Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2161 - Chương 2161 - Thế Giới Chi Tử Mới

Chương 2161 - Thế giới chi tử mới
Chương 2161 - Thế giới chi tử mới

Chương 2161: Thế giới chi tử mới

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà ngay khi Quân Tiêu Dao đến nơi Bia Phong Thần xuất thế, cũng chính là Toái Tinh Hải. Bạt Tộc trong hắc hoạ tộc đàn vẫn không ngừng xâm lược các thế giới Giới Hải.

Thế giới Nam Đẩu chỉ là một trong các mục tiêu của Bạt Tộc mà thôi.

Bọn chúng còn có rất nhiều lựa chọn khác, thế giới Thanh Dương là một thế giới trong Giới Hải vô tận, khác với thế giới Nam Đẩu là một thế giới đại thiên, nó chỉ là một thế giới tiểu thiên.

Nhưng dù chỉ là thế giới tiểu thiên, diện tích của thế giới Thanh Dương cũng vô cùng rộng lớn.

Trong một thế giới tiểu thiên như vậy, Hỗn Độn Đạo Tôn đã xem như chiến lực đỉnh cao.

Ở thế giới Thanh Dương cũng xuất hiện khe nứt hư không, có sinh linh Bạt Tộc xâm lược.

Đương nhiên, bởi vì thế giới Thanh Dương chỉ là một thế giới tiểu thiên, cho nên Bạt Tộc xâm lược nơi này không có khả năng đáng sợ như thế giới Nam Đẩu, càng không thể bị một vương giả Bạt Tộc chú ý.

Chiến lực mạnh nhất của sinh linh Bạt Tộc xâm lược thế giới Thanh Dương cũng chỉ cùng một cấp bậc với Hỗn Độn Đạo Tôn mà thôi.

Lúc này, rất nhiều thế lực cùng tu sĩ của thế giới Thanh Dương đang đánh trận đấu quyết định với sinh linh Bạt Tộc xâm lược. Nhưng người lãnh đạo các tu sĩ của thế giới Thanh Dương lại là một vị nam tử trông vô cùng trẻ tuổi.

Nam tử tư thế oai hùng, vóc dáng thon dài, tóc đen tung bay.

Tay hắn ta nâng một cái hồ lô như chạm ngọc, mặt ngoài phân bố hoa văn tinh tế huyền ảo. Mà khí tức cảnh giới của hắn ta rõ ràng đã đạt đến Chí Tôn cảnh.

Việc này làm người ta hơi giật mình.

Phải biết rằng, đừng nói ở một thế giới tiểu thiên, ngay cả ở thế giới đại thiên thì người còn trẻ tuổi như thế đã đạt đến Chí Tôn cảnh cũng vô cùng hiếm thấy.

Mặc dù hắn ta đã có thực lực Chí Tôn cảnh, nhưng dù sao vẫn hơi yếu kém khi đối mặt với một Đạo Tôn Bạt Tộc.

“Không ngờ một thế giới tiểu thiên lại có thể sinh ra một kẻ dị loại như ngươi. Nhưng vô dụng, hôm nay Bạt Tộc ta sẽ hoàn toàn xâm chiếm thế giới Thanh Dương!” Giọng điệu của vị Đạo Tôn Bạt Tộc kia vô cùng lạnh lùng.

“Mơ tưởng, có Sở Tiêu ta tồn tại thì không cho phép Bạt Tộc ngươi hủy diệt thế giới Thanh Dương!” Thanh niên tên Sở Tiêu quát lớn một tiếng, vang vọng trời đất.

Căn nguyên thế giới vô cùng vô tận hội tụ quanh hắn ta, một thần phù thấp thoáng hiện ra.

Đó là căn Nguyên Đế Binh của thế giới Thanh Dương, Thần Phù Thanh Dương.

Nhìn thấy thần phù xuất hiện, vô số tu sĩ của thế giới Thanh Dương đều hưng phấn hét lớn: “Sở Tôn uy vũ!”

Mà trong đám người, một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần nhìn Sở Tiêu, một tia ý cười ẩn hiện trên gương mặt.

Cuối cùng, trận đại chiến này đã kết thúc với thắng lợi của Thanh Dương thế giới.

Tại Thanh Dương thế giới, tu sĩ thế lực các phương đều nhìn chằm chằm Sở Tiêu.

Có thể nói, vào lúc quan trọng nhất.

Nếu không có Sở Tiêu dẫn ra ý chí của Thanh Dương thế giới, hiển hóa ra Thanh Dương thần phù.

Vậy e rằng Thanh Dương thế giới sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

“Đều là dựa vào Sở Tôn, Tgtg chúng ta mới có thể cứu.”

“Không sai, Sở Tôn chính là lãnh tụ của Thanh Dương thế giới chúng ta!”

“Sở Tôn đã được Thanh Dương thần phù chấp nhận, hắn ta chính là chủ nhân của Thanh Dương thế giới!”

Vô số ánh mắt vừa sùng bái vừa tôn kính nhìn Sở Tiêu.

Sở dĩ bọn họ sùng kính Sở Tiêu không chỉ đơn thuần vì công tích này của hắn.

Mà vì cuộc đời của hắn ta quá mức truyền kỳ.

Từ nhỏ đã bị coi là củi mục.

Thậm chí còn bị người ta từ hôn khi nhục.

Nhưng Sở Tiêu không vì thế mà trầm luân.

Cuối cùng, trong một đêm, đã quật khởi mạnh mẽ, hót một tiếng kinh hãi chúng nhân, trở thành thiên kiêu một đời.

Sau đó, từng bước từng bước hắn ta đi tới như hôm nay, trở thành Sở Tôn được vạn chúng kính ngưỡng.

Lúc này, đối mặt với vô số ánh mát sùng kính chăm chú của các tu sĩ Thanh Dương thế giới.

Sở Tiêu vốn đã trải qua đủ mọi trắc trở, cũng không nhịn được mà cười.

Cuối cùng, mọi chuyện đã kết thúc.

Hắn nhìn về phía một vị nữ tử tuyệt mỹ đứng trong đám đông.

Nữ tử kia mặc váy trắng thuần, thân thể mềm mại thon thả, nhan như son ngọc, băng thanh ngọc khiết.

Mái tóc sáng bóng đến mức có thể soi gương được vấn lên bởi một cây trâm ngọc bích.

Gió nhẹ lướt qua, một hai sợi tóc vương trên khuôn mặt.

Khuôn mặt trái xoan, đương nét tinh xảo, đôi mắt như ngọc thạch đen óng ánh.

Vừa nhìn qua, dường như vẻ đẹp này không thuộc về mảnh thiên địa này mà như tiên nữ lạc phàm.

“Thanh Tuyền…”

Thấy nữ tử tuyệt mỹ này, ánh mắt Sở Tiêu trở nên mềm mại dịu dàng.

Đạm Đài Thanh Tuyền!

Đây là phương danh của vị nữ tử này.

Cũng là tình cảm chân thành của Sở Tiêu.

Một đường hắn ta đi lên, Đạm Đài Thanh Tuyền đã giúp đỡ rất nhiều.

Lúc trước, hắn ta bị từ hôn, là Đạm Đài Thanh Tuyền cổ vũ hắn, để cho hắn ta rời đi.

Cũng chính vì có Đạm Đài Thanh Tuyền Cổ Vũ, Sở Tiêu mới có thể có được món chí bảo giúp hắn ta thay đổi vận mệnh về sau.

Có thể nói, Đạm Đài Thanh Tuyền chính là nữ nhân trong định mệnh của hắn ta.

Mà Đạm Đài Thanh Tuyền cũng coi Sở Tiêu là bằng hữu tốt nhất.

Thậm chí, có lẽ còn có một tia tình cảm vượt ra ngoài tình bạn tốt.

Nhưng giữa nàng và Sở Tiêu chưa từng có cử chỉ nào thân mật gì.

Dù sao thì, lai lịch của nàng cũng khá đặc biệt.

Nếu quả thực xảy ra chuyện gì với hắn, sẽ khiến cho hắn rơi vào tình huống vạn kiếp bất phục.

Bởi vậy cho nên, Đạm Đài Thanh Tuyền vẫn luôn giữ khoảng cách nam nữ nên có giữa hai người.

Sở Tiêu cũng không phải hạng người tinh trùng lên não, cho nên cũng không ngại.

Hắn ta cho rằng, Đạm Đài Thanh Tuyền cũng quan tâm tới mình, cũng có hảo cảm với mình.

Mà bây giờ, đại chiến đã kết thúc, cuối cùng hắn ta cũng có cơ hội bày tỏ tấm chân tình của mình.

Lúc này, thấy Sở Tiêu đã giải quyết được triệt để tai họa ngầm của Thanh Dương thế giới, trở thành chủ nhân của Thanh Dương thế giới.

Từ trong lòng, Đạm Đài Thanh Tuyền cũng thấy mừng cho hắn ta.

Nhưng dường như nghĩ tới chuyện gì đó, mi mắt nàng hơi rũ xuống, ánh mắt hơi tối đi buồn bã.

“Thanh Tuyền, chúng ta thành công rồi.”

Sở Tiêu bước tới bên cạnh Đạm Đài Thanh Tuyền.

Bình Luận (0)
Comment