Chương 2167: Tiện tay giết chết, kiểm tra uy vọng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Tại hạ là Hạ Viêm, của cổ tộc Hạ thị, không biết vị công tử này họ gì tên gì? Đến từ thế lực nào?”
Mặc dù từ đáy lòng Hạ Viêm lạnh lẽo.
Nhưng gã cũng không phải kẻ ngu.
Nhìn qua Quân Tiêu Dao có vẻ lai lịch rất lớn, cho nên gã cũng không tùy tiện khiêu khích.
Mà Quân Tiêu Dao từ đầu đến cuối vẫn lạnh nhạt vô cùng.
Hắn tới đây là để xem Phong Thần Bi, không phải để cuốn vào vở kịch vớ vẩn này.
Thân hình hắn hơi chấn động một chút.
ẦM!
Giang Thải Vi kia bị đánh bay, ngã mạnh xuống đất.
Tóc tai đầy bụi đất, vừa chật vật vừa lộn xộn.
Giang Thải Vi cũng ngẩn tò te.
Nàng đường đường là kiêu nữ cổ tộc Giang thị, lại bị người ta đối đãi như thế.
Khiến cho Giang Thải Vi chưa từng bị chịu tủi thân bao giờ lập tức biến thành một con sư tử cái đang nổi điên.
Nàng nhìn Hạ Viêm, cả giận hỏi. “Hạ Viêm, ngươi chỉ đứng đó xem thôi sao?”
Hạ Viêm nghe vậy mới hiểu, thì ra Quân Tiêu Dao không phải đạo lữ của Giang Thải Vi.
Gã mừng rơn.
Mà đây vừa lúc là một cơ hội để gã biểu hiện, lấy lòng Giang Thải Vi.
Mặt khác, Hạ Viêm cũng hiểu khá rõ về thiên kiêu các thế lực lớn.
Mặc dù Quân Tiêu Dao có dung mạo tuấn mỹ, khí chất siêu tuyệt.
Nhưng trong ấn tượng của gã, không có nhân vật này.
Có lẽ là thiên kiêu từ một thế giới nào đó đi ra.
Nghĩ tới đây, Hạ Viêm cũng không kiêng kỵ nữa, lạnh lùng nói.
“Bây giờ, bổn công tử lệnh cho ngươi, quỳ xuống, xin lỗi Thải Vi!”
Quân Tiêu Dao dừng bước, hờ hững nhìn sang Hạ Viêm.
Trên mặt hắn cũng không có vẻ tức giận.
Tầm mắt và phong độ của Quân Tiêu Dao đã sớm siêu phàm thoát tục.
Tiếng rêu rao của người bình thường nghe vào tai hắn yếu ớt giống như tiếng muỗi vo ve vậy.
Hắn chỉ cảm thấy không thú vị mà thôi.
Nhưng hành động dừng bước này của Quân Tiêu Dao ở Hạ Viêm nhận thấy chính là biểu tượng của kiêng kỵ.
Hạ Viêm càng thêm khẳng định Quân Tiêu Dao chắc chắn là không có lai lịch gì cả:
“Sao hả, ngươi đã biết sợ rồi sao. Tiểu thư của cổ tộc Giang thị ngươi há có thể đắc tội được sao?”
“Còn cổ tộc Hạ thị của ta, ngươi càng không đắc tội nổi!”
Khóe miệng Hạ Viêm nhếch lên thành một nụ cười lạnh lùng cao ngạo.
Hắn đang hưởng thụ cảm giác sảng khoái làm ra vẻ ở trước mặt Giang Thải Vi.
“Cổ tộc Hạ thị…”
Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Trước đó Vân Mặc đã từng nói qua, hắn không cần phải kiêng kỵ bất kỳ thế lực nào ở Giới Hải.
Đã như vậy, Quân Tiêu Dao cũng vừa vặn thí nghiệm một chút.
Quân Tiêu Dao nghĩ tới đây, tâm niệm vừa động, không đợi Hạ Viêm kịp phản ứng, hắn đã vỗ một chưởng tới.
Thần khí vạn trượng ùn ùn kéo đến.
Quân Tiêu Dao im lặng giống như xữ nử, nhưng ra tay lại như chiến thần giáng thế, khí cơ mênh mông.
Vù vù!
Lúc Hạ Viêm còn chưa kịp phản ứng, bàn tay pháp tắc của Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn bao trùm lấy gã.
Đây giống như là trời sập vậy.
Hạ Viêm muộn màng nhận ra, chỉ trong nháy mắt đã bị đánh thành một cục thịt nát.
Tĩnh mịch…
Cả tòa thành trì, giờ phút này rất nhiều tu sĩ thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại.
Mới vừa rồi bọn họ còn đang ăn dưa xem kịch, nghĩ xem Quân Tiêu Dao sẽ đối diện với hoạnh họe của Hạ Viêm bằng cách nào.
Kết quả một khắc sau đó, Hạ Viêm rốt cuộc bị một bàn tay chụp chết.
Loại chuyển biến ba trăm sáu mươi độ này khiến cho đầu óc của tất cả mọi người trong chốc lát trống rỗng, chưa kịp lấy lại tinh thần.
Ngay cả những kẻ theo đuôi và người hầu của Hạ Viêm, đầu óc cả lũ đều trống rỗng, sau đó tinh thần kích động, run giọng quát Quân Tiêu Dao:
“Ngươi… ngươi lại giết chết Hạ Viêm công tử!”
“Giết!”
Những kẻ theo đuôi và người hầu này đều ra tay.
Hạ Viêm đã chết, bọn họ cũng khó mà trốn khỏi trách nhiệm.
Nhưng lần này, Quân Tiêu giống nhau đều là một chưởng bổ tới.
Chưởng pháp tắc tựa như bàn tay Thiên Thần, mỗi một đường vân tay đều có thể thấy được rõ ràng.
Giống như Ngũ Chỉ Sơn ép tới đám người kia.
Ầm ầm!
Vẫn như cũ là một chưởng kết thúc hết thảy.
Dứt khoát, lưu loát, không hề dây dưa dài dòng.
Vô số tu sĩ xung quanh đều im lặng, đầu óc trống rỗng.
“Đây… thế này có phải hơi mạnh quá rồi không?”
“Tuy Hạ Viêm đó không phải là thiên kiêu đứng đầu nhất nhưng dù gì cũng là Chí Tôn Cảnh, vậy mà cứ thế bỏ mình sao?”
“Vị bạch y công tử đó rốt cuộc có lai lịch ra sao, chẳng lẽ thật sự là truyền nhân một cổ tộc nào đó cố ý che giấu?”
Trước đó Quân Tiêu Dao đã bị khắp nơi nhìn chằm chằm vào, chỉ là bởi vì vẻ ngoài vượt quá mức bình thường, khí chất xuất trần của hắn.
Nhưng bây giờ, mọi người thật sự cảm thấy khiếp sợ bởi thực lực của Quân Tiêu Dao.
Vô số ánh mắt dừng ở trên người Quân Tiêu Dao, muốn dò xét lai lịch của hắn.
Nhưng Quân Tiêu Dao là tồn tại bực nào? Nếu như hắn không muốn thì cho dù là Đại Đế cũng khó mà hoàn toàn dò ra sâu cạn của hắn.
Mà càng như vậy thì Quân Tiêu Dao lại càng có vẻ thần bí.
Một số nữ tu xinh đẹp thấy thế, khóe miệng cũng không nhịn được chảy nước miếng.
Một công tử vừa tuấn tú xuất trần lại vừa thần bí thế này, với các nàng mà nói quả thật có sức thu hút rất lớn.
Tầm mắt Quân Tiêu Dao ngược lại nhìn sang Giang Thải Vi.
Giờ khắc này, Giang Thải Vi đang ngây ra như phỗng.
Trong đôi mắt đẹp đầy vẻ hoảng sợ.
Vị nam tử ở trước mặt này nhìn thì có vẻ như ôn tồn lễ độ, tuấn tú tuyệt thế.
Thế mà lại dùng vẻ mặt lạnh tanh tiện tay giết chết một đám người Hạ Viêm.
Ngay cả mắt cũng không nháy lấy một cái.
Loại cảm giác này y hệt như là một người đọc sách Nho gia thanh tú tiện tay vung đao giết người vậy, tạo cho người ta cảm giác tương phản cực lớn.
Rõ ràng là một gương mặt trưởng thành khiến cho người ta say mê nhưng lại ra tay quả quyết như thế, không chừa một chút đường sống nào.
“Ngươi… ngươi giết Hạ Viêm… cổ tộc Hạ thị sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.” Giọng Giang Thải Vi run lẩy bẩy, mặt mày trắng bệch.
“Chẳng sao cả.” Quân Tiêu Dao bình thản đáp.
Mục đích của hắn chính là để kiểm tra xem đế tộc Vân thị ở trong Giới Hải đến cùng có uy vọng và lực chấn nhiếp lớn cỡ nào.
Sau đó ánh mắt hắn hờ hững nhìn thoáng qua Giang Thải Vi.
Giang Thải Vi đổ mồ hôi lạnh toàn thân, rùng mình.
Lúc này, Quân Tiêu Dao ở trong mắt nàng ta đã không còn là tiểu thịt tươi thanh tú nữa, mà giống như một vị quân vương máu lạnh hơn!
Ngay lúc tinh thần Giang Thải Vi sắp sửa sụp đổ, một giọng nói lãnh đạm đột nhiên truyền tới:
“Vị huynh đài này lại có thể tiện tay xóa sổ thiên kiêu của cổ tộc Hạ thị, quả nhiên thực lực bất phàm! Chẳng qua trông rất lạ mặt, không biết tục danh của huynh đài là gì?”