Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2220 - Chương 2220 - Năm Đại Thiên Kiêu Vương Giả

Chương 2220 - Năm đại thiên kiêu vương giả
Chương 2220 - Năm đại thiên kiêu vương giả

Chương 2220: Năm đại thiên kiêu vương giả

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao cất bước rời đi.

Nhìn theo bóng dáng Quân Tiêu Dao, Vân Ngọc Sanh cắn cắn môi, ánh mắt mang theo chút u oán.

Nữ tử Đạm Đài Đế Tộc kia thật là chủ động.

Bên này, trong đại sảnh tiếp khách của Vân Thị Đế Tộc, có hai bóng hình xinh đẹp tại đây.

Một người mặc váy áo thuần trắng, thân thể mềm mại thon dài, băng thanh ngọc khiết.

Một người mặc váy áo màu vàng đỏ, mắt hạnh má đào, răng trắng mắt sáng.

Đó là Đạm Đài Thanh Toàn và Đạm Đài Minh Châu.

Trước kia tuy rằng là Quân Tiêu Dao chủ động hẹn nàng cùng đi Tắc Hạ Học Cung, nhưng Đạm Đài Thanh Toàn vẫn chủ động tới.

“Thanh Toàn biểu tỷ, Vân Tiêu thiếu chủ lại chủ động hẹn ngươi, các ngươi thật sự chỉ là bằng hữu sao?” Tròng mắt Đạm Đài Minh Châu quay tròn, dò hỏi.

“Đó... Đó là tất nhiên.” Đạm Đài Thanh Toàn nói, ánh mắt lại hơi né tránh.

“Thật vậy không, vậy là tốt rồi, Minh Châu cũng phải nỗ lực.” Đạm Đài Minh Châu có chút hưng phấn.

Nàng chính là người hâm mộ đáng tin của Quân Tiêu Dao, không nói có thể trở thành người nào của Quân Tiêu Dao, chỉ cần có thể tạo dựng chút quan hệ cũng đủ làm nàng thỏa mãn.

Thời gian trôi đi từng chút từng chút một, trong lòng Đạm Đài Thanh Toàn lại đột nhiên xuất hiện chút khẩn trương.

Nếu khi đó Quân Tiêu Dao chỉ thuận miệng nói thôi thì làm sao bây giờ?

Hiện tại mình chủ động tiến đến, chẳng phải là xấu hổ đến chết người?

Trong lúc Đạm Đài Thanh Toàn cảm thấy khẩn trương, rốt cuộc một bóng dáng bạch y cũng xuất hiện.

“Không nghĩ tới Thanh Toàn sẽ chủ động tiến đến, để ngươi đợi lâu.” Quân Tiêu Dao vẫn mang khí chất xuất trần, ôn tồn lễ độ mà điềm đạm nói.

“Quân công tử...” Nhìn thấy rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng hiện thân, Đạm Đài Thanh Toàn thở phào nhẹ nhõm một hơi trong lòng.

Quả nhiên là nàng suy nghĩ nhiều, nhưng chỉ sợ cả Đạm Đài Thanh Toàn cũng không chú ý tới, trước nay tính cách nàng luôn thản nhiên như nước, mà khi đối mặt với Quân Tiêu Dao, nàng ta luôn trở nên lo được lo mất, không bình tĩnh như vậy.

“Thiếu chủ điện hạ!” Đôi mắt Đạm Đài Minh Châu cũng lập tức lập loè tia sáng.

“Minh Châu cũng tới, đúng lúc, vậy thì lên đường trước đi.” Quân Tiêu Dao lộ ra ý cười.

Nghe thấy xưng hô thân thiết của Quân Tiêu Dao, trong lòng Đạm Đài Minh Châu vô cùng nhảy nhót. Trong đầu lại bắt đầu tưởng tượng đến cốt truyện cẩu huyết bá đạo thiếu chủ yêu ta.

Sau đó Quân Tiêu Dao và Đạm Đài Thanh Toàn, Đạm Đài Minh Châu ngồi trên một con lâu thuyền xa xỉ lao qua tinh vũ.

Dọc đường đi, hai nữ tử của Đạm Đài Đế Tộc đều nói chuyện trời đất với Quân Tiêu Dao.

“Không biết lần này có thể nhìn thấy bóng dáng năm đại thiên kiêu vương giả Đông Tây Nam Bắc Trung hay không?” Đạm Đài Thanh Toàn bỗng nói.

“Năm đại thiên kiêu vương giả?” Quân Tiêu Dao lộ ra một tia tò mò, hắn thật sự không để ý cách cục thiên kiêu ở Giới Hải.

“Nga, chẳng lẽ Quân công tử không rõ sao?” Đạm Đài Thanh Toàn cũng cảm thấy hơi bất ngờ. Năm đại thiên kiêu vương giả có thanh danh rất vang dội ở trong Giới Hải.

Đạm Đài Minh Châu ngồi bên cạnh lại sùng bái cười nói: “Lấy thực lực của thiếu chủ điện hạ, hẳn cũng không cần quá để ý.”

Quân Tiêu Dao cười nhạt và nói: “Ta lại có chút hứng thú.”

Đạm Đài Thanh Toàn chợt giải thích: “Ở trong Giới Hải, kỳ thật Đông Tây Nam Bắc Trung là đại diện cho năm vị thiên kiêu vương giả.”

“Đông Tôn, Tây Phật, Nam Đạo, Bắc Nho, Trung Thánh. Tên tuổi của bọn họ ở Giới Hải cực kỳ vang dội. Đương nhiên cũng không phải nói năm người bọn họ là mạnh nhất trong các thiên kiêu ở Giới Hải.”

“Cả Giới Hải vô cùng rộng lớn, không biết có bao nhiêu thiên kiêu cổ đại bị phong ấn, truyền nhân vô thượng, thế giới chi tử, có lẽ có người mạnh hơn cũng chưa biết được. Nhưng ít ra hiện tại, năm người này là nổi danh nhất ở Giới Hải.”

“Cho dù là Hạ Hầu Chấn trước kia, bàn về thanh danh địa vị cũng không thể so được với năm người này.” Đạm Đài Thanh Toàn kiên nhẫn giải thích.

“Thì ra là thế, Giới Hải vô tận này cũng xuất sắc.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.

Hắn không những không có chút áp lực nào, ngược lại càng có hứng thú. Thế giới Nam Đẩu trước kia hắn ở rất không thú vị, rất buồn tẻ.

Cho dù là thế giới chi tử Tô Vũ mạnh nhất cũng yếu ớt mà buồn cười như một con kiến trước mặt Quân Tiêu Dao mà thôi.

Khi đó Quân Tiêu Dao liền hy vọng, ở Giới Hải có thiên kiêu làm hắn cảm thấy hứng thú. Hiện tại xem ra, sau này Quân Tiêu Dao sẽ không quá mức nhàm chán.

“Nói như vậy, chẳng lẽ Bắc Nho trong năm người này là thiên kiêu của Tắc Hạ Học Cung?” Quân Tiêu Dao nói.

Đạm Đài Thanh Toàn gật đầu và nói: “Đúng, không sai, vị Bắc Nho kia có thân phận địa vị cực kỳ đặc thù, cũng thực thần bí ở Tắc Hạ Học Cung. Lần ra tay nổi tiếng nhất của hắn chính là gấp rút tiếp viện một thế giới bị hắc họa tộc đàn lan đến, một tiếng quát lạnh, chính khí vạn trượng, tiêu diệt mười vạn tang yêu.”

Nhắc tới vị Bắc Nho kia, trong mắt Đạm Đài Thanh Toàn cũng hiện ra một tia bội phục.

“Phải không?” Quân Tiêu Dao cười cười không nói lời nào.

Ở thế giới Nam Đẩu, hắn chưa từng ra tay, Vân Khê lại mang theo Đại La Kiếm Thai của hắn, chỉ dùng một kiếm đã tiêu diệt tang yêu chi triều.

Đối với Quân Tiêu Dao thì đây thật sự không xem như chuyện gì đáng khen. Nhưng nhân vật như vậy cũng coi như không yếu, ít nhất không phải hạng người có tiếng không có miếng như Hạ Hầu Chấn.

Mà trong lúc Quân Tiêu Dao và đám người Đạm Đài Thanh Toàn nói chuyện phiếm, bọn họ cách Tắc Hạ Học Cung cũng càng ngày càng gần.

Mà bên kia, ở một tinh vũ cách Tắc Hạ Học Cung không quá xa, cũng có một bóng dáng đang vượt qua hư không, đó là Sở Tiêu.

Sau khi rời khỏi Đạm Đài Đế Tộc, Sở Tiêu đã bắt đầu lên đường đi đến Tắc Hạ Học Cung.

Trên đường lặn lội đường xa, đã trải qua rất nhiều khúc chiết, nhưng cũng làm tu vi của hắn tinh tiến rất nhiều.

Mà lúc này, Sở Tiêu bỗng phát hiện trong một mảnh ngân hà sáng lạn mênh mông phía trước, có một nam tử trẻ tuổi mặc nho sam, khuôn mặt tuấn lãng đang thả câu trong ngân hà.

Nam tử trẻ tuổi kia có ngũ quan chính khí, mày kiếm chỉa xéo lên tóc mai, lại có một loại nho vận kỳ lạ, vô cùng tự nhiên.

Thậm chí làm khí vận chi tử Sở Tiêu này cũng có chút kinh ngạc.

Trên con đường tu luyện quật khởi, hắn đã rèn luyện tầm nhìn rất trống trải, hắn biết nam tử trẻ tuổi này cực kỳ bất phàm, thậm chí khí chất kia mang đến cho hắn cảm giác không yếu hơn Quân Tiêu Dao.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là cảm giác của Sở Tiêu mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment