Chương 2201: Hạ Hầu Chấn kiếm chuyện
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Quân công tử không tới sao?” Đạm Đài Thanh Toàn cắn môi, trong lòng thầm nghĩ.
Nàng phái người đích thân đi mời lại không mời được, hay là trong lòng Quân Tiêu Dao, nàng thật sự chỉ là một người qua đường Giáp?
“Ồ, vị Vân Tiêu thiếu chủ kia không tới sao, thật đáng tiếc, người ta còn muốn gặp vị thiếu chủ kia mà?”
Đạm Đài Minh Châu đứng bên cạnh cũng chu cái miệng nhỏ lên, hiển nhiên có chút thất vọng.
Nhưng vào lúc này, giọng nói của Ti nghi bỗng truyền đến: “Vân Thị Đế Tộc, Vân Tiêu thiếu chủ đến!”
Tiếng nói vừa dứt, toàn trường xôn xao! Vô số ánh mắt đều cùng phóng ra!
Một vị công tử bạch y trắng hơn cả tuyết, khí chất trác tuyệt thản nhiên cất bước đi vào.
Tiên khí tràn đầy, siêu trần tuyệt tục, phong thần tú nhã, không đoạ hồng trần.
Đã không còn bút lực nào diễn tả được phong tư khiến người ta hướng tới này, chỉ làm người ta cảm giác như trích tiên giáng trần.
“Vị kia chính là Vân Tiêu thiếu chủ sao, trời ạ, quả thực không giống phàm nhân!”
“Nghe nói hắn để lại một tên khác trên Phong Thần Bi, Quân Tiêu Dao.”
“Khó trách có thể đứng đầu bảng trên Hình Mạo Phong Thần Bi, thật không thể không phục.”
Vô số tu sĩ đều ở đây đều kinh ngạc cảm thán, cho dù là nam tử cũng phải trầm trồ, thậm chí không sinh ra được cảm xúc ghen ghét, bởi vì bọn họ và Quân Tiêu Dao kém nhau quá xa.
Khi chênh lệch quá lớn thì ngược lại sẽ không sinh ra tâm lý ghen ghét. Bởi vì căn bản không phải người cùng một thế giới, bọn họ chỉ có thể ngước nhìn Quân Tiêu Dao.
Mà rất nhiều kiêu nữ, tiểu thư ở các thế lực ở đây đều sắc mặt ửng hồng, trái tim nảy mầm.
Từng vị tiểu thư giai nhân của Đạm Đài Đế Tộc cũng xao xuyến trong lòng.
“Thật sự quá quá quá quá quá soái luôn!” Đạm Đài Minh Châu há cái miệng nhỏ thành một chữ “0”.
Điều này thật sự nằm ngoài dự đoán của nàng, ban đầu trong đầu nàng cũng đã tưởng tượng ra phong tư của Quân Tiêu Dao, kết quả nhìn thấy người thật, Đạm Đài Minh Châu cũng phát hiện sức tưởng tượng của mình thật sự quá hạn hẹp, căn bản không tưởng tượng ra được tướng mạo của trích tiên nhân này.
Mà Đạm Đài Thanh Toàn đứng bên cạnh cũng xúc động.
Tuy rằng không phải lần đầu tiên nàng nhìn thấy Quân Tiêu Dao, nhưng gặp lại sau một năm, trong lòng nàng vẫn nhịn không được mà cảm thán.
Dù chỉ làm bằng hữu với nhân vật như vậy cũng là một loại vinh quang, hơn nữa nàng cũng mơ hồ cảm giác được khí tức của Quân Tiêu Dao càng sâu không lường được hơn lúc ở Phong Thần Bi.
Mới trôi qua một năm mà khí tức của Quân Tiêu Dao đã có biến hóa long trời lở đất như vậy.
Có diện mạo thì thôi, thực lực cũng tiến bộ nhanh chóng như thế, quả thực làm người ta tự biết xấu hổ.
Ở sau sự khiếp sợ ban đầu, mọi người cũng thấy được, bên người Quân Tiêu Dao có một nam một nữ đi theo.
Đó là Vân Ngọc Sanh và Vân Thanh Lâm, họ cũng cùng Quân Tiêu Dao tiến đến mừng thọ.
“Vị kia là thiên nữ của Vân Thị Đế Tộc, Vân Ngọc Sanh, còn có Vân Thanh Lâm Bích Lạc Vương Thể.”
“Bọn họ đều là người xuất sắc thế hệ trẻ của Vân Thị Đế Tộc, nhìn dáng vẻ hiện tại sao lại như biến thành thị nữ và tuỳ tùng vậy?”
Mọi người lại khiếp sợ.
Ở bên ngoài, hai vị này đều là tồn tại được người người theo đuổi ngưỡng mộ, kết quả hiện tại chỉ có thể kính cẩn mà đi theo phía sau Quân Tiêu Dao.
Điều này cũng có nghĩa là, trong thời gian một năm ngắn ngủn, Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn ngồi ổn vị trí Vân thị thiếu chủ, uy vọng không ai sánh bằng.
“Hắn chính là Vân Tiêu...” Bên kia, Hạ Hầu Chấn ngồi trên vị trí khách quý cũng hơi híp mắt, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Hắn không tra xét ra cảnh giới thực lực của Quân Tiêu Dao, nhưng vẫn có thể cảm giác được sự mênh mông ẩn sâu kia.
Quân Tiêu Dao không để ý ánh mắt của người khác, hơi chắp tay và nói: “Hôm nay vãn bối tới hơi muộn một chút, mong rằng Đạm Đài cổ tổ chớ để ý.”
Lời nói của Quân Tiêu Dao thong dong khéo léo, mặc dù đối mặt với Đế Tộc cổ tổ, hắn vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh, xử lý thành thạo.
Khí độ này lại làm người ta trước mắt sáng ngời.
Đạm Đài Minh Châu còn nhịn không được ngao ngao kêu lên: “Ta quyết định Vân Tiêu thiếu chủ chính là nam thần mới của ta!”
Một bên, Đạm Đài Thanh Toàn chỉ hơi mỉm cười, tâm tình bỗng trong sáng lên.
Có lẽ là vì Quân Tiêu Dao đích thân tiến đến đi. Ở trong mắt Quân Tiêu Dao, nàng không chỉ là một người qua đường Giáp được hắn tiện tay cứu giúp.
“Ha hả, sao lão phu lại để ý chứ, con nối dõi của Thiên Nhai Đại Đế quả thật là nhân trung long phượng.”
Đạm Đài Ngọc Long nhìn thật sâu vào Quân Tiêu Dao.
Thanh niên trước mặt làm ông ta thoáng có cảm giác nhìn không thấu, giống như dđc bao phủ trong một tầng sương mù.
Điều này làm trong lòng Đạm Đài Ngọc Long chút có kinh ngạc. Lấy thân phận của ông ta mà lại nhìn không thấu một tiểu bối tuổi trẻ, đây là là lần đầu tiên.
“Nhưng lão phu đảo còn phải cảm ơn ngươi đã cứu ngô tiểu gia hỏa nhất mạch của ta.” Đạm Đài Ngọc Long hơi mỉm cười.
Đạm Đài Thanh Toàn cũng tiến lên, cười tươi hành lễ với Quân Tiêu Dao và nói: “Đa tạ công tử nguyện ý tiến đến, hôm nay Thanh Toàn phải chiêu đãi công tử thật tốt để báo đáp ân cứu mạng.”
Một số người ở đây lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Rất nhiều người không biết chuyện Quân Tiêu Dao đã cứu Đạm Đài Thanh Toàn. Sau một hồi hỏi thăm, trong mắt rất nhiều người đều à hiện ra một tia ái muội.
“Hay là vị kiêu nữ này của Đạm Đài Đế Tộc đã động tâm?”
“Vô nghĩa, sao có thể không động tâm, được nhân vật tuyệt thế như Vân Tiêu thiếu chủ cứu giúp là cuộc gặp gỡ tình cờ cầu cũng cầu không được.”
Rất nhiều người đều cảm thấy có lẽ kiêu nữ của Đạm Đài Đế Tộc sẽ luân hãm.
Mà trên ghế khách quý, sắc mặt Hạ Hầu Chấn rất âm trầm, cũng không phải hắn có ý gì với Đạm Đài Thanh Toàn. Mà là nếu Đạm Đài Thanh Toàn thật sự có cảm tình với Quân Tiêu Dao, thậm chí liên hôn thì chẳng phải Đạm Đài Đế Tộc đang tạo dựng mối quan hệ thân thiết với Vân Thị Đế Tộc?
Điều này tuyệt đối không phải tin tốt đối với Hạ Hầu Đế Tộc.
Mà cách duy nhất có thể ngăn cản Đạm Đài Thanh Toàn chính là làm nàng biết kỳ thật Quân Tiêu Dao không hoàn mỹ như vậy.
Hoặc có thể nói là không phải vô địch.