Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2178 - Chương 2178 - Sự Rung Động Của Thiên Kiêu Các Lộ

Chương 2178 - Sự rung động của thiên kiêu các lộ
Chương 2178 - Sự rung động của thiên kiêu các lộ

Chương 2178: Sự rung động của thiên kiêu các lộ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Các phe Giới Hải đều bị việc Quân Tiêu Dao leo lên đỉnh bia Phong Thần làm cho rúng động.

Hơn nữa cái tên Quân Tiêu Dao này không thể nghi ngờ đã bắt đầu vang vọng ở trong Giới Hải.

Ở bên phía bia Phong Thần tại Toái Tinh Hải này.

Mọi người đã sớm bị khiếp sợ đến chết lặng.

Đừng nói là đám người Tống Đạo Sinh mà ngay cả Lăng lão người hộ đạo của Đạm Đài Thanh Tuyền cũng bị kích động không nhẹ.

“Đăng đỉnh xếp hạng đầu bảng, vị công tử này đến cùng có lai lịch gì? Cho dù là vương giả cổ đại mà bát đại đế tộc niêm phong cũng không có khả năng ung dung lên đỉnh như vậy thì phải?”

Lăng lão thân là Hỗn Độn Đạo Tôn của đế tộc, tầm nhìn đương nhiên không tầm thường.

Nhưng ngay cả ông ấy mà cũng khiếp sợ không thôi thì có thể thấy được Quân Tiêu Dao đã mang đến cho người ta rung động cỡ nào.

Những thiên kiêu còn lại đương nhiên là lộ rõ vẻ kính sợ, còn có cả ánh mắt tôn sùng.

Thế giới này là dựa vào thực lực vi tôn.

Ở Cửu Thiên Tiên Vực là như thế, ở thế giới Giới Hải cạnh tranh khốc liệt cũng như thế.

Nếu như có thân phận bối cảnh thì người khác cùng lắm sẽ chỉ sợ ngươi, e ngại ngươi, kiêng kỵ ngươi mà thôi. Chỉ có thiên phú thực sự, thực lực mới được tôn kính và sùng bái.

Trong không gian của bia Phong Thần.

“Ếch ngồi đáy giếng không thấy Thái Sơn, Quân công tử thật đúng là che giấu tài năng.”

Đạm Đài Thanh Tuyền cũng hít vào một hơi sâu, nén kích động xuống đáy lòng.

Mặc dù nàng cũng rất tò mò về lai lịch của Quân Tiêu Dao. Nhưng nàng cũng biết, không nên lời ong tiếng ve gì cũng hỏi.

“Cứ coi như là vậy đi.” Quân Tiêu Dao trả lời rất tự nhiên.

Hắn quả thật không hề lấy ra thực lực chân chính.

Nhưng không thể nói là giá trị của cái bia Phong Thần này không cao, mà là Quân Tiêu Dao quá mức yêu nghiệt.

Lúc này, trong hư không cũng có ánh sáng chói lóa mờ ảo giáng xuống, đáp xuống Quân Tiêu Dao.

“Ồ, ban thưởng sao?”

Trước đó Vân Mặc đã từng nói, nếu như có thể lưu danh, xếp hạng ở vị trí gần trước trên bia Phong Thần thì sẽ có thể được ban thưởng.

Bây giờ Quân Tiêu Dao đã leo lên xếp hạng đầu bảng rồi, đương nhiên chắc chắn có ban thưởng.

Hơn nữa ban thưởng có lẽ cũng không quá tệ.

Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, ở trong quầng sáng thần thánh đó còn có khí tức mênh mông đang dũng mãnh tuôn trào.

Quân Tiêu Dao phất tay áo hất một cát, thẳng tay thu cái quầng sáng thần thánh đó vào trong vũ trụ bên trong.

Trong vũ trụ bên trong, quầng sáng thần thánh này phát ra khí tức đạo tắc mênh mông.

Thần niệm của Quân Tiêu Dao liếc nhìn, phát hiện chính giữa đó là một khối tinh thể giống như mảnh kiếng bể vậy.

Mặt ngoài phảng phất có vô số đạo tắc phù văn đang lưu chuyển bay lên, hết sức phức tạp huyền ảo.

Với tầm nhìn của Quân Tiêu Dao, thế mà lần đầu tiên hắn trông thấy cái mảnh vỡ này cũng cảm thấy hơi mê muội.

Rõ ràng là vì đạo tắc ở trong đó quá mức mênh mông vô tận.

Lúc này, ở trong bia Phong Thần cũng có một tia dao động chập chờn truyền đến chỗ của Quân Tiêu Dao.

“Mảnh vỡ thế giới…”

Quân Tiêu Dao tự lẩm bẩm.

Dựa vào dao động chập chờn mà hắn mới nhận được, cái mảnh vụn giống như tinh thể pha lê vỡ này tên là mảnh vỡ thế giới.

Chính là sau khi một cái thế giới vỡ vụn hoại diệt, tất cả đạo tắc sẽ cùng nhau ngưng tụ rồi mới hình thành kỳ vật.

Phải biết rằng một cái thế giới bể nát mới có thể ngưng tụ ra một mảnh vụn như vậy.

Hơn nữa quan trọng nhất là, mảnh vụn trước mắt này chính là một khối mảnh vỡ cấp Đại Thiên.

Nói cách khác, sự tiêu táng của cả một Đại Thiên thế giới mới có thể ngưng tụ ra một mảnh vụn dạng này.

Cho ví dụ đơn giản, nếu như thế giới Nam Đẩu chỗ ở trước đó của Quân Tiêu Dao bị hủy diệt, tất cả đạo tắc của thế giới Nam Đảo đó cùng nhau ngưng tụ thì mới có thể tạo ra một mảnh vỡ như cái ở trước mắt này.

Có thể tưởng tượng ra được sự khan hiếm của mảnh vỡ thế giới.

Loại vật này ở Tiên Viện mà nói, cơ bản là tồn tại đã tuyệt tích.

Cũng chỉ có ở địa phương thế giới chìm nổi vô tận Giới Hải này mới có thể xuất hiện loại kỳ vật mảnh vỡ thế giới này.

Hơn nữa mảnh vỡ cấp Đại Thiên thế giới lại càng hiếm có hơn.

Dù sao ở Giới Hải, số lượng Đại Thiên thế giới cũng hoàn toàn không nhiều.

“Quả nhiên là ban thưởng rất hậu hĩnh.”

Phần thưởng này, ngay cả Quân Tiêu Dao cũng động lòng.

Cái này bằng với nắm trong tay lực lượng đạo tắc của cả một Đại Thiên thế giới đấy.

Quân Tiêu Dao có dã tâm. Hắn muốn lĩnh ngộ ba ngàn đạo tắc, tách ra một con đường trước nay chưa ai từng đi.

Mà muốn lĩnh ngộ ra ba ngàn đạo tắc thì đương nhiên không phải chuyện đơn giản.

Mảnh vỡ thế giới này có thể giúp cho Quân Tiêu Dao lĩnh hội tu luyện.

Quân Tiêu Dao ngược lại nhớ tới một khối bia Phong Thần khác.

Nếu như có thể leo lên đỉnh của khối bia Phong Thần ấy thì phải chăng cũng có thể đạt được ban thưởng trân quý giống vậy?

Quân Tiêu Dao nghĩ tới đây, cũng rời khỏi không gian bia Phong Thần này.

Đạm Đài Thanh Tuyền thấy thế cũng lập tức đuổi theo.

Sau khi Quân Tiêu Dao đi ra khỏi bia Phong Thần thì phát hiện có vô số ánh mắt đều đang dồn vào trên người hắn.

Có tán thưởng, có sùng bái kính trọng, có rung động, có tò mò…

Ở nơi tranh đấu khốc liệt như Giới Hải này, chỉ có thực lực thực sự mới nhận được tôn kính.

“Đa tạ công tử đã cứu tiểu thư nhà ta, lão phu vô cùng cảm kích.”

Lăng Lão, người hộ đạo của Đạm Đài Thanh Tuyền thấy thế bèn đi lên hơi chắp tay chào Quân Tiêu Dao. Trên gương mặt già nua cũng lộ ra một nụ cười mỉm ấm áp.

Khó mà tưởng tượng được.

Trước đó ở trước mặt Sở Tiêu, vị lão giả này có thái độ vô cùng lạnh lùng, xa tít trên cao, thậm chí còn tỏ ra hùng hổ dọa người.

Vậy mà giờ phút này ông ấy đối diện với Quân Tiêu Dao lại có vẻ hòa ái mà trước đây chưa từng có.

Lăng lão cũng coi như là người dày dặn kinh nghiệm.

Ông ấy đương nhiên biết, tồn tại có thể leo lên trên đỉnh một khối bia Phong Thần yêu nghiệt cỡ nào.

Bình Luận (0)
Comment