Chương 2205: Một trong ba ảo giác của nhân sinh, hắn thích ta, Sở Tiêu đã đến
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tất nhiên Quân Tiêu Dao Cảm đã nhìn ra cảm xúc rối rắm mơ hồ của Đạm Đài Thanh Toàn, hắn bưng trà lên, khẽ nhấp một ngụm, đáy mắt xuất hiện một tia thâm thúy.
Sở dĩ hắn đưa ra đại lễ là cành khô Thế Giới Thụ, thứ nhất tất nhiên là có ý muốn mượn sức của Đạm Đài Đế Tộc.
Vân Thị Đế Tộc tuy mạnh, nhưng cũng không có khả năng cùng đối kháng với thất đại Đế Tộc còn lại. Nếu Quân Tiêu Dao muốn đẩy Vân Thị Đế Tộc lên ngôi, trở thành thế lực đứng đầu Giới Hải chân chính thì điều đầu tiên phải làm chính là ngồi ổn bảo tọa long đầu của Bát Đại Đế Tộc.
Mà phương pháp thích hợp nhất chính là kết minh, hợp tung liên hoành (liên kết chiều dọc và chiều ngang).
Đạm Đài Đế Tộc chính là một đối tượng kết minh không tồi.
Quân Tiêu Dao lấy tư thái cường thế, triển lộ thực lực, nghiền áp Hạ Hầu Chấn, kỳ thật cũng đang nói rõ cho Đạm Đài Đế Tộc rằng ‘Ta rất mạnh’, hơn nữa tương lai sẽ trở nên càng mạnh, thậm chí vượt qua phụ thân ta.
Cho nên nếu Đạm Đài Đế Tộc muốn kết minh thì Vân Thị Đế Tộc chính là lựa chọn tốt nhất.
Còn về nguyên nhân thứ hai, chính là làm Đạm Đài Thanh Toàn cảm thấy mình rất coi trọng nàng, ít nhất là coi trọng như chí giao hảo hữu.
Quân Tiêu Dao làm như vậy tất nhiên là vì sau này tiện tra xét ra nhân quả sau lưng Đạm Đài Thanh Toàn. Quân Tiêu Dao mơ hồ cảm thấy nhân quả đó rất quan trọng với hắn, rất có thể giúp hắn có được chỗ tốt cực lớn.
Cho nên vì chỗ tốt này, Quân Tiêu Dao đưa ra một đoạn cành khô Thế Giới Thụ, cũng không tính thiệt thòi.
Dù sao Quân Tiêu Dao tùy tùy tiện tiện là có thể đưa ra trăm ngàn cành khô như vậy. Trong nội vũ trụ của hắn, Thế Giới Thụ đã sinh trưởng cực kỳ tươi tốt.
Kế tiếp tiệc mừng thọ cũng tiếp tục tiến hành. Quân Tiêu Dao và đám người Đạm Đài Thanh Toàn, Đạm Đài Minh Châu nói chuyện với nhau rất hòa hợp.
Mà cách nói năng, tầm nhìn của Quân Tiêu Dao đều cực kỳ thượng thừa bao la, làm người hâm mộ là Đạm Đài Minh Châu càng sùng bái hơn.
Đạm Đài Thanh Toàn cũng càng bội phục kiến thức bất phàm của Quân Tiêu Dao.
Mà so về xuất thân, tầm mắt, cách cục thì Sở Tiêu bị Đạm Đài Thanh Toàn lãng quên kia không có mặt nào là sánh được với Quân Tiêu Dao.
Một người là Côn Bằng bay trên Cửu Thiên.
Một kẻ là cá chạch trong vũng bùn.
Không, thậm chí còn không bằng cá chạch, chỉ là một con giun mà thôi.
Mà cũng vào lúc này, ở bên cạnh trung tâm tinh vực Ngọc Hoàng Vũ Trụ, có một nam tử trẻ tuổi ngồi trên một con dị cầm.
Thanh niên kia phấn chấn oai hùng, khí vũ hiên ngang. Đó chính là Sở Tiêu đi thẳng một mạch từ thế giới Thanh Dương đến.
Ngọc Hoàng Vũ Trụ thân là thế giới của Đạm Đài Đế Tộc, muốn tiến vào cũng không đơn giản như vậy.
Nhưng gần đây bởi vì tổ chức tiệc mừng thọ, cho nên muốn tiến vào Ngọc Hoàng Vũ Trụ cũng rất tiện, có thể trực tiếp thông qua Truyền Tống Trận tiến vào.
Cho nên Sở Tiêu cũng trực tiếp vào được.
“Thanh Toàn, rốt cuộc ta cũng gặp được ngươi.” Trên mặt Sở Tiêu hiện ra một tia vui sướng.
Hồi ức rõ ràng trước mắt, khiến người ta khó quên.
Hắn đi thằng một mạch từ một thế giới tiểu thiên đến chỗ này, chắc chắn Đạm Đài Thanh Toàn sẽ rất cảm động.
Hiện tại thậm chí Sở Tiêu đã tưởng tượng ra khi Đạm Đài Thanh Toàn nhìn thấy hắn thì trên dung nhan tuyệt đẹp vô cấu kia sẽ nở rộ ra nụ cười động lòng người, cảm nhận được tâm tình nóng bỏng.
Sở Tiêu đi thẳng một mạch tiến vào trung tâm tinh vực, đi tới tổ tinh của Đạm Đài Đế Tộc.
“Người tới là ai!”
Tuy rằng đang trong lúc tổ chức tiệc mừng thọ, nhưng vẫn có tu sĩ của Đạm Đài Đế Tộc trông coi bên ngoài.
“Ta là bằng hữu của Thanh Toàn, tiến đến mừng thọ.” Sở Tiêu nói.
“Bằng hữu của Thanh Toàn tiểu thư?” Tu sĩ của Đạm Đài Đế Tộc lộ ra một tia nghi ngờ.
Đạm Đài Thanh Toàn có bằng hữu như vậy lúc nào?
Hơn nữa bọn họ thấy Sở Tiêu cũng không có loại khí chất cao quý của quý công tử Đế Tộc, quả thực như nhà quê hương dã không biết từ đâu tới đây.
Sở Tiêu thấy thế thì ánh mắt cũng hơi trầm xuống.
Trước kia cũng là như thế, Lăng lão - hộ đạo nhân của Đạm Đài Thanh Toàn, cũng dùng ánh mắt khinh thường như vậy nhìn hắn.
Chẳng lẽ tu sĩ Đế Tộc đều là mắt chó xem thấp người như thế sao?
Thân thể Sở Tiêu chấn động, trực tiếp phóng ra khí tức Đại Thiên Tôn.
“Đại Thiên Tôn?” Tu sĩ Đạm Đài Đế Tộc kinh ngạc không thôi.
Bọn họ có thể nhìn ra tuổi của Sở Tiêu không lớn, ở tuổi này mà đã là cường giả Đại Thiên Tôn, tuyệt đối là một yêu nghiệt, sau lưng nhất định có thế lực bất phàm.
“Mời vào.” Bọn họ không dám ngăn cản nữa.
“Hừ.” Sở Tiêu hừ lạnh một tiếng.
Quả nhiên, trong Giới Hải này, tuy rằng thân phận địa vị quan trọng, nhưng thứ căn bản nhất vẫn là thực lực.
Sở Tiêu có được Càn Khôn Hồ Lô và một lá vàng thần bí. Hắn tin tưởng tương lai mình nhất định sẽ trở thành đại nhân vật vô thượng của Giới Hải, thậm chí... không chừng còn có thể trọng chấn quang huy của Sở thị Đế Tộc.
Sở Tiêu đi vào.
Không bao lâu sau, hắn đã tới yến hội biển người tấp nập.
Nhìn yến hội mấy vạn người và những món ngon quý hiếm kia, Sở Tiêu cứ như Lưu mỗ mỗ tiến vào Đại Quan Viên, đôi mắt chấn động, kinh ngạc cảm thán liên tục.
Nhưng hắn không quên mục đích lần này tiến đến là vì tìm Đạm Đài Thanh Toàn.
Cho nên hắn tiếp tục đi tới.
Rất nhanh, Sở Tiêu đã thấy được nữ tử tuyệt đẹp ngồi trên ghế khách quý, một bộ váy giản dị, sáng tỏ như ánh trăng, băng thanh ngọc khiết.
“Thanh Toàn...” Trái tim của Sở Tiêu vô cùng nóng bỏng, thậm chí nhịn không được muốn hô lên.
Nhưng ngay sau đó, tầm mắt hắn hoàn toàn đọng lại, chỉ thấy Đạm Đài Thanh Toàn đang mỉm cười giơ ấm trà lên, châm cho một vị công tử bạch y tuyệt thế ngồi ở bên cạnh.
Nhìn họ nói chuyện còn rất hòa hợp.
Nhìn từ góc độ người ngoài, quả thực như thê tử đang hầu hạ phu quân nhà mình.
Oanh...
Trong đầu Sở Tiêu như có lôi đình cuồn cuộn nổ vang, làm đầu óc hắn ta trống rỗng, hoàn toàn ngơ ra.
“Thanh Toàn!” Sở Tiêu quát.
Không khí nóng bỏng toàn trường lập tức im bặt, trong nhất thời, tất cả ánh mắt đều dừng lại trên người Sở Tiêu.