Chương 2199: Sở Tiêu lột xác
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đương nhiên...
Theo lý thuyết nên là như vậy.
Nhưng Đạm Đài Thanh Toàn không muốn thừa nhận, cũng không nghĩ tới chính là, có một bóng dáng khác đã bắt đầu để lại dấu vết trong lòng nàng.
Tuy rằng cũng chưa đến mức gọi là ái mộ, nhưng ấn tượng thật sự quá tốt quá tốt.
Đổi là nữ tử khác, nếu gặp công tử phong tư tuyệt thế thì nói là hơi thích cũng không quá phận.
Mà Đạm Đài Thanh Toàn tự nhận mình đã xem như rất rụt rè giữ mình. Nhưng dù vậy, ấn tượng trong lòng nàng ta cũng khó có thể hủy diệt.
Cho nên lần này Đạm Đài Thanh Toàn mới thử phái người đi mời Quân Tiêu Dao.
Nhìn thấy Đạm Đài Thanh Toàn lại hơi thất thần, Đạm Đài Minh Châu nghiêng nghiêng đầu và nói: “Hừm, chẳng lẽ ta đã đoán sai, hay là Thanh Toàn biểu tỷ đang nhớ đến vị Vân Tiêu thiếu chủ kia?”
Nhắc tới Vân Tiêu thiếu chủ, đôi mắt Đạm Đài Minh Châu cũng hiện ra một tia sáng ngời.
“Đâu có, không có.” Đạm Đài Thanh Toàn lập tức phản bác.
“À, phải không, không phải Vân Tiêu thiếu chủ đã cứu mạng ngươi ở Phong Thần Bi sao? Một vị thiếu chủ soái khí, cường đại, lại tôn quý...” Trong đầu Đạm Đài Minh Châu bắt đầu ảo tưởng, diễn sinh ra từng cảnh tượng liên quan đến cốt truyện thiếu chủ bá đạo yêu phải ta.
“Con nhóc lã lơi này!” Đạm Đài Thanh Toàn cắn cắn môi.
“Hắc hắc, nếu Thanh Toàn biểu tỷ không để bụng thì Minh Châu sẽ vui lòng nhận cho! Cho dù chỉ có thể làm thiếp thất của Vân Tiêu thiếu chủ cũng là một loại phúc phận đúng không?” Đạm Đài Minh Châu cười hì hì và nói.
Đạm Đài Thanh Toàn lại không nói gì thêm.
Để Đạm Đài Minh Châu và hắn...
Không biết vì sao, nghĩ đến khả năng này, trong lòng Đạm Đài Thanh Toàn đột nhiên xuất hiện một cảm giác khó hiểu.
Rõ ràng là nàng gặp được trước...
...
Theo thời gian chuyển dời, tin tức về tiệc mừng thọ của cổ tổ Đạm Đài Đế Tộc cũng truyền khắp Giới Hải bát phương.
Tiệc mừng thọ của một cổ tổ Đế Tộc cũng không phải là việc nhỏ, thế lực tứ phương đều đến tham dự, mừng thọ, ảnh hưởng rất lớn.
Mà tin tức này cũng truyền lưu rộng khắp mà lan tới thế giới Thanh Dương.
Thế giới Thanh Dương chính là thế giới mà trước kia Đạm Đài Thanh Toàn đã ở lại lâu.
Ở thế giới Thanh Dương, sâu trong tổ địa Sở gia, kim quang rực rỡ, sức mạnh căn nguyên dâng trào.
Một nam tử tuổi trẻ ngồi xếp bằng trong đó.
Hắn ta trông thật phấn chấn oai hùng, tóc đen tung bay, cả người có long hổ chi tướng, khí tức cường đại vô song.
Đó chính là thế giới Thanh Dương chi chủ, Sở Tiêu!
“Đảo mắt một năm đã qua.” Đôi mắt Sở Tiêu thật thâm thúy, mang theo một tia hoài niệm.
Hắn nhớ tới bóng hình xinh đẹp tuyệt thế với làn váy mộc mạc kia - Đạm Đài Thanh Toàn!
Tuy rằng chỉ qua một năm, nhìn qua có vẻ không lâu. Nhưng đừng quên, Sở Tiêu có được chí bảo thời gian, Càn Khôn Hồ Lô.
Mà trong Càn Khôn Hồ Lô có một mảnh Càn Khôn Thiên Địa.
Tuy rằng ngoại giới chỉ đi qua một năm, nhưng đối với Sở Tiêu thì đã qua chừng ba bốn trăm năm!
Có lẽ khoảng thời gian này không phải dài đối với tu sĩ, nhưng cũng không thể nói là ngắn.
Có được sức mạnh căn nguyên của thế giới Thanh Dương, làm Sở Tiêu cơ bản có thể sử dụng Càn Khôn Thiên Địa vô hạn chế.
Hắn ta vẫn luôn ở lại trong Càn Khôn Thiên Địa, vì tìm đủ thời gian để điên cuồng tu luyện, đuổi theo Đạm Đài Thanh Toàn.
Mà hiện tại, rốt cuộc Sở Tiêu cũng có tự tin này!
Giờ phút này, khí tức trên người hắn ta vô cùng hồn hậu, tu vi cảnh giới rõ ràng đã đạt tới Đại Thiên Tôn chi cảnh!
Từ Chí Tôn đến Đại Thiên Tôn, Sở Tiêu vượt hai cấp chỉ trong vòng một năm!
Nếu truyền ra thì nhất định sẽ làm bát phương chấn động.
Đương nhiên, nói một cách nghiêm khắc thì Sở Tiêu đã tu luyện ba bốn trăm năm ở Càn Khôn Thiên Địa mới đột phá được hai đại cảnh giới.
Coi như là kỳ tài, nhưng tuyệt đối không thể tính là dị số và yêu nghiệt.
Nhưng đối với ngoại giới thì Sở Tiêu chỉ dùng thời gian một năm mà thôi.
“Lấy tu vi cảnh giới hiện tại của ta, đủ để so với thiên kiêu tuyệt thế của Bát Đại Đế Tộc. Thanh Toàn, rốt cuộc ta cũng xứng đôi với nàng.” Trên mặt Sở Tiêu lộ ra nụ cười.
Tuy rằng từ phương diện bối cảnh thế lực thì hắn không thể so được với Đạm Đài Thanh Toàn, nhưng ít ra ở tu vi cảnh giới thì hắn ta hoàn toàn đuổi kịp.
Sở Tiêu cũng tin rằng, cho dù là đối đầu với thiên kiêu Đế Tộc thì hắn vẫn có niềm tin chiến thắng.
Trong thân thể hắn như có một thế giới mênh mông đang vận chuyển, đó là thế giới Thanh Dương.
Ở Càn Khôn Thiên Địa tu luyện ba bốn trăm năm, Sở Tiêu đã hoàn toàn luyện hóa căn nguyên thế giới Thanh Dương.
Giờ phút này, phảng phất hắn chính là thế giới Thanh Dương, thế giới Thanh Dương chính là hắn.
Hơn nữa, sau khi biết được tổ tiên Sở gia bọn họ chính là chi nhánh của Sở thị Đế Tộc, Sở Tiêu cũng không còn kính sợ Bát Đại Đế Tộc như trước nữa, bởi vì nói đến huyết mạch thì hắn ta cũng không kém.
“Một vị cổ tổ của Đạm Đài Đế Tộc muốn tổ chức tiệc mừng thọ, vậy đó chính là nguyên nhân Thanh Toàn về tộc. Nếu hiện tại ta đi tìm nàng, không biết nàng sẽ lộ ra vẻ mặt như thế nào. Sẽ vui vẻ, mừng rỡ không, nàng cũng đang tưởng niệm ta đúng không?” Sở Tiêu lẩm bẩm trong lòng.
Hắn càng nghĩ thì đáy lòng càng có một ngọn lửa đang thiêu đốt, hắn gấp không chờ nổi muốn gặp được bóng dáng tuyệt mỹ kia.
“Thanh Toàn, chờ ta!” Sở Tiêu đưa mắt nhìn ra vũ trụ bên ngoài thế giới Thanh Dương, mang theo thâm tình cùng tưởng niệm.
Phóng mắt nhìn khắp Giới Hải vô biên, Ngọc Hoàng Vũ Trụ cũng là một vũ trụ đơn thể rất nổi danh.
Chỉ vì người thống trị vũ trụ này chính là Đạm Đài Đế Tộc trong Bát Đại Đế Tộc.
Đạm Đài Đế Tộc luôn rất kín tiếng trong Bát Đại Đế Tộc, nhưng không có nghĩa là Đạm Đài Đế Tộc đứng ở thế yếu trong Bát Đại Đế Tộc.
Trên thực tế, Viễn Cổ Bát Tộc được truyền thừa đến nay thì ai lại là kẻ yếu cho được?
Độ mạnh yếu giữa Bát Đại Đế Tộc cũng chỉ là so sánh với nhau mà thôi, đối lập với thế lực Giới Hải khác thì họ vẫn vô cùng siêu nhiên.
Cũng bởi vì loại địa vị siêu nhiên này, cho nên mỗi một Đế Tộc đều được vô số thế lực nịnh bợ.
Đạm Đài Đế Tộc cũng như thế.