Chương 2207: Thực lực chân chính của Sở Tiêu
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Vân Tiêu...” Sở Tiêu nghe thấy câu nói của Đạm Đài Lăng thì nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Tuy rằng y phục của Quân Tiêu Dao là bạch y giản dị, nhưng quý khí siêu nhiên này tuyệt đối là quý công tử của Đế Tộc, hơn nữa còn là họ Vân, thân phận của hắn không còn gì để nghi ngờ nữa.
Hẳn vị bạch y công tử này là chính là thiên kiêu của Vân Thị Đế Tộc trong truyền thuyết!
Mà Vân Thị Đế Tộc chính là túc địch của Sở thị Đế Tộc, là thủ phạm dẫn tới Sở thị Đế Tộc xuống dốc!
Nghĩ đến đây, đáy mắt Sở Tiêu cũng nhịn không được hiện lên một tia lạnh lẽo khắc cốt.
Nhưng Sở Tiêu cũng không phải ngốc, hiện tại trực tiếp báo ra bí mật này tương đương là tìm đường chết, cho nên Sở Tiêu vẫn ẩn giấu cảm xúc đi.
Nhưng hắn ta lại không biết ánh mắt tâm tư của Quân Tiêu Dao tinh tế đến mức nào.
Sự biến hóa vi diệu từ ánh mắt đến cảm xúc của hắn đều không trốn được pháp nhãn của Quân Tiêu Dao.
“Hừm?” Đáy mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia thâm thúy.
Hắn vẫn luôn chú ý đến Sở Tiêu, trước kia Sở Tiêu có hận ý với hắn là bởi vì Đạm Đài Thanh Toàn.
Nhưng sau khi Đạm Đài Lăng gọi tên hắn ra thì ánh mắt của Sở Tiêu lại có biến hóa vi diệu, mơ hồ có một loại hận ý khắc cốt hiện lên, mà hận ý kia lại không liên quan đến Đạm Đài Thanh Toàn.
“Đây là chuyện gì?” Đáy mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia nghiền ngẫm.
Kỳ thật ngay từ lúc đầu nhìn thấy Sở Tiêu, Quân Tiêu Dao cũng đã hiểu rõ kịch bản trong đó, đơn giản lại là trò điểu ti nghịch tập.
Một thế giới chi tử bản xứ của tiểu thế giới có được cơ duyên Thiên Thư thì một đường quật khởi, đồng thời sinh ra giao thoa với kiêu nữ vị diện thượng tầng, sau khi công thành danh toại thì truy tìm dấu chân nàng để đến chỗ này.
Nhưng làm Quân Tiêu Dao cảm thấy bất ngờ chính là, hình như Sở Tiêu này cũng không chỉ đơn giản như vậy.
Điều này làm Quân Tiêu Dao cảm thấy hơi hứng thú, xem ra giá trị của Sở Tiêu không chỉ là cung cấp Thiên Thư.
“Đường đường là quý công tử của Đế Tộc, hẳn không đến mức không dám tiếp nhận khiêu chiến của một hạng người vô danh đúng không?”
Sở Tiêu dán mắt nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.
Ở thế giới Thanh Dương, hắn là Sở Tôn được mọi người biết được, nhưng phóng mắt nhìn khắp Giới Hải, thật sự xem như hạng người vô danh.
“Con kiến nhà ngươi!” Đạm Đài Lăng giận sôi máu.
Bọn họ muốn tác hợp Đạm Đài Thanh Toàn và Quân Tiêu Dao, kết quả tên Sở Tiêu này lại chặn ngang giữa đường gây chuyện.
Nếu Quân Tiêu Dao biết được trước kia Sở Tiêu và Đạm Đài Thanh Toàn còn có một ít liên lụy, vậy có không vui hay không? Có vứt bỏ Đạm Đài Thanh Toàn không?
Nghĩ đến Sở Tiêu có thể sắp làm hỏng chuyện tốt của Đạm Đài Đế Tộc, Đạm Đài Lăng hận không thể dùng một chưởng chụp chết hắn.
Nhưng đây là tiệc mừng thọ của Đạm Đài Ngọc Long, nếu có người chết thì thật sự không tốt.
Khi Đạm Đài Lăng muốn ra tay bắt giữ Sở Tiêu, Quân Tiêu Dao lại từ từ uống một hớp trà, sau đó lạnh nhạt nói: “Tiền bối không cần tức giận, nếu là bằng hữu của Thanh Toàn cô nương, cũng nên lấy lễ tiếp đãi mới đúng.”
Quân Tiêu Dao cũng không vội với đối phó Sở Tiêu, thực lực tuyệt đối làm hắn có tự tin tuyệt đối, hắn có thể dễ dàng bắt chẹp Sở Tiêu trong lòng tay, không nên nóng lòng nhất thời.
“Làm công tử chê cười, kỳ thật hắn và Thanh Toàn tiểu thư không có quan hệ gì cả. Đơn giản là một con cóc muốn ăn thịt thiên nga mà thôi.” Đạm Đài Lăng thấy thế thì chỉ có thể cười làm lành và nói.
Sở Tiêu nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt càng âm trầm như nước.
Thái độ của Đạm Đài Lăng với hắn và Quân Tiêu Dao quả thực là một trên trời một dưới đất. Nhưng sự rộng lượng của Quân Tiêu Dao lại càng làm hắn ta có vẻ bụng dạ hẹp hòi.
“Người này là ai, cũng dám nói thẳng khiêu chiến Vân Tiêu thiếu chủ?”
“Đúng vậy, trước kia Hạ Hầu Chấn của Hạ Hầu Đế Tộc còn bị Vân Tiêu thiếu chủ dùng một chiêu đánh bại, ai cho hắn dũng khí khiêu chiến?”
Rất nhiều người ở đây đều khịt mũi coi thường Sở Tiêu, quả thực như một tên hề nhảy nhót.
Mà Quân Tiêu Dao lại khí định thần nhàn, lạnh nhạt uống trà, cũng không ngại chút nào, khí độ và trí tuệ này hoàn toàn tương phản.
“Thật là thứ chó thứ mèo gì cũng dám khiêu khích Vân Tiêu thiếu chủ.” Đạm Đài Minh Châu ngồi bên kia của Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói, đôi mắt cũng mang theo một tia chán ghét.
Tuy rằng nàng cũng biết rất có khả năng nam tử này chính là người trước kia Đạm Đài Thanh Toàn gặp được ở thế giới tiểu thiên, nhưng hắn khiêu khích Quân Tiêu Dao chính là tội không thể thứ.
Dù sao Đạm Đài Minh Châu đã hoàn toàn trở thành người hâm mộ của Quân Tiêu Dao, nàng như fan não tàn ngốc nghếch bảo hộ thần tượng của mình.
“Sở Tiêu, ngươi đừng kích động, hiện tại là tiệc mừng thọ của gia tổ...” Đạm Đài Thanh Toàn cũng cắn môi, hết sức khó xử.
Tuy rằng Sở Tiêu đến đây làm nàng cảm thấy rất bất ngờ, nhưng hành động hiện giờ của Sở Tiêu thật sự quá đường đột lỗ mãng.
Từ đầu đến cuối Quân Tiêu Dao chưa làm gì cả, chỉ ngồi cùng nàng mà đã bị liên lụy.
Trong lòng Đạm Đài Thanh Toàn có chút áy náy, cũng cảm thấy Sở Tiêu thật sự quá lỗ mãng.
“Thanh Toàn, chuyện này không liên quan đến nàng.” Sở Tiêu vẫn nhìn Quân Tiêu Dao, cái này liên quan đến tôn nghiêm nam nhân của hắn ta.
“Làm càn, thiếu chủ không so đo với ngươi, ngươi lại hùng hổ doạ người! Nếu ngươi muốn so, vậy ta so với ngươi!” Vân Thanh Lâm quát lớn, trực tiếp đứng dậy chợt lóe, đánh thẳng về hướng Sở Tiêu.
Đương nhiên hắn cũng không đánh thẳng tay, dù sao có người chết ở tiệc mừng thọ cũng không tốt, chỉ muốn giáo huấn Sở Tiêu một chút mà thôi.
Nhìn đến Vân Thanh Lâm ra tay, ánh mắt Sở Tiêu chợt lóe, cũng ra tay.
Trong nháy mắt ra tay, khí tức của Sở Tiêu hoàn toàn lan toả ra.
“Khí tức Đại Thiên Tôn, sao có thể!”
Khi khí tức này bộc phát ra, toàn trường khiếp sợ.
Bởi vì nhìn Sở Tiêu cũng không lớn tuổi, tuyệt đối sẽ không lớn hơn các thiên kiêu Hạ Hầu Chấn, Vân Thanh Lâm. Nhưng ở tuổi này đã tu luyện tới Đại Thiên Tôn chi cảnh, có thể nói đây đã là tiêu chuẩn của thiên kiêu đứng đầu thế lực bất hủ.
“Hừm?” Vân Thanh Lâm cũng cảm thấy rất bất ngờ.
Hắn không dám khinh địch nữa mà trực tiếp thúc giục Bích Lạc Vương Thể.
Ngay tức khắc, thanh quang cuồn cuộn dâng trào, cứ như có hoa văn bầu trời hiện lên.
Vân Thanh Lâm muốn dùng một chiêu trấn áp Sở Tiêu.
Phanh!
Nhưng sau một kích va chạm, người bị đẩy lui lại là Vân Thanh Lâm.