Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2188 - Chương 2188 - Vị Trí Thiếu Chủ Chỉ Dành Cho Người Có Năng Lực

Chương 2188 - Vị trí Thiếu chủ chỉ dành cho người có năng lực
Chương 2188 - Vị trí Thiếu chủ chỉ dành cho người có năng lực

Chương 2188: Vị trí Thiếu chủ chỉ dành cho người có năng lực

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Vân Huyền Hư cũng nhìn về phía Quân Tiêu Dao với ánh mắt thâm thuý.

"Điều này thì ta không dám nhận, ngươi là con trai của Thiên Nhai tộc thúc, ngược lại là ta nên tôn xưng một tiếng Đế tử."

Biểu lộ của Vân Huyền Hư lạnh lẽo cứng rắn, cảm giác giống như tạc bằng đá hoa cương vậy, không bộc lộ quá nhiều cảm xúc.

Nhưng mặc dù thần sắc và giọng điệu của hắn ta cứng nhắc lãnh đạm.

Nhưng Quân Tiêu Dao, lại chưa phát hiện được sự ghen ghét và thù hận từ trong đó.

Ngược lại hắn ta đang cẩn thận quan sát nhiều hơn.

Điều này càng khiến thần sắc Quân Tiêu Dao càng thêm lạnh nhạt.

Nếu như Vân Huyền Hư, là loại tiểu nhân lòng mang ghen ghét và thù hận.

Vậy thì Quân Tiêu Dao chắc chắn sẽ suy nghĩ, liệu có nên nghĩ cách trực tiếp diệt trừ hắn ta không.

Nhưng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Quân Tiêu Dao cũng không muốn làm như vậy.

Hắn kỳ vọng Vân thị đế tộc, là một gia tộc có cạnh tranh, nhưng thủy chung hài hòa.

Giống như Quân gia vậy.

Chứ không phải cùng một tộc mạch mà chém giết, ám toán lẫn nhau.

"Ta còn chưa biết tuổi tác của Đế tử?"

Vân Huyền Hư nói.

"Mười tám."

Quân Tiêu Dao nói.

"Cái gì, mới mười tám tuổi?"

"Chẳng phải là quá trẻ sao?"

"Hiện giờ tu vi của Đế tử đại nhân là gì?"

Sau khi Quân Tiêu Dao báo ra tuổi tác, rất nhiều tộc nhân Vân thị có mặt ở đây, đều lộ ra vẻ nghi hoặc.

Đối với một tu sĩ mà nói, độ tuổi này thực sự là quá trẻ.

Bình thường, độ tuổi và tu vi cảnh giới của một người sẽ có quan hệ trực tiếp với nhau.

Tuổi tác càng lớn, tu vi càng cao.

Mà một tu sĩ mười tám tuổi, có thể tu luyện tới bước nào?

Đạt tới thông thánh cửu giai, đã xem như một yêu nghiệt vạn người khó tìm rồi?

Trong lòng tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.

Mà bọn họ, cũng không dò xét được tu vi của Quân Tiêu Dao.

Nhưng giống như Vân Thanh Lâm, bọn họ đều cho rằng, trên người Quân Tiêu Dao có bảo vật che dấu khí tức.

"Mười tám tuổi, Đế tử thật đúng là trẻ tuổi."

"Không gì hơn được tuổi trẻ, còn cần lịch luyện nhiều hơn, nếu tùy tiện leo lên vị trí Thiếu chủ, có thể không thỏa đáng lắm."

Vân Huyền Hư bình tĩnh nói.

Lời này vừa nói ra, không khí giữa thiên địa đều ngưng tụ.

Đến rồi!

Vị trí Thiếu chủ, đây chính là một việc lớn nhất hiện giờ của Vân thị đế tộc.

Vân Huyền Hư, vốn có tư cách trở thành Thiếu chủ.

Nếu nói trong lòng hắn ta không có một chút khúc mắc gì, thì hoàn toàn là điều không thể.

Tất cả mọi người ở đây, đều là xiết chặt trong lòng.

Chẳng lẽ hôm nay, thật sẽ xảy ra xung đột sao?

Vân Huyền Hư chính là thiên kiêu của một dòng chính tộc mạch khác.

Nếu như Vân Huyền Hư thực sự hoàn toàn trở mặt với Quân Tiêu Dao.

Thì chắc chắn sẽ tạo ra mâu thuẫn xung đột giữa hai đại tộc mạch dòng chính.

Đối với Vân thị đế tộc khổng lồ, việc này sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

Không cẩn thận, sẽ có thể sẽ tạo thành nội bộ phân liệt.

Đối với một gia tộc thế lực, gà nhà đá nhau, lục đục với nhau, là điều tuyệt đối tối kỵ.

Vì thế, thật ra tất cả mọi người ở đây cũng không hi vọng Vân Huyền Hư và Quân Tiêu Dao sẽ có xung đột quá lớn.

Tiếp đó Vân Huyền Hư nói: "Vị trí Thiếu chủ cần một người có năng lực."

"Nếu như không có năng lực mà leo lên vị trí Thiếu chủ thì chắc chắn sau này sẽ khiến Vân thị đế tộc mất mặt."

Lời này cực kì sắc bén.

Nhưng sắc mặt Quân Tiêu Dao từ đầu đến cuối lạnh nhạt, ánh mắt như hồ nước, không có một gợn sóng.

Hắn thản nhiên nói: "Đúng vậy, ta cũng đồng ý với quan điểm này, năng lực không đủ, hoàn toàn không thể leo lên Vị trí Thiếu chủ."

Lời này, ngược lại khiến cho một đám người kinh ngạc.

Chẳng lẽ Quân Tiêu Dao, muốn chủ động từ bỏ vị trí Thiếu chủ?

Mặc dù làm như vậy cũng hợp tình hợp lý.

Nhưng Giới Hải coi trọng cường giả, người mà liều cũng không dám liều như vậy, chắc chắn sẽ khiến người khác xem thường.

"Đế tử đại nhân..." Vân Ngọc Sanh muốn nói lại thôi.

Cho dù Quân Tiêu Dao thật sụ từ bỏ vị trí Thiếu chủ, nàng cũng sẽ không chỉ trích hoặc là xem thường.

Nhưng chung quy là cảm thấy có chút tiếc hận.

"Cho nên, ý của ngươi là..." Vân Huyền Hư nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

"Nếu Huyền Hư đại ca cho là mình có năng lực như thế, vậy không bằng tỷ thí một chút đi."

Quân Tiêu Dao khẽ mỉm cười nói.

Lần này, bầu không khí hoàn toàn tĩnh mịch.

Tất cả người của Vân thị đế tộc đều ngơ ngác.

Bọn họ nghe lầm sao?

Một tu sĩ tuổi gần mười tám, khiêu chiến một vị vương giả trẻ tuổi phá phong sao?

Phải biết rằng, dù là Vân Ngọc Sanh và Vân Thanh Lâm, đều tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Vân Huyền Hư.

"Đế tử đại nhân, với huyết mạch tôn quý của người, không cần nóng lòng nhất thời..." Vân Ngọc Sanh cũng uyển chuyển nói.

Quân Tiêu Dao mới đến Vân thị đế tộc, nếu như bị xấu mặt thì sau này ở Vân thị đế tộc chắc chắn sẽ bị người khác chỉ trích.

"Không cần phải lo lắng, ta có chừng mực."

Quân Tiêu Dao nói.

"Được rồi, ngươi đang ở cảnh giới gì, ta áp chế cảnh giới đến cùng một trình độ với ngươi để chiến một trận."

"Hoặc thấp hơn ngươi một cảnh giới cũng được."

Giọng nói Vân Huyền Hư cứng rắn nói.

Như thế để Quân Tiêu Dao, có thể coi trọng hắn ta một chút.

Vân Huyền Hư này cũng là người công bằng công chính.

Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn lắc đầu nói: "Vậy thì không cần, toàn lực ra tay đi."

Lời của hắn càng khiến cho tộc nhân Vân thị đế tộc ở đây không biết nói gì cho phải

"Không hổ là con trai của Thiên Nhai tộc thúc, nên nói là tuổi trẻ khinh cuồng sao?"

"Có lẽ Đế tử có thể mang đến cho chúng ta một chút kinh hỉ, ví dụ như có thể chống đỡ hai ba chiêu của Huyền Hư đại ca."

Một số người nói thầm.

Vân Thanh Lâm cũng cảm thấy, với tuổi tác của Quân Tiêu Dao.

Hắn chỉ cần có thể chống được mười hiệp của Vân Huyền Hư, hẳn là cũng đủ để chứng minh hắn có năng lực rồi.

Ở đây, chỉ có Vân Mặc, mang trên mặt một nụ cười thần bí.

Chỉ có hắn ta biết, Quân Tiêu Dao yêu nghiệt đến loại trình độ nào.

Nhưng bây giờ hắn ta cũng không nói ra.

Chính là đặc biệt muốn cho Quân Tiêu Dao cơ hội thể hiện.

Chỉ có như vậy Quân Tiêu Dao mới có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc không gì sánh được cho tộc nhân Vân thị.

"Xem ra, ngươi vô cùng có lòng tin vào bản thân mình."

Nghe thấy lời Quân Tiêu Dao, đôi mắt Vân Huyền Hư khẽ híp một cái.

Bình Luận (0)
Comment