Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2227 - Chương 2227 - Bắc Nho Hàn Bình An, Khảo Nghiệm Thực Chiến

Chương 2227 - Bắc Nho Hàn Bình An, khảo nghiệm thực chiến
Chương 2227 - Bắc Nho Hàn Bình An, khảo nghiệm thực chiến

Chương 2227: Bắc Nho Hàn Bình An, khảo nghiệm thực chiến

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sắc mặt Viên tiên sinh đứng bên cạnh lập tứcắt trở nên khó coi, nởi vì Hàn Bình An có địa vị phi phàm ở Tắc Hạ Học Cung, hơn nữa rất được Thánh Phu Tử coi trọng, cho dù ông ta là tiên sinh cũng không tiện đắc tội.

Nhưng ông vẫn căng da đầu mà nói: “Hàn tiểu sư thúc, lấy tư chất của Vân Tiêu thiếu chủ, kỳ thật hoàn toàn không cần thiết. Hơn nữa đây cũng là ý của Yến phu tử.”

Không có cách nào, Viên tiên sinh chỉ có thể kéo chỗ dựa ra, đó là Yến phu tử.

Người có địa vị tối cao ở Tắc Hạ Học Cung chính là cung chủ đương nhiệm, Thánh Phu Tử.

Mà phía dưới chính là mấy đại phu tử. Yến phu tử là một trong số đó.

Mà mấy đại phu tử này đều là người cạnh tranh vị trí cung chủ đời kế tiếp của Tắc Hạ Học Cung, cho nên trong Tắc Hạ Học Cung mới có phân chia nhiều phe phái như vậy.

“Yến phu tử...” Hàn Bình An khẽ nhíu mày.

Tuy rằng hắn có địa vị rất cao ở Tắc Hạ Học Cung, nhưng vẫn thấp hơn vài vị phu tử một bậc.

Tuy rằng sau lưng Hàn Bình An cũng có một vị Cố phu tử, hơn nữa cũng được cung chủ Thánh Phu Tử coi trọng. Nhưng hắn cũng không muốn đắc tội một vị phu tử khác. Nhưng hắn lại muốn xả giận thay cho Sở Tiêu.

Mà lúc này, ánh mắt Quân Tiêu Dao thay đổi, đột nhiên hỏi Viên tiên sinh: “Viên tiên sinh, nghe nói lần này Tắc Hạ Học Cung còn có khảo nghiệm thứ ba, là cái gì?”

Viên tiên sinh nghe vậy thì trả lời: “Kỳ thật khảo nghiệm thứ ba này chính là đi đến một thế giới cổ xưa tàn phá. Đó là một mảnh đất tan hoang còn lại sau đại chiến thượng cổ, có rất nhiều kẽ nứt hư không, khe không gian….”

“Mà nơi đó cũng là một địa điểm bị hắc họa tộc đàn xâm lấn, cho nên quanh năm cần cường giả của Giới Hải trấn thủ. Tắc Hạ Học Cung coi việc chống đỡ hắc họa tộc đàn làm nhiệm vụ của mình.”

“Ải khảo nghiệm thứ ba chính là đi đến vũ trụ kia, đánh chết hắc họa tộc đàn. Chỉ cần giết được số lượng nhất định liền tính thông qua khảo hạch.”

Nghe xong lời nói Viên tiên sinh, những thiên kiêu ở đây lập tức biến sắc.

Ải thứ ba này lại là khảo nghiệm thực chiến!

Có thể nói là cực kỳ nguy hiểm.

Quân Tiêu Dao nghe vậy lại cười nhạt và nói: “Một khi đã vậy, vậy ta đi một chuyến đã sao đâu. Thân là người của Vân Thị Đế Tộc, trấn sát hắc họa tộc đàn cũng là sứ mệnh của ta. Giết thêm được một hắc họa tộc đàn là có thể giúp vạn linh của Giới Hải giảm đi một uy hiếp, cớ sao không làm.”

Có thể nói Quân Tiêu Dao nói lời này rất hiên ngang lẫm liệt, khiến người ta không tìm ra tật xấu nào.

Các tu sĩ thiên kiêu chung quanh, đặc biệt là mấy nữ tử hâm mộ giá trị nhan sắc của Quân Tiêu Dao đã hét lên.

“Không hổ là Vân Tiêu thiếu chủ, tầm mắt thông thoáng, lòng mang thương sinh, là phúc của Giới Hải chúng ta!”

“Không sai, Vân Tiêu thiếu chủ không hổ là con trai của Thiên Nhai Đại Đế, Thiên Nhai Đại Đế trấn thủ Vô Nhân Khu, con trai cũng lòng đầy chân thành!”

Quân Tiêu Dao lập tức được thiên kiêu tứ phương tôn sùng kính yêu.

Điều này làm Hàn Bình An hơi nhíu mày lại, hắn vốn muốn làm Quân Tiêu Dao xấu hổ, nhưng ngược lại lại giúp Quân Tiêu Dao loi kéo không ít nhân tâm.

Thẳng đến giờ phút này, Hàn Bình An mới bắt đầu nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao.

Có vẻ vị thiếu chủ mới này của Vân Thị Đế Tộc cũng có chút bản lĩnh, Hàn Bình An thân là một trong năm đại thiên kiêu vương giả Đông Nam Tây Bắc Trung, ngày thường đã quen siêu nhiên, cũng hiếm có thiên kiêu nào lọt được vào pháp nhãn của hắn.

Nhưng hiện tại, đối mặt với Quân Tiêu Dao, trong lòng hắn đột nhiên có một tia cảnh giác, đây tuyệt đối không phải nhân vật dễ đối phó.

Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, Viên tiên sinh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Quân Tiêu Dao đang giải vây giúp ông, giúp ông có cớ để dàn xếp.

Nghĩ đến đây, trong lòng Viên tiên sinh không khỏi xuất hiện một tia cảm kích.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại nói: “Tất nhiên bản thiếu chủ muốn đi đến đánh chết hắc họa tộc đàn. Nhưng hai nữ tử Thanh Toàn không cần đi.”

Ngụ ý là Quân Tiêu Dao muốn Đạm Đài Thanh Toàn và Đạm Đài Minh Châu miễn được khảo hạch.

Lúc này mà Quân Tiêu Dao còn suy xét cho mình, trong mắt Đạm Đài Thanh Toàn cũng hiện lên một tia cảm động, trong lòng ấm áp.

Mà nàng cũng thực thông minh.

Từ vừa rồi, Sở Tiêu gọi Hàn Bình An là Hàn huynh thì có thể thấy được họ đã quen biết nhau, hơn nữa quan hệ có vẻ không tồi.

Khó tránh khỏi làm Đạm Đài Thanh Toàn liên tưởng đến, có phải là Sở Tiêu ghi hận Quân Tiêu Dao trong lòng, cho nên xúi giục châm ngòi Hàn Bình An, làm khó dễ Quân Tiêu Dao hay không.

Nếu là trước đây, Đạm Đài Thanh Toàn tuyệt đối sẽ không nghĩ như vậy. Nhưng trải qua tiệc mừng thọ, nàng phát hiện tâm tính của Sở Tiêu thật sự có chút thay đổi. Không còn là thiếu niên đơn thuần một lòng hăng hái hướng về trước như trước kia nữa.

Nhưng Đạm Đài Thanh Toàn chỉ phỏng đoán, cũng không xác định.

Nhưng có thể khẳng định chính là, cảm giác của Đạm Đài Thanh Toàn đối với Sở Tiêu lại giảm xuống không ít lần nữa.

Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, tất nhiên Viên tiên sinh cũng lập tức đáp ứng.

Hàn Bình An trầm ngâm một lát, cũng không nói lời phản đối, dù sao Đạm Đài Thanh Toàn và Sở Tiêu cũng có quan hệ.

“Một khi đã như vậy, vậy quyết định thế đi.” Viên tiên sinh cười ha ha.

Tất nhiên ông ta không hy vọng Hàn Bình An và Quân Tiêu Dao có xung gì đột.

Một người là tiểu sư thúc của Tắc Hạ Học Cung, có danh xưng Bắc Nho.

Một người là thiếu chủ của Vân Thị Đế Tộc, còn là nhân vật cấp đế tử.

Nếu hai người xung đột thì không có lợi gì cho Tắc Hạ Học Cung cả.

Trên mặt Quân Tiêu Dao hiện ra ý cười ôn hòa, lạnh nhạt nói: “Vậy thì thế đi, lúc sau có cơ hội, ta cũng muốn lãnh giáo mấy chiêu với Hàn đạo hữu.”

Lời này rất rõ ràng.

“Đây là vinh hạnh của Hàn mỗ.” Hàn Bình An cũng cười đáp trả.

Khói thuốc súng vô hình này làm người ta hít thở không thông. Có thể nói hai người này đều là tồn tại có tầm ảnh hưởng lớn trong các thiên kiêu Giới Hải.

Mà khảo hạch của Tắc Hạ Học Cung cũng rơi xuống màn che dưới tình huống này.

Số lượng thiên kiêu thông qua cửa thứ hai không đủ một hai phần mười. Nhưng bởi vì số lượng rất lớn, cho nên nhân số cũng không phải ít.

Có thể nhìn ra khảo nghiệm thực chiến thứ ba mới là nguy hiểm nhất, cũng có thể kiểm tra ra trình độ bình quân của một thiên kiêu nhất.

Bởi vì khảo nghiệm thứ ba là thực chiến, cho nên cần sắp xếp một phen, tất cả thiên kiêu đều có thời gian mấy ngày để điều tức chuẩn bị.

Bình Luận (0)
Comment