Chương 2181: Cổ tộc Hạ thị tập kích bất ngờ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mặc dù cổ tộc Hạ thì còn lâu mới danh chấn Giới Hải giống như bát đại đế tộc, nhưng dưới trướng cũng thống trị hai Đại Thiên thế giới, là thế lực cai quản thống trị hai Đại Thiên thế giới. Nội tình còn thâm hậu hơn cổ tộc Giang thị của Giang Thải Vi một chút.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Giang Thải Vi khó bề từ chối tên Hạ Viêm kia, dù sao thì cổ tộc Hạ thị xác thực là mạnh hơn một chút.
Giờ phút này, Giang Thải Vi ở trong đám người nhìn thấy người của cổ tộc Hạ thị đã đến, trong mắt hơi lộ ra chút vẻ ám muội.
Bây giờ điều duy nhất có thể khiến cho tâm trạng nàng ta cảm thấy dễ chịu hơn một chút chính là nhìn thấy Quân Tiêu Dao giật mình.
“Ồ, là ngươi!”
Vị lão giả áo bào đỏ vừa nhìn một cái đã thấy được Quân Tiêu Dao.
Ông ta cảm giác ở trên người Quân Tiêu Dao có lưu lại một tia huyết khí lúc tôn nhi ông ta vẫn lạc.
Quân Tiêu Dao thấy thế, vẻ mặt không hề thay đổi mà thản nhiên lên tiếng: “Phải thì thế nào?”
Mặc dù hết thảy những thứ này đều là do Hạ Viêm tự mình chuốc lấy cực khổ, là gã khiêu khích trước.
Nhưng Quân Tiêu Dao không hề giải thích, cũng lười giải thích.
Đừng nói một tên Hạ Viêm, cho dù là cả cổ tộc Hạ thị cùng lắm cũng chỉ là quân cờ để cho Quân Tiêu Dao kiểm tra quyền uy đế tộc Vân thị mà thôi.
Cho nên Quân Tiêu Dao cơ bản cũng không cần tốn nhiều lời lẽ.
“Chết đi!”
Lão giả áo bào đỏ kia không hề do dự, dứt khoát ra tay.
“Dừng tay!”
Ầm!
Lăng lão trực tiếp ra tay, chặn lại thế công của lão giả áo bào đỏ.
“Hả, ngươi là?” Vẻ mặt lão giả áo bào đỏ sầm xuống.
“Lão phu chính là Đạm Đài Lăng của đế tộc Đạm Đài!” Lăng lão lạnh mặt nói.
“Cái gì, đế tộc Đạm Đài?”
Vẻ mặt lão giả áo bào đỏ hơi thay đổi.
Cổ tộc và đế tộc, chỉ kém một chữ nhưng lại khác nhau một trời một vực.
Ở Giới Hải, thế lực có thể được xưng là cổ tộc tuy không tính là nhiều nhưng cũng tuyệt đối không thể nói thưa thớt.
Chẳng qua đế tộc được công nhận cũng chỉ có bát tộc viễn cổ mà thôi.
Uy vọng của bát đại đế tộc ở trong Giới Hải đã đi sâu vào lòng người.
Mặc dù cổ tộc Hạ thị cũng có chút tiếng tăm nhưng vẫn còn kém bát đại đế tộc xa tít tắp.
“Ngươi là người của đế tộc Đạm Đài ư?”
Lão giả áo bào đỏ nhìn sang Quân Tiêu Dao, trong mắt có vẻ cực kỳ không cam lòng.
Nếu như Quân Tiêu Dao thật sự là người của đế tộc thì tôn nhi ông ta coi như chết vô ích rồi.
Thiên kiêu của đế tộc, không thể trêu vào được.
“Không phải.” Quân Tiêu Dao từ tốn trả lời.
“Hả?” Biểu cảm trên mặt lão giả áo đỏ cứng lại.
Lúc này, Đạm Đài Thanh Tuyền mới đứng ra nói: “Vị Quân công tử này đã cứu tính mạng Thanh Tuyền.”
“Nếu như ông muốn gây bất lợi cho Quân công tử thì ta sẽ không đồng ý.”
Đừng thấy tính cách Đạm Đài Thanh Tuyền coi như bình thản hòa nhã. Nhưng nàng vẫn như cũ có uy nghiêm và cao quý của đế tộc, đây là sự tôn quý bắt nguồn từ huyết mạch.
Lão giả áo bào đỏ nghe vậy, biểu cảm trên mặt thay đổi thất thường.
Nếu như Quân Tiêu Dao thật sự là người của đế tộc Đạm Đài thì ông ta chắn chắn sẽ không nói hai lời, lập tức quay người rời đi.
Dù sao uy nghiêm của đế tộc không cho phép xâm phạm.
Thậm chí lão giả áo bào đỏ còn phải mỉm cười làm lành, hy vọng đối phương bỏ qua cho.
Chỉ là kẻ giết tôn nhi ông ta lại không phải là người của đế tộc.
Điều này khiến cho lão giả áo bào đỏ rất không cam lòng.
Ông ta nhìn Đạm Đài Thanh Tuyền, hơi chắp tay nói: “Vị cô nương này, mặc dù lão phu tôn kính đế tộc… nhưng kẻ này đã giết tôn nhi của ta, lẽ nào hắn không nên trả giá đắt một chút hay sao?”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao vẫn như cũ không hề dao động, vẻ mặt vẫn bình thản.
Rõ ràng là nhân vật trung tâm mà lại giống như người đứng ngoài cuộc.
Lúc này, hai mắt Tống Đạo Sinh cũng chợt lóe.
Sau đó Tống Đạo Sinh mới đứng ra nói: “Quân công tử cũng là khách quý của Tắc Hạ Học Cung chúng ta, hy vọng chuyện này có thể đến đây coi như thôi.”
Lão giả áo bào đỏ nghe vậy, trong mắt hơi lộ ra vẻ kích động.
Vị bạch y công tử này đến cùng là nhân vật nào?
Người của đế tộc Đạm Đài và Tắc Hạ Học Cung đều đang nói giúp cho hắn!
“Lão tổ, việc này…”
Giờ phút này, trong bụng những cường giả còn lại của cổ tộc Hạ thị cũng hơi chột dạ.
Bất luận là đế tộc Đạm Đài hay là Tắc Hạ Học Cung đều không phải tồn tại mà cổ tộc Hạ thị có thể trêu chọc.
Nhưng lão giả áo bào đỏ vẫn không cam lòng như cũ.
Đây là tôn nhi mà ông ta thương yêu nhất, sao có thể chết ấm ức như vậy được, thậm chí ngay cả báo thù cũng không làm được sao?
Lão giả áo bào đỏ âm thầm ra quyết định, cắn răng nói:
“Thật ra cổ tộc Hạ thị chúng ta và đế tộc Hạ Hầu có chút quan hệ.”
Lời này vừa ra, cả Tống Đạo Sinh và Đạm Đài Thanh Tuyền đều nhíu mày.
Đế tộc Hạ Hầu cũng là một trong bát đại đế tộc.
Thực lực nội tình đều rất hùng hậu, thậm chí còn là số một số hai trong bát đại đế tộc.
Hơn nữa quan trọng nhất là, tác phong làm việc của đế tộc Hạ Hầu cũng có chút cứng rắn ngang ngược.
Trong bát đại đế tộc, sợ rằng chỉ có đế tộc Vân thị mới có thể đè ép được sự bá đạo của đế tộc Hạ Hầu.
Bởi vì đế tộc Vân thị còn bá đạo hơn cả đế tộc Hạ Hầu.
Đến nỗi đế tộc Đạm Đài còn phải kiêng nể đế tộc Hạ Hầu một chút.
Đạm Đàm Thanh Tuyền khẽ cau mày.
Nếu như vì chuyện này mà cuốn cả đế tộc Hạ Hầu vào thì chính là việc nhỏ biến thành việc lớn rồi.
Mặc dù nàng cho rằng có lẽ đế tộc Hạ Hầu cũng không đến mức vì một một cổ tộc Hạ thị mà làm lớn chuyện lên.
Tống Đạo Sinh cũng chau mày.
Mặc dù y đến từ Tắc Hạ Học Cung nhưng cùng lắm cũng chỉ là một trong bảy mươi hai Hiền Nhân mà thôi.
Một mình y còn lâu mới có thể đại biểu cho toàn bộ Tắc Hạ Học Cung.
Quân Tiêu Dao nhìn vẻ mặt của Tống Đạo Sinh và Đạm Đài Thanh Tuyền, âm thầm thu mắt lại.
“Đế tộc Hạ Hầu…” Quân Tiêu Dao tự lẩm bẩm.