Chương 2190: Vân Huyền Hư bái phục, dựng nên uy vọng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vân Thanh Lâm cười khổ.
Trong thế hệ trẻ tuổi ở Giới Hải, y cũng coi như rất nổi danh.
Nhưng so với Quân Tiêu Dao, y cảm giác mình lập tức biến thành cặn bã.
Vân Huyền Hư trầm mặc.
Một lát sau, cuối cùng y lên tiếng: “Ta thua rồi. Vân Tiêu, ta thừa nhận, ngươi thật sự có tư cách trở thành Thiếu chủ.”
Nói xong, Vân Huyền Hư thở dài một hơi, cúi thấp đầu.
Thân là Vương giả trẻ tuổi của Đế tộc Vân thị.
Lúc này, Vân Huyền Hư chỉ biết cúi đầu.
Mà y chỉ cảm thấy thất bại.
Thân là Vương giả trẻ tuổi xé gió mà đi, không ngờ lại bị thảm bại bởi một thiếu niên mười tám tuổi.
Đổi lại là bất kỳ thiên kiêu kiêu ngạo nào, chắc chắn đều không thể tiếp nhận được.
Vân Huyền Hư xoay người muốn rời đi.
Lúc này, Quân Tiêu Dao đột nhiên lên tiếng.
“Chậm đã.”
Vân Huyền Hư dừng chân.
Chẳng lẽ mình đã nhận thua rồi, Quân Tiêu Dao còn muốn nhục nhã nữa sao?
Quân Tiêu Dao chỉ cười nói: “Thực ra vị trí thiếu chủ này cũng không quan trọng lắm, dù sao thì Đế tộc Vân thị cũng không chỉ có một thiên kiêu là ta.”
“Muốn xây dựng một gia tộc không phải chỉ dựa vào một người, mà là dựa vào tất cả tộc nhân đều cố gắng.”
“Cho nên, sau này, có lẽ có thể cùng Huyền Hư đại ca giao lưu kinh nghiệm tu luyện, đương nhiên, tất cả tộc nhân đều có thể tham dự.”
Không thể nói nói tầm nhìn của Quân Tiêu Dao không lớn.
Hắn không chỉ quan tâm tới địa vị của mình, mà cân nhắc dưới góc độ toàn bộ gia tộc.
Dù sao thì, Quân Tiêu Dao cũng là chủ nhân của Quân Đế Đình, cũng có kinh nghiệm quản lý thế lực.
Hắn cũng quen dùng thủ đoạn cho một củ cải lại cho một cây gậy.
Vân Mặc đứng bên cạnh nghe thấy vậy, ánh mắt hân thưởng càng nồng đậm.
Quân Tiêu Dao có được thiên phú yêu nghiệt như thế thì thôi.
Lại còn có lòng dạ tầm nhìn như vậy.
Nhân vật bực này mà còn không có tư cách dẫn đầu Đế tộc Vân thị, vậy còn ai có tư cách?
Vân Huyền Hư nghe vậy, cuối cùng cười khổ thở dài một hơi.
“Ta, bại thật rồi.”
Y bại bởi Quân Tiêu Dao.
Không chỉ bại bởi tu vi thực lực.
Còn có cả lòng dạ, tầm mắt nữa, tất cả đều bại.
“Nhưng sau này, Vân Huyền Hư ta, nguyện ý phụ tá Đế tử leo lên vị trí Thiếu chủ, cùng xây dựng gia tộc.”
Vân Huyền Hư chắp tay nói.
Có chơi có chịu, y cũng không phải dạng thua là chơi xấu.
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Giá trị của một Tạo Hóa Thánh thể đâu chỉ có thế.
Nếu thế giới nhỏ như hạt bụi trong cơ thể y thuế biến, thực lực của y sẽ mạnh hơn nhiều.
Thiên phú bực này, dù là tùy tùng của Quân Tiêu Dao chắc chắn cũng đủ.
Có thể nói là tay chân hoàn mỹ nhất.
Vô hình, bằng những lời này, vô hình hắn cũng đã dựng lên được uy vọng của mình trong thế hệ trẻ tuổi Đế tộc Vân thị.
Thực lực, thủ đoạn, tâm tính, tầm nhìn, đều không thể bắt bẻ.
Chắc chắn là nhân tuyển Thiếu chủ tốt nhất.
“Tốt, trước hết đi gặp thân nhân trong tộc đã, chắc hẳn mấy người gia gia cũng rất muốn gặp ngươi.”
Vân Mặc nói.
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Vân Mặc lập tức mang theo Quân Tiêu Dao đi sâu vào trong Vân Thánh tinh.
Sâu trong Vân Thánh tinh, tiên cung bảo cung, quỳnh lâu ngọc vũ, quả thực như chỗ ở của thần tiên.
Linh khí nơi này đậm đến mức gần như đọng thành sương mù, lại thêm có thác bao quanh, đẹp như tiên cảnh.
Quân Tiêu Dao đã từng đi nhiều thấy nhiều.
Nhưng đối mặt với cảnh tượng như vậy, trong lòng hắn vẫn phải cảm thán, không hổ là tài sản của Đế tộc.
Đương nhiên, Đế tộc vân thịnh càng cường thịnh càng có lợi cho Quân Tiêu Dao.
Cuối cùng, hắn đi tới một thiên cung rộng lớn.
Chỉ riêng cửa thiên cung đã cao tới ngàn trượng, rất giống như chỗ ở của thần minh từ thời viễn cổ.
Đây chính là đại điện nghị sự của Đế tộc Vân thị.
Là nơi quyết định những công việc quan trọng của Đế tộc Vân thị.
Có thể nói, nếu không được triệu hoán, những thiên kiêu trẻ tuổi như Vân Huyền Hư, Vân Ngọc Sênh, Vân Thanh Lâm cũng không thể tự tiện bước vào đây.
Nhưng hiện tại, nơi này lại mở cửa để nghênh đón Quân Tiêu Dao.
Có thể thấy được địa vị của Quân Tiêu Dao trong Đế tộc Vân thị phi phàm cỡ nào.
Vân Mặc và Quân Tiêu Dao bước vào trong.
Nhìn khắp vòng quanh, có rất nhiều bồ đoàn lơ lửng giữa không trung.
Một số nam tử trung niên, mỹ phụ nhân, còn cả một số lão giả ngồi trên một số bồ đoàn.
Khí tức của ai cũng vô cùng cường đại, yếu nhất cũng phải là Thần Tôn, Đạo Tôn.
Trong đó, một vị lão giả tỏa ra khí tức Chuẩn Đế, vừa thấy Quân Tiêu Dao đến thì không nhịn được mà cười lên ha hả, lắc mình một cái, rơi xuống bên cạnh hắn.
“Ha ha, đây chính là tôn nhi kia của lão phu sao? Quả nhiên mang tư thái của tiên nhân!”
Nhìn lão giả mặt mũi hồng hào đang cười ha ha này, Quân Tiêu Dao cũng khẽ cười một tiếng.
Trong thoáng chốc, dường như hắn nhìn thấy được Quân Chiến Thiên.
Nhưng Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được sự thoải mái và mừng rỡ từ trong đáy lòng lão giả kia.
“Gia gia.” Quân Tiêu Dao hơi chắp tay.
“Ha ha, tốt, Tiêu Nhi đúng không? Mời ra ngoài nói chuyện, mấy lão gia hỏa chúng ta đều có thể thấy được.”
“Không sai, thật sự không tệ, không chỉ có đạo thai Tiên Thiên Thánh thể, cảnh giới tu luyện cũng yêu nghiệt như thế, ngươi mạnh hơn tiểu tử Thiên Nhai kia nhiều.”
Vị lão giả này tên Vân Hồng Ba, chính là phụ thân của Vân Thiên Nhai.
Bởi vì có Vân Thiên Nhai, nên trong Đế tộc Vân thị, Vân Hồng Ba cũng là Thái Thượng trưởng lão một phương, có được quyền lớn.
Đương nhiên, so với ngũ tiên của Vân tộc thì vẫn còn có chênh lệch một chút.
Lúc này, trên cao tọa, một thân ảnh toàn thân tắm trong hào quang óng ánh bỗng lên tiếng.
“Nhi tử Vân Thiên Nhai quả thực không tệ.”
Tâm thần Quân Tiêu Dao khẽ run lên. Hắn đã hiểu được.
Vị này hẳn là vị xếp hạng thứ hai trong ngũ tiên Vân tộc.
Tên Vân Thái Đẩu, cũng là cổ tổ của mạch Vân Thiên Nhai này.
Mạch tộc này cường thịnh đến vậy.
Chính vì có hai vị cổ tổ Vân Thái Đẩu và Vân Mặc.
Đương nhiên, không thể bỏ qua công lao của Vân Thiên Nhai, chính là người thủ quan, địa vị phi phàm.
Quân Tiêu Dao cũng khó mà phỏng đoán được khí tức của Vân Thái Đẩu, chỉ cảm thấy nó như núi như biển, thâm sâu khó lường.