

Quân Tiêu Dao cười nhạt và nói: “Cũng không có gì, chỉ là hơi ủy khuất cho muội, kỳ thật vi huynh không muốn dùng hôn ước của muội làm tiền đặt cược.”

Mỗi người đều có nhân cách độc lập của mình, Vân Khê cũng có quyền làm chủ hôn nhân của mình.

Vì hố Tô Vũ, Quân Tiêu Dao dùng hôn ước của Vân Khê làm tiền đặt cược, thật sự là do bất đắc dĩ không còn cách nào

Nhưng Vân Khê lại rất thông cảm mà lắc lắc đầu và nói: “Ca không cần xin lỗi, dù sao ca cũng không thật sự muốn gả Khê Nhi đi, đúng không?”

Vân Khê nhìn Quân Tiêu Dao.

“Đó là tất nhiên.” Quân Tiêu Dao cười cười.

“Nhưng... Nếu ca ca thật sự cảm thấy ủy khuất Khê Nhi thì không bằng ước định với muội đi.” Vân Khê chấp đôi tay sau người, thân thể mềm mại nghiêng lên đằng trước, giảo hoạt mà chớp chớp đôi mắt to.

“Ước định gì?” Quân Tiêu Dao nói.

Vân Khê hơi chần chờ, nhưng vẫn đỏ mặt, cắn răng mà nói: “Nếu có một ngày có nam tử cùng thế hệ đánh bại ca ca thì Khê Nhi sẽ gả cho hắn.”

Nghe thấy lời này, Quân Tiêu Dao sửng sốt, sau đó lắc đầu bật cười và nói: “Khê Nhi, nếu thật sự đưa ra ước định như vậy thì chẳng phải muội muốn goá bụa cả đời?”

Quân Tiêu Dao không cho rằng có người cùng thế hệ đánh bại được hắn, dù là ở cửu thiên tiên vực hay thế giới Giới Hải, thậm chí chư thiên vạn giới, tất cả vũ trụ, Quân Tiêu Dao cũng không cho rằng có người cùng thế hệ đánh bại được mình.

Cái này không phải kiêu ngạo, mà là một loại tự tin tuyệt đối, dù sao Quân Tiêu Dao cũng có đạo tâm vô địch.

Vân Khê hơi cúi đầu, lẩm bẩm nói: “Vậy cũng tốt, có thể ở bên cạnh ca ca cả đời cũng khá tốt.”

“Khó mà được, đến lúc đó nương sẽ trách ta.” Quân Tiêu Dao cười lắc đầu.

Vân Khê phồng má hương, bỗng tức giận nói: “Đều là tại ca ca!”

“Ta?”

“Nếu không phải ca ca ưu tú như vậy, Khê Nhi... tầm mắt của Khê Nhi cũng sẽ không trở nên cao đến vậy.” Vân Khê mang theo u oán mà nói.

Quân Tiêu Dao bất đắc dĩ lắc đầu và nói: “Tùy muội đi, vi huynh cũng không thể quyết định nhân sinh của muội.”

Quân Tiêu Dao cũng không để bụng.

“Vậy ngoéo tay.” Vân Khê vươn ngón út.

Quân Tiêu Dao cười, cũng vươn ngón tay ra.

Mi mắt Vân Khê cong cong, có vẻ cực kỳ vui vẻ.

Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ, sau đó lấy ra khối ngọc bội kia ra và nói: “Muội mang theo khối ngọc bội này đi, có lợi cho muội.”

“Đây... Chẳng lẽ, ca ca là vì khối ngọc bội này nên mới...”

Vân Khê cũng thực thông minh, lập tức suy nghĩ cẩn thận tiền căn hậu quả. Hay là khối ngọc bội này chính là mấu chốt để giúp Tô Vũ trở thành thế giới chi tử?

Nhưng Quân Tiêu Dao lại giao đồ vật quan trọng như thế cho nàng.

Vân Khê cảm thấy vô cùng cảm động, nói: “Chẳng lẽ ca ca đưa ra ước định so một chiêu với Tô Vũ là vì giành lấy khối ngọc bội này cho muội?”

Quân Tiêu Dao sửng sốt, nhìn thấy dáng vẻ cảm động của Vân Khê cũng ngượng ngùng nói là thuận tay đưa cho nàng, vì thế hắn khẽ gật đầu.

Vân Khê càng cảm thấy cảm động, nhưng nàng vẫn ngượng ngùng nói: “Ca ca có thể tế luyện khối ngọc bội này lần nữa hay không, dù sao khối ngọc bội này cũng là của Tô Vũ.”

Hiện tại Vân Khê trừ chán ghét Tô Vũ ra thì không còn cảm xúc nào khác nữa.

Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ nhiều, gật gật đầu.

Rất nhanh, ngọc bội đã bị hắn tế luyện lần nữa, biến thành một khối mề đai. Sau đó Quân Tiêu Dao tự mình đeo nó lên gáy ngọc trắng nõn của Vân Khê.

Vân Khê thực vui vẻ, khóe miệng lộ ra ý cười ngọt ngào.

“Có hương vị của ca ca...”

Vân Khê cảm thấy vô cùng an tâm, cứ như đây là ngọc phù bảo hộ Quân Tiêu Dao cho nàng.

Tất nhiên Quân Tiêu Dao không biết tâm tư của Vân Khê, càng không biết Vân Khê biến thành một huynh khống triệt triệt để để.

Sau khi có được ước định và lễ vật của Quân Tiêu Dao, Vân Khê cảm thấy mỹ mãn, vui vẻ mà rời đi.

Bình Luận (0)
Comment