Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2177 - Chương 2177 - Leo Lên Hạng Đầu Bảng Phong Thần

Chương 2177 - Leo lên hạng đầu bảng Phong Thần
Chương 2177 - Leo lên hạng đầu bảng Phong Thần

Chương 2177: Leo lên hạng đầu bảng Phong Thần

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bia Phong Thần cao hơn vạn trượng, vô cùng hùng vĩ tựa như một ngọn núi cao cổ xưa.

Phía trên có vô số cái tên óng ánh tựa như quần sao lấp lánh.

Nhưng ở giữa ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người. Một quầng sáng rựa rỡ chói mắt tựa như mặt trời chói lọi bay lên.

Vô số cái tên cổ xưa sáng chói, ở trước mặt một vừng mặt trời chói lọi này đều phảng phất như đom đóm và trăng sáng, trong nháy mắt ảm đạm phai màu.

Cùng lúc đó, Quân Tiêu Dao phúc đến thì lòng cũng sáng ra.

Bia Phong Thần phóng thích quy tắc, mời Quân Tiêu Dao lưu danh.

Ban đầu hắn muốn dùng tên Vân Tiêu lưu trên bia Phong Thần. Dù sao thì bây giờ thân phận của hắn chính là đế tử đế tộc Vân thị, nhưng rốt cuộc suy nghĩ một lát. Hắn vẫn khẽ động tâm niệm, dùng tên ban đầu của mình.

Ngay lập tức, ở trên bia Phong Thần, chữ viết kia phảng phất như ánh mặt trời chói lọi, phác họa vòng quanh chữ viết rồng bay phượng múa. Thậm chí ở trong bóng tối còn có tiếng động đinh tai nhức óc:

“Quân Tiêu Dao, đăng lâm cảnh giới cao nhất vạn cổ.”

“Là bia Phong Thần, xếp hạng đứng đầu bảng thần thông!”

Thiên âm cuồn cuộn từ khắp cả Toái Tinh Hải truyền ra, truyền đến những thế giới khác.

Hào quang rực rỡ chiếu sáng thế giới tối tăm.

Khí tức hùng hậu che phủ thời không vạn cổ.

Có thể nói vào giờ khắc này, không biết bao nhiêu thế lực, bao nhiêu cường giả, bao nhiêu thiêu kiêu trong Giới Hải đều bị làm cho rúng động.

Mắt nhìn về địa phương mà bia Phong Thần tọa lạc.

“Có người đăng lên xếp hạng đầu bảng Bia Phong Thần ư?”

“Đây chính là bảng thần thông đấy, đại biểu cho tu vi thần thông của thiên kiêu, trước giờ quả là có một không hai ở Giới Hải, đến cùng là ai chứ?”

“Là vương giả trẻ tuổi mà bát đại đế tộc niêm phong hay là yêu nghiệt đứng đầu tam giáo, hay là dòng dõi của vị yêu nghiệt đứng đầu vũ trụ nào đó nhỉ?”

Vô số tiếng xôn xao, khiếp sợ vang lên ở các vũ trụ và thế giới khác nhau.

Đúng lúc này, Thiên âm hùng dũng oai nghiêm cuồn cuộn truyền đến.

Mọi người đều nghe được cái tên đã định sẵn ngày sau sẽ vang vọng khắp Giới Hải.

Không… hoặc là nói cách khác, từ giờ trở đi cái tên này cũng đã đủ để bắt đầu nổi tiếng ở Giới Hải rồi.

“Quân Tiêu Dao, đây là ai?”

“Chưa từng nghe qua, nghe tên không giống như là thiên kiêu của bát đại đế tộc.”

“Hình như trong tam giáo đúng là cũng không có thiên kiêu số một này.”

Sau khi các thế lực ở khắp nơi Giới Hải, còn có cường giả thiên kiêu nghe đến cái tên Quân Tiêu Dao này, trong mắt đều hơi có vẻ mờ mịt.

Theo lý thuyết thì thiên kiêu có thể đăng đỉnh ở bia Phong Thần, độc nhất vô nhị cổ kim. Nếu như hắn đang ở Giới Hải thì có lẽ đã sớm danh chấn thiên hạ rồi. Vậy mà bọn họ lại vô cùng xa lạ với cái tên này.

Đương nhiên cũng không thiếu một ít lão cổ và người có lòng, từ trong cái họ Quân này đoán ra được một loại khả năng:

“Họ Quân, lẽ nào có liên quan đến gia tộc kia?”

“Không đúng, gia tộc kia nằm ở ngoại giới, hiếm thấy tung tích ở trong Giới Hải…”

Một ít lão cổ, hóa thạch sống đương nhiên là nghĩ đến Quân gia trong truyền thuyết.

Nhưng phạm vi thế lực của Quân gia lại hiếm khi có liên quan đến Giới Hải.

Hơn nữa cũng không phải tất cả những ai mang họ Quân đều có quan hệ với gia tộc kia.

Vậy nên một số người đều rất mờ mịt.

Trong một vũ trụ nào đó của Giới Hải có một phiến tinh vực. Phiến tinh vực này hằng năm đều sấm chớp dày đặc cuồn cuộn không dứt.

Mây sao phủ đầy tia chớp, dày đặc khắp nơi.

Có thể nói phiến tinh vực này chắc chắn là một khu cấm địa không có sự sống.

Một bóng người vóc dáng oai hùng đang ngồi xếp bằng ở bên trong tại trung tâm tinh vực, bình yên đón nhận sấm chớp thanh tẩy và rèn luyện.

Bóng người oai hùng này đắm chìm ở chính giữa trong ngàn vạn ánh sấm.

Sấm sét vô cùng vô tận, phảng phất như biến thành nước lũ, tụ tập đi tới mi tâm xương trán của hắn.

Một khối phù tiết bằng xương màu bạc sáng óng ánh lờ mờ hiện ra, đầy uy áp kinh khủng.

Một khắc nào đó, bóng dáng này đột nhiên mở ra, ánh chớp từ trong mắt bắn mạnh ra, hừng hực không gì bằng.

“Ồ, có người đăng lên đỉnh bia Phong Thần thần thông à?”

Giọng nói của bóng người này trầm đục, kéo theo một hồi vang vọng.

Sở dĩ như vậy là bởi vì mấy năm trước người này đã từng lưu danh ở trên bia Phong Thần thần thông, hơn nữa xếp hạng còn tương đối cao.

Chỉ có tự mình trải nghiệm qua thì mới biết được lưu danh ở trên bia Phong Thần thần thông khó khăn cỡ nào, chớ đừng nói chi là leo lên đỉnh.

“Rốt cuộc là ai?” Khí cơ của bóng người này hơi rối loạn.

Lúc này, tiếng nói cũng truyền đến:

“Quân Tiêu Dao, tên lạ…”

Bóng người này tự lẩm bẩm: “Tu vi thần thông Lôi đạo của ta là số một số hai thiên kiêu đương thời, ai có thể vượt qua được ta!”

Giọng nói lộ rõ vẻ rét lạnh, kèm theo vẻ không cam lòng.

Hắn ta không cho phép người khác ngồi ở trên đỉnh đầu của hắn ta.

Chỉ vì hắn ta là thiên kiêu cao nhất đế tộc Hạ Hầu, vương giả đương thời!

Uy danh của hắn ta không cho phép người khác lấn át!

Tại một phiến vũ trụ rộng lớn cổ xưa khác.

Tiên Cung Bảo Khuyết, linh khí dồi dào.

Trong một nơi động thiên phúc địa tươi đẹp rực rỡ, muôn hồng nghìn tía. Một vị thiếu nữ tóc đen như mây đang đánh đàn diễn tấu.

Tiếng đàn du dương êm tai.

Bách điểu triều bái, đàn bướm vờn quanh càng làm nổi bật vẻ thanh lệ tuyệt trần của thiếu nữ.

Một khắc nào đó, nàng cũng cảm ứng được sức chấn động kia, đôi mắt đẹp hơi hé mở:

“Có người leo lên đỉnh bia Phong Thần ư?”

Trên mặt thiếu nữ có vẻ hết sức bất ngờ.

Một khắc sau, nàng cũng nghe được cái tên đó.

“Quân Tiêu Dao, trong Giới Hải ta có thiên kiêu số một này sao?”

Thiếu nữ có vẻ nghi ngờ, hơi nghiêng đầu.

Nhưng ngay sau đó, nàng vẫn khẽ lắc đầu:

“Quên đi, có lẽ không được bao lâu vị Quân Tiêu Dao này sẽ bị người ta đào ra nội tình.”

“Nhưng so với việc này, ta ngược lại càng tò mò vị đế tử sắp trở về tộc ta đó đến cùng là dạng người gì hơn?”

Trong mắt thiếu nữ xuất hiện vẻ mong đợi lẫn hiếu kỳ.

“Dù sao đây chính là người mà ta sùng bái nhất, nhi tử của Thiên Nhai tộc thúc…”

Bình Luận (0)
Comment