Chương 2166: Cổ tộc Giang thị và cổ tộc Hạ thị
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Có thể nói, khí chất công tử như ngọc này còn vượt xa hơn đám thiên kiêu kia.
“Vị công tử kia thật đẹp quá, không biết là thiên kiêu của thế lực nào nhỉ?”
“Không biết nữa, hình như chưa từng nhìn thấy nhân vật này.”
“Không phải là thiên kiêu của một cổ tộc thần bí nào đó chứ?”
Có rất nhiều tu sĩ trong thành choáng váng.
Nhưng khí chất của công tử áo trắng kia quá siêu tuyệt, người bình thường không ai dám tùy ý bước lên đáp lời.
Một số nữ tử lại có vẻ mặt như hoa si.
Mà đúng lúc này.
Một nữ tử cũng nhìn vị công tử áo trắng kia.
Đôi mắt đẹp cũng lóe lên kỳ dị.
Sau đó, nàng xoay mắt một vòng, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười quỷ dị, bước tới vị vị công tử áo trắng kia.
Công tử áo trắng khiến cho tất cả các phương thế lực trong thành đều chú ý tới kia đương nhiên chính là Quân Tiêu Dao.
Hắn cảm thấy mình đã khiêm tốn lắm rồi, không để lộ tí khí tức nào ra ngoài rồi.
Nhưng vẫn khó mà giấu được khí chất siêu nhiên như trích tiên kia.
Nhưng Quân Tiêu Dao không ngại.
Dù sao hắn cũng quen với cảm giác vạn chúng chú mục này rồi.
Lúc này hắn chỉ tò mò về Phong Thần Bi sắp xuất thế thôi.
Nhưng đúng lúc này, một nữ nhân xa lạ bỗng nhiên mỉm cười tiến lại gần hắn.
Nữ tử kia cũng cực kỳ xinh đẹp, mi tâm điểm chu sa, mặt như hoa đào, tiên diễm vũ mị.
Ung dung hoa quý, hiển nhiên nàng có xuất thân bất phàm.
“Sao bây giờ chàng mới tới?”
Nữ tử kia vừa nói vừa bước tới thật gần Quân Tiêu Dao, rất quen thuộc muốn giữ chặt tay hắn.
Đồng thời, thân thể mềm mại cũng kéo ra, lộ ra đường cong mềm mại.
Quân Tiêu Dao không đổi sắc, không gian xung quanh rung động.
Nữ tử vồ hụt, có vẻ lúng túng.
“A, vị kia không phải kiêu nữ của cổ tộc Giang thị, Giang Thải Vi sao?”
“Chẳng lẽ vị công tử áo trắng này là đạo lữ của nàng?”
“Không đúng. Không phải nghe nói Hạ Viêm công tử của cổ tộc Hạ thị đã định Giang Thải Vi là nữ nhân của mình sao?”
“Thế là thế nào?”
Xung quanh có tiếng bàn tán xôn xao.
Vì lai lịch của nữ tử tên Giang Thải Vi này cũng không bình thường.
Chính là thiên chi kiêu nữ của cổ tộc Giang thị.
Cô tộc Giang thị, được gọi là “cổ tộc”, mặc dù còn kém rất xa Đế tộc nhưng cũng là thế lực bất hủ có danh tiếng một phương.
Thống trị một thế giới đại thiên, có thể nói là vô cùng cường thịnh.
“Vị công tử này, giúp ta một chuyện đi, giả làm đạo lữ của ta một chút được chứ?”
Nữ tử tên Giang Thải Vi vũ mị nháy mắt với Quân Tiêu Dao một cái, bí mật truyền âm nói với hắn.
Nhưng dung nhan tuấn mỹ của Quân Tiêu Dao vẫn không động không chuyển, lạnh nhạt như cũ.
“Ta biết ngươi sao?”
Sắc mặt Giang Thải Vi hơi khựng lại.
Nàng là Giang Thải Vi, mặc dù không phải thiên nữ tuyệt thế dương danh Giới Hải.
Nhưng cũng là một mỹ nhân có danh có tiếng của cổ tộc Giang thị.
“Ta là Giang Thải Vi, là người của cổ tộc Giang thị.” Giang Thải Vi âm thầm cắn môi truyền âm giải thích.
“Cổ tộc Giang thị? Không biết.”
Quân Tiêu Dao nhàn nhạt lắc đầu.
Không phải hắn đang cố tình giả vờ không biết.
Mà đúng là hắn không biết cổ tộc Giang thị.
Dù sao thì hiện tại Quân Tiêu Dao cũng chỉ mới rời khỏi Nam Đấu thế giới mà thôi.
Ngoại trừ tám Đế tộc, thì hắn cũng không hiểu lắm về cách cục của toàn bộ Giới Hải.
Hoàn toàn không phải là để thăm dò.
Nhưng trong mắt Giang Thải Vi, thái độ này chắc chắn là ra vành ra vẻ kiêu ngạo lạnh lùng đây.
Mặc dù cổ tộc Giang thị của nàng không đến mức nổi danh toàn Giới Hải như tám Đế tộc.
Nhưng dầu gì thì cũng có chút danh mỏng.
Theo như nàng thấy, là Quân Tiêu Dao đang cố ý khiến nàng khó xử.
Giang Thải Vi cắn môi, trong lòng uất ức.
Thân là kiêu nữ cổ tộc Giang thị, nàng đi tới đâu mà không phải là chúng tinh phủng nguyệt chứ.
Thậm chí còn không thiếu một số con chó chạy theo liếm gót nữa.
Tỷ như Hạ Viêm của cổ tộc Hạ thị kia, vẫn dây dưa với nàng mãi đấy thôi.
Nghe nói, lần này Hạ Viêm cũng sẽ tới đây.
Vì không muốn bị Hạ Viêm quấy rối, Giang Thải Vi mới nghĩ ra hạ sách này.
Mà hình dáng tướng mạo của Quân Tiêu Dao quả thực có khiến cho tim nàng đập nhanh hơn một chút.
Mặc dù không biết rốt cuộc lai lịch của vị công tử áo trắng này thế nà.
Nhưng chí ít, với nhan giá trị này, đem về làm nam sủng, ngày đêm thưởng ngoạn, cũng là một chuyện tốt.
Ít nhất, cho tới bây giờ, Giang Thải Vi chưa từng gặp nam tử nào khiến mình kinh diễm đến thế.
Về phần Hạ Viêm kia, càng không thể nào so được với vị công tử tươi non ngon miệng trước mặt đây được.
“Không biết tính danh của công tử là gì?”
Giang Thải Vi vẫn không buông ta.
Cho tới bây giờ vẫn là nam nhân quấn lấy sau lưng nàng, hấp tấp a dua nịnh hót nàng.
Hiện giờ, nàng lại đang chủ động quấn lấy một nam tử, đây cũng thực là một cảnh tượng kỳ lạ.
“Thật ngại quá, ta còn có việc, không có hứng.” Quân Tiêu Dao vẫn lãnh đạm.
Mỹ sắc ư? Quân Tiêu Dao nhìn mãi quen mắt rồi.
Chớ nói chi, từ sau khi Kty vì mình mà vẫn lạc, tâm cảnh của Quân Tiêu Dao cũng phát sinh biến hóa vi diệu.
Hắn tới Giới Hải chủ yếu là vì muốn tìm bốn hồn của Kty.
Hắn không muốn có liên hệ gì với những nữ nhân khác.
Thấy Quân Tiêu Dao đang muốn bỏ đi.
Giang Thải Vi tính tình khá ngang ngược cũng hơi chán nản.
“Ta ra lệnh cho ngươi dừng lại!”
Giang Thải Vi tức giận bước tới.
Quân Tiêu Dao làm như không thấy.
“Nếu không phải vì thấy dung mạo ngươi đẹp, căn bản ngươi không có tư cách khiến bổn tiểu thư chú ý!”
Giang Thải Vi ngăn trước mặt Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao hơi nhíu mày.
Đúng lúc này, một giọng nói từ đằng xa vọng lại.
“Thải Vi, đây là thế nào?”
Phía xa xa có một đám người xuất hiện.
Dẫn đầu là một công tử áo gấm, bụng phệ.
Xung quanh có rất nhiều tùy tùng.
Chính là Hạ Viêm công tử của cổ tộc Hạ thị.
Thấy Hạ Viêm đến đây, trong đôi mắt đẹp của Giang Thải Vi thêm vài phần bực bội.
Vị Hạ Viêm công tử này chính là người theo đuổi cứng đầu nhất.
Mà gã còn giống cao da chó, muốn bỏ cũng không bỏ được.
Cổ tộc Hạ thị sau lưng Hạ Viêm cũng là cổ tộc cường thịnh một phương, danh khí cực kỳ không tệ.
Thậm chí, so ra còn mạnh hơn cổ tộc Giang thị sau lưng Giang Thải Vi một chút.
Chính vì vậy, Giang Thải Vi mới không tiện vạch mặt với Hạ Viêm.
Cho nên, nàng mới nghĩ ra biện pháp này muốn khiến cho Hạ Viêm biết khó mà lui.
Thấy ánh mắt của Hạ Viêm, Giang Thải Vi dán luôn thân thể mềm mại vào Quân Tiêu Dao.
Cười quyến rũ nói: “Không sao, chỉ là tiểu đạo lữ của ta giận dỗi mà thôi.”
Hạ Viêm thấy vậy, mặt mũi tái đi.
Sau đó, gã nhìn Quân Tiêu Dao.
Dù gã không thể không thừa nhận.
Vị công tử áo trắng trước mặt đây quả thực như trích tiên hạ hồng trần.
Đẹp trai đến mức gã phát ghen phát ghét.
Mặc dù thân là tu sĩ có đủ loại phương pháp có thể thay đổi dung nhan hình mạo.
Nhưng không một ai muốn hoàn toàn thay đổi dung nhan trời sinh của mình.
Chứ nói gì đến khí chất bẩm sinh kia, không phải ai cũng có thể bắt chước.