Chương 2202: Uy lực của một chưởng, xuống tay xuống tay không biết nặng nhẹ lắm
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong mắt Hạ Hầu Chấn hiện lên một tia tâm cơ thâm trầm.
Sau khi Quân Tiêu Dao xuất hiện, không khí cả buổi tiệc mừng thọ cũng leo lên đỉnh cao.
Đạm Đài Ngọc Long vốn là vai chính hôm nay. Kết quả Quân Tiêu Dao vừa đến đã đoạt đi tất cả ánh mắt toàn trường.
Đạm Đài Ngọc Long cũng không để ý, tất nhiên ông không có khả năng so đo với một hậu sinh vãn bối.
Mà Đạm Đài Thanh Toàn đang đi chiêu đãi Quân Tiêu Dao, ngồi ở bên người hắn.
Đạm Đài Minh Châu lại đỏ mặt lặng lẽ ngồi ở bên kia.
Mà Vân Ngọc Sanh thấy cảnh này thì phồng phồng má, có chút buồn bực.
“Đa tạ Quân công tử nể mặt đến dự, trước đó Thanh Toàn còn tưởng rằng công tử sẽ không tới.” Đạm Đài Thanh Toàn khẽ nói.
“Sao vậy được, Thanh Toàn cô nương đã mời thì Quân mỗ nất định vui lòng đến.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.
Hắn không tới thì làm sao điều tra nhân quả sau lưng Đạm Đài Thanh Toàn?
“Thanh Toàn kính công tử một ly.” Đạm Đài Thanh Toàn nâng ly.
Lúc này, Đạm Đài Minh Châu ngồi bên cạnh chủ động rót rượu cho Quân Tiêu Dao.
“Vân Tiêu thiếu chủ, mời...” Khuôn mặt nhỏ of Đạm Đài Minh Châu đỏ bừng.
“Đa tạ.” Quân Tiêu Dao nhận lấy ly.
Điều này làm đôi mắt Đạm Đài Minh Châu tràn ra vui sướng.
Trước kia nàng còn tưởng rằng nam thần xuất chúng như Quân Tiêu Dao nhất định là người cực kỳ cao lãnh, sẽ không ngó ngàng gì đến người khác.
Không ngờ hắn lại ôn tồn lễ độ như thế. Điều này càng làm Đạm Đài Minh Châu hướng tới không thôi.
Đạm Đài Thanh Toàn yên lặng nhìn tình cảnh này.
“Chẳng lẽ cô nàng này thực sự có ý đó?” Trong lòng nàng yên lặng nghĩ.
Mà lúc này, bỗng có một giọng nới truyền đến: “Vân Tiêu thiếu chủ, cửu ngưỡng đại danh, không bằng chúng ta tới trợ hứng cho tiệc mừng thọ của Đạm Đài cổ tổ được không?”
Nghe thấy giọng nới này, Quân Tiêu Dao liếc mắt một cái nhìn lại.
Người lên tiếng chính là Hạ Hầu Chấn.
“Rốt cuộc cũng đụng độ sao?”
Ánh mắt của mọi người người ở đây đều tập trung trên người Quân Tiêu Dao và Hạ Hầu Chấn.
Bọn họ đều biết lần này Hạ Hầu Chấn đến tham dự tiệc mừng thọ của Đạm Đài Đế Tộc kỳ thật là có ý khác. Chắc chắn là vì ước lượng thực lực của thiếu chủ tân nhiệm của Vân Thị Đế Tộc này.
Dù sao Hạ Hầu Đế Tộc cũng muốn thực hiện dã tâm đứng đầu Đế Tộc thì chướng ngại lớn nhất chính là Vân Thị Đế Tộc.
Nhưng quan hệ giữa các Đế Tộc rắc rối phức tạp, khống chế lẫn nhau.
Dưới tình huống không có biến số cấp sử thi thì hai đại Đế Tộc muốn triển khai bất hủ chiến là điều không quá hiện thực, ngược lại có khả năng sẽ để thế lực Đế Tộc khác ngư ông đắc lợi.
Cho nên cuộc tranh phong giữa Bát Đại Đế Tộc chuyển dời lên người thế hệ trẻ tuổi, xét từ trình độ nào đó thì thế hệ trẻ càng cường thịnh đồng nghĩa với tương lai của Đế Tộc đó sẽ càng hùng mạnh.
“Thiếu chủ đại nhân, vị kia chính là Hạ Hầu Chấn của Hạ Hầu Đế Tộc, có được thiên phú Chấn Lôi Phù Cốt, cũng từng để lại tên trên thần thông bảng.” Vân Ngọc Sanh nói với Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt gật gật đầu, thật ra hắn cũng không để ý loại khiêu khích này, ngược lại còn nói: “Ngươi nói trợ hứng là như thế nào?”
Hạ Hầu Chấn nghe vậy thì nói thẳng: “Vân Tiêu thiếu chủ thân là con nối dõi của Thiên Nhai Đại Đế, vậy có lẽ thiên phú thực lực rất bất phàm. Không bằng chúng ta so hai chiêu, cũng coi như góp vui cho tiệc mừng thọ này.”
Lời Hạ Hầu Chấn nói không nằm ngoài dự đoán của mọi người, rốt cuộc vị thiên kiêu vô thượng này của Hạ Hầu Đế Tộc đã lộ ra nanh vuốt sắc bén của mình.
Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy bất ngờ, từ lúc hắn bước lên vị trí thiếu chủ của Vân Thị Đế Tộc thì đã biết mình sẽ bị thiên kiêu các Đại Đế Tộc, thậm chí thế lực khắp Giới Hải khiêu chiến.
Nhưng Quân Tiêu Dao không sợ, hắn gần như đã quét ngang tất cả thiên kiêu cùng thế hệ ở Tiên Vực, Dị Vực, Cửu Thiên, tất nhiên Giới Hải cũng sẽ không ngoại lệ.
Có lẽ ở Giới Hải tồn tại yêu nghiệt làm hắn cảm thấy hứng thú, hoặc là kinh ngạc cảm thán, nhưng nhất định không phải là Hạ Hầu Chấn trước mắt.
“Được thôi, nhưng bản thiếu chủ xuống tay không biết nặng nhẹ lắm.”
Hạ Hầu Chấn nghe vậy thì đáy mắt hiện lên một tia sáng, khóe miệng nhếch lên và nói: “Yên tâm, tuy ta không phải tồn tại số một số hai trong Giới Hải, nhưng cũng sẽ không yếu ớt như vậy.”
Thật ra hắn ta đã đạt được mục đích của mình, chỉ cần có thể triền đấu với Quân Tiêu Dao liền có thể làm suy yếu quang hoàn và uy thế của hắn.
Hạ Hầu Chấn không ngốc, biết con trai của Thiên Nhai Đại Đế tuyệt đối không có khả năng đơn giản như vậy.
Nhưng theo hắn ta thấy, vô dụng thế nào thì cuối cùng thu tay lại bằng thế hoà cũng không phải vấn đề quá lớn.
Bởi vì Hạ Hầu Chấn có thể cảm nhận được Quân Tiêu Dao rất trẻ tuổi, thậm chí còn nhỏ hơn thiên kiêu đương đại là hắn quá nhiều. Đây cũng là nguyên nhân khiến Hạ Hầu Chấn tràn đầy tự tin.
“Được thôi.” Nhìn thấy Hạ Hầu Chấn đồng ý, Quân Tiêu Dao gật gật đầu.
“Thiếu chủ phải cẩn thận, Lôi Đạo Thần Thông của người này thật sự không yếu.” Vân Thanh Lâm nhắc nhở.
Tuy rằng hắn biết Quân Tiêu Dao yêu nghiệt, nhưng dù sao trước kia hắn cũng thua trong tay Hạ Hầu Chấn.
“À, thủ hạ bại tướng đó à?” Hạ Hầu Chấn cười lạnh một tiếng.
Vân Thanh Lâm hừ lạnh, không đáp lại.
Cường giả Đạm Đài Đế Tộc ở đây hóa ra một kết giới thiên địa, không cho dư chấn cuộc chiến tràn ra bên ngoài.
Đạm Đài Ngọc Long cũng hơi tò mò nên đưa mắt quan sát.
Còn trong lòng Đạm Đài Thanh Toàn chợt có một cảm giác khẩn trương khó hiểu, nàng đang lo lắng cho Quân Tiêu Dao.
Tuy rằng nàng từng chính mắt nhìn thấy thủ đoạn của Quân Tiêu Dao, nhưng Hạ Hầu Chấn cũng là nhân vật danh khí vang dội trong Giới Hải.
“Vậy bắt đầu đi!” Hạ Hầu Chấn rống lên một tiếng, giữa mày nở rộ ra quang hoa lộng lẫy.
Hắn không khinh địch mà trực tiếp thúc giục thần thông thiên phú của mình. Chấn Lôi Phù Cốt ở giữa mày đang rung động, có sức mạnh thần thông khủng bố đang ấp ủ.
Từ đây có thể nhìn ra Hạ Hầu Chấn tuyệt đối không phải mãng phu ngốc nghếch khiêu khích. Kỳ thật trong lòng hắn có tính toán của mình, cũng rất cẩn thận trước Quân Tiêu Dao.
Nhưng ngay sau đó, biểu hiện của Quân Tiêu Dao vẫn làm hắn ta hoàn toàn há hốc mồm.