Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2163 - Chương 2163 - Một Trong Bát Đại Đế Tộc, Đạm Đài Đế Tộc, Chí Bảo Thời Gian, Hồ Lô Càn Khôn

Chương 2163 - Một trong bát đại Đế tộc, Đạm Đài Đế tộc, chí bảo thời gian, hồ lô Càn Khôn
Chương 2163 - Một trong bát đại Đế tộc, Đạm Đài Đế tộc, chí bảo thời gian, hồ lô Càn Khôn

Chương 2163: Một trong bát đại Đế tộc, Đạm Đài Đế tộc, chí bảo thời gian, hồ lô Càn Khôn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Chủ nhân của một thế giới tiểu thiên bé xíu mà có lòng tự tin lớn thế cơ à?”

“Dưới trướng Đạm Đài Đế tộc ta có tới vài chục thế giới đại thiên, chủ nhân một thế giới tiểu thiên, với Đế Tộc ta mà nói, chỉ như hạt bụi.”

“Nếu ngươi là chủ nhân của một thế giới đại thiên, vậy lão phu thực sự phải cúi đầu chào ngươi.”

“Về phần tu vi của ngươi, dù cảnh giới Chí Tôn không cao, nhưng trong thế giới bé nhỏ này cũng coi như hiếm thấy.”

“Nhưng dù như thế, ngươi muốn cưới tiểu thư nhà ta cũng không khác gì người si nói mộng!”

Ánh mắt Lăng lão đầy xem thường.

Mặc dù ở tuổi này, trong một thế giới tiểu thiên, Sở Tiêu tu luyện được đến Chí Tôn khiến cho hắn khá bất ngờ.

Nhưng cũng không có tác dụng gì.

Với Đế tộc mà nói, bình thường kế thông gia vẫn phải kể đến môn đăng hộ đối.

Muốn làm thông gia cũng phải thông gia đồng cấp thế lực.

Gả thấp, là không thể nào.

Đường đường huyết mạch của Đế tộc viễn cổ, làm sao có thể gả thấp?

Quả thật Sở Tiêu cũng có chút thiên phú tu luyện.

Nhưng xuất thân lại quá hèn mọn, cho dù gộp cả Thanh Dương Thế giới vào, cũng không đủ cho Lăng lão nhìn thêm một cái.

Càng không được Đạm Đài Đế tộc để vào mắt.

Dàng người này càng không thể cưới được tiểu thư của họ.

“Thanh Tuyền tiểu thư, thọ yến của Cổ tổ sắp đến, lão nhân gia ngài cũng nhớ tiểu thư đó.” Lăng lão lên tiếng lần nữa.

Đạm Đài Đế tộc nghe vậy thì hơi biến sắc.

Vị Cổ tổ kia là cổ tổ mạch này của nàng, địa vị phi phàm.

Về tình về lý, Đạm Đài Thanh Tuyền đều phải tới mừng thọ.

“Mà nghe nói Phong Thần Bi sắp xuất thế, tiểu thư cũng có thể đi lịch luyện một lát.” Lăng lão tiếp tục nói.

Đạm Đài Thanh Tuyền, thân là thiên chi kiêu nữ của Đạm Đài Đế tộc, không thể ở lại thế giới tiểu thiên này mãi được.

Với Lăng lão, đây là lãng phí thời gian.

Đạm Đài Thanh Tuyền thở dài một hơi thật sâu, khẽ gật đầu.

Nàng cũng biết, mình không thể nào ở lại Thanh Dương Thế giới mãi được, đó căn bản là vô thực.

Cho dù nàng muốn ở lại đây, Đạm Đài Đế tộc cũng sẽ phái người tới đón nàng đi.

Thấy Đạm Đài Thanh Tuyền đồng ý, trong lòng Sở Tiêu hơi ê ẩm.

Tầm mắt của hắn có hạn.

Mặc dù biết thế giới bên ngoài Thanh Dương Thế giới càng rộng lớn hơn.

Nhưng cũng không nghĩ lai lịch của Đạm Đài Thanh Tuyền kinh khủng hơn mình bao nhiêu.

Chênh lệch của cả hai, không thể dùng trời và đất để hình dung nữa rồi.

“Tiểu thư, đi thôi.”

Lăng lão vung tay áo, một chiếc thuyền độ không hiện ra.

Đạm Đài Thanh Tuyền bước lên thuyền.

Sau lưng có tiếng Sở Tiêu vang lên.

“Thanh Tuyền, chờ ta!”

“Ta cam đoan, sẽ rất nhanh thôi, ta sẽ đi tìm nàng!”

Sở Tiêu bình tĩnh thốt ra lời thề son sắt.

Lòng tin kia thậm chí khiến cho Lăng lão cũng phải nhìn lại một tí.

Tên thổ dân ở thế giới tiểu thiên mới quật khởi này có được sức mạnh gì mà dám tự tin như thế?

Ma fĐạm Đài Thanh Tuyền chỉ cười hơi miễn cưỡng.

Nàng biết, đây là một chuyện rất khó khăn.

Không phải chỉ dựa vào nghị lực và cố gắng là có được.

Có rất nhiều chuyện, từ khi con người ta sinh ra, đã được định sẵn.

Nhưng nàng vẫn mỉm cười gật đầu với Sở Tiêu.

Sau đó, Đạm Đài Thanh Tuyền cùng Lăng lão liền rời khỏi Thanh Dương Thế giới.

Quay đầu nhìn lại Thanh Dương Thế giới đang nhỏ dần, ánh mắt Đạm Đài Thanh Tuyền vẫn còn một tia lưu luyến.

Lăng lão bên cạnh nói: “Tiểu thư, phí mất bao nhiêu năm ở Thanh Dương Thế giới rồi, nếu không có chút thành tích, chỉ sợ đến khi về tộc sẽ không tránh được vài lời nói ra nói vào…”

Đạm Đài Thanh Tuyền nghe vậy, thân thể mềm mại bỗng nhiên chấn động.

Một cỗ khí tức Tiểu Thiên Tôn tràn ra.

Thân là thiên chi kiêu nữ của Đạm Đài Đế tộc, đương nhiên Đạm Đài Thanh Tuyền có thực lực phi phàm.

Khi ở Thanh Dương Thế giới, sở dĩ nàng vẫn giấu kín tu vi.

Là vì sợ sẽ đả kích Sở Tiêu.

Mà thân là thiên kieu Đế tộc, tu vi Tiểu Thiên Tôn quả thực cũng là đỉnh rồi.

“Không phải Lăng lão nói Phong Thần Bi xuất thế rồi sao? Chỉ cần lưu danh được ở đó, cũng coi như là thành tích đi.” Đạm Đài Thanh Tuyền thản nhiên nói.

Mà một bên khác, Đạm Đài Thanh Tuyền rời đi rồi.

Thanh Dương Thế giới cũng khôi phục sự yên tĩnh.

Không một ai đi quấy rầy Sở Tiêu, bọn họ cũng biết tâm tình Sở Tiêu sẽ không tốt.

Dù sao thì, nữ nhân vốn tưởng là của mình.

Kết quả, lại là thiên nữ Đế tộc mà mình chỉ có thể đứng nhìn từ xa không thể khinh nhờn.

Đổi lại là ai cũng sẽ hụt hẫng, không thể nào tiếp thu được.

Nhưng mà, Sở Tiêu không hề ủ rũ như mọi người tưởng tượng.

Trong tay hắn nâng một cái hồ lô như mài từ ngọc.

Đây chính là chí bảo thay đổi vận mệnh của hắn, hồ lô Càn Khôn!

Chính vì có món chí bảo này, hắn mới có thể tự tin mình có thể đuổi kịp được Đạm Đài Thanh Tuyền.

Bởi vì Sở Tiêu lấy được món chí bảo này.

Là một món chí bảo hiếm có có thể ảnh hưởng đến thời gian!

Sau khi đại chiến kết thúc, Thanh Dương Thế giới cũng khôi phục sự bình tĩnh.

Không nghi ngờ gì, Sở gia sau lưng Sở Tiêu cũng trở thành đệ nhất gia tộc của Thanh Dương Thế giới.

Nhưng tất cả mọi người đều biết được.

ở Thanh Dương, dù Sở gia có mạnh hơn nữa.

Nhưng vẫn còn cách Đạm Đài Đế tộc một trong tám tộc từ viễn cổ một khoảng xa xa xa không thể chạm tới.

Hoặc là nói, căn bản hai bên không có khả năng so sánh.

Mà lúc này, tại Sở gia, trong một động thiên phúc địa.

Sở Tiêu ngồi xếp bằng, đang phun ra nuốt vào linh khí thiên địa.

Trong mắt của hắn ta có sự kiên định kiên quyết.

Nhất định phải đuổi kịp bước chân của Đạm Đài Thanh Tuyền.

Đồng thời hắn ta cũng muốn khiến cho Đạm Đài Đế tộc cao ngạo kia biết được.

Sở Tiêu hắn ta, tuyệt đối không phải con sâu cái kiến.

Mà được chú định sẽ là chân long đằng vân cửu thiên.

Trong tay Sở Tiêu, hồ lô càn hôi như chạm ngọc kia không ngừng chìm nổi.

Mơ hồ trong đó tràn ngập một loại khí tức cực kỳ đặc biệt.

Bình Luận (0)
Comment