Chương 2226: Bạn tốt của khí vận chi tử
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bốn phía không ai trả lời.
Cho dù là Hạ Hầu Phong Vân cố tình muốn gặp mặt Quân Tiêu Dao, sau khi thật sự nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì ánh mắt cũng ngưng trọng đến cực điểm, không hành động thiếu suy nghĩ. Hắn ta không muốn dẫm vào vết xe đổ của Hạ Hầu Chấn.
Thấy mọi nơi yên tĩnh, Viên tiên sinh hơi mỉm cười, như vậy vừa có thể lấy lòng Quân Tiêu Dao, lại không phá hư quy tắc của Tắc Hạ Học Cung, có thể nói là viên mãn.
“Quân công tử...” Nhìn thấy cả Tắc Hạ Học Cung luôn luôn khắc nghiệt cũng mở cửa sau cho Quân Tiêu Dao, trong mắt Đạm Đài Thanh Toàn và Đạm Đài Minh Châu sắp tràn ra ý tôn sùng.
Điều này làm Sở Tiêu đứng bên cạnh cực kỳ đau lòng.
Mà đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt bỗng vang lên: “Viên tiên sinh, Tắc Hạ Học Cung ta từng có quy tắc này sao?”
Giọng nói này vô cùng mờ mịt, lại rất thản nhiên thong dong, cho dù Viên tiên sinh nghe thấy cũng hơi biến sắc.
Mà Hạc Tử Hiên nghe thấy giọng nói này thì trái tim đang căng thẳng cũng nhẹ nhàng hẳn đi, khóe miệng lộ ra một tia ý cười, rốt cuộc vị kia cũng tới rồi.
Mọi người nhìn lại nơi phát ra tiếng nói, một nam tử mặc nho sam, khuôn mặt tuấn lãng thản nhiên cất bước đến, trên mặt tràn đầy chính khí.
Trên người còn có một loại nho vận cực kỳ huyền ảo lưu chuyển, có vẻ sâu không lường được.
Đó chính là Hàn Bình An.
“Hàn huynh!” Sở Tiêu lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.
“Ha hả, Sở huynh, ta an bài Tử Hiên lại đây xem, không ngờ lại xảy ra chuyện này.” Hàn Bình An cười nhạt.
Quả nhiên Hạc Tử Hiên là do hắn ta an bài lại đây.
Mà có thể tùy tiện điều phái chân truyền Thánh Nhân, có thể hơi suy đoán ra thân phận của Hàn Bình An này.
“Ra mắt tiểu sư thúc.” Hạc Tử Hiên cung cung kính kính nói, hắn ta vốn là người của Hàn Bình An.
Mà những người còn lại của Tắc Hạ Học Cung cũng chắp tay nói: “Tham kiến tiểu sư thúc.”
Làm người ta kinh ngạc chính là, cho dù là Viên tiên sinh địa vị bất phàm, nhìn thấy Hàn Bình An cũng lộ ra vẻ mặt không quá tự nhiên, hơi chắp tay và nói: “Ra mắt tiểu sư thúc.”
Những thiên kiêu tiến đến tham gia khảo hạch đều sợ ngây người, đây là nhân vật nào mà cả tiên sinh của Tắc Hạ Học Cung cũng phải gọi là sư thúc?
“Bắc Nho, Hàn Bình An.” Ánh mắt Hạ Hầu Phong Vân hơi đanh lại, lẩm bẩm nói.
Thân là thiên kiêu Đế Tộc, tầm nhìn của hắn ta rất bất phàm, liếc một cái liền nhìn ra thân phận của Hàn Bình An.
Nhưng còn có một nguyên nhân, đó là ở Hạ Hầu Đế Tộc có một tồn tại tên tuổi sánh ngang với Hàn Bình An, cũng bị phong ấn đến nay như hắn ta.
Đối mặt với người kia, cho dù là vương giả bị phong ấn Hạ Hầu Phong Vân cũng phải tôn kính vài phần.
“Vị kia chính là một trong năm đại thiên kiêu vương giả Đông Tây Nam Bắc Trung, Bắc Nho Hàn Bình An!”
“Thì ra là hắn, được xưng là tiểu sư thúc trong Tắc Hạ Học Cung.”
“Hiện giờ vừa gặp, quả thực bất phàm, khó trách có thể trở thành một trong năm đại thiên kiêu vương giả.”
Sau khi thân phận của Hàn Bình An bị làm sáng tỏ, nơi đây cũng trở nên rất ồn ào. Mọi người không nghĩ tới mình có thể tận mắt nhìn thấy một trong năm đại thiên kiêu vương giả.
“Tiểu sư thúc của Tắc Hạ Học Cung, Bắc Nho Hàn Bình An, Hàn huynh lại có địa vị như vậy...” Dù là Sở Tiêu cũng là vô cùng kinh ngạc.
Nhưng hắn cũng cảm thán khí vận của mình quả nhiên phi phàm, lại có thể trở thành bạn tốt với nhân vật siêu nhiên như vậy.
“Hắn chính là Hàn Bình An.” Quân Tiêu Dao cũng đang đánh giá Hàn Bình An.
Không thể không nói, Hàn Bình An có danh xưng Bắc Nho mang khí tức thật sự rất bất phàm.
Mà Đạm Đài Thanh Toàn đứng bên cạnh cũng nhỏ giọng truyền âm với Quân Tiêu Dao: “Quân công tử, vị Hàn Bình An này thật sự rất bất phàm, thậm chí có đồn đãi nói rằng hắn có Thánh Nho chi phong.”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.
Thánh Nho chi phong là đánh giá cực cao, dù sao Thánh Nho cũng là người sáng lập Nho giáo.
Lấy cảm giác thần hồn nhạy bén của Quân Tiêu Dao cũng đã nhận ra điểm bất phàm của Hàn Bình An.
Hình như trong thân thể hắn ta luôn luôn có hạo nhiên chi khí lưu chuyển, dâng trào, đó là một khí thể bẩm sinh đã có.
“Các hạ chính là thiếu chủ Vân Tiêu của Vân thị, cửu ngưỡng đại danh.” Hàn Bình An nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong mắt cũng có chút bất ngờ.
Quân Tiêu Dao phong thần tú dật, tiêu sái siêu trần, quả thực như chân tiên giáng thế, thật sự khó có thể liên tưởng hắn với ác bà đoạt người thương của người khác.
Nhưng Sở Tiêu lại không có khả năng lừa hắn, cho nên Hàn Bình An cho rằng Quân Tiêu Dao là hạng người ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa.
Nhận thấy giọng điệu của Hàn Bình An không đúng lắm, Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Theo lý thuyết, hắn và Hàn Bình An không oán không thù mới đúng. Hắn lại nghĩ tới vừa rồi Sở Tiêu buột miệng thốt ra câu Hàn huynh theo bản năng, Quân Tiêu Dao lập tức liền hiểu ra.
Bạn tốt của khí vận chi tử sao?
Kỳ thật cũng thực bình thường, khí vận chi tử như Sở Tiêu trừ đối thủ ra thì sẽ gặp được bằng hữu trợ giúp hắn. Hơn nữa bình thường đều là hạng người thân phận bất phàm.
Xem ra Hàn Bình An này chính là người đó.
Đổi là người khác, nói không chừng Sở Tiêu còn có thể cáo mượn oai hùm, nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao, Hàn Bình An này cũng chỉ có cấp bậc hơi cao một chút thôi, còn lâu lắm mới làm hắn kiêng kị.
“Bắc Nho Hàn Bình An, cũng nghe đại danh đã lâu.” Quân Tiêu Dao không mặn không nhạt trả lời một câu.
Cảm giác được trong giọng nói của Quân Tiêu Dao ẩn chứa cảm giác cao cao tại thượng, Hàn Bình An nhíu mày.
Xem ra lời Sở Tiêu nói thật sự là thật, người này là quý công tử Đế Tộc vênh váo hung hăng.
Nhưng nơi này là Tắc Hạ Học Cung, là địa bàn của Hàn Bình An này!
“Nếu Vân Tiêu thiếu chủ muốn gia nhập Tắc Hạ Học Cung, vì sao không trải qua khảo hạch từ đầu chứ?” Hàn Bình An lạnh nhạt nói.
Đây là công khai muốn vả mặt Quân Tiêu Dao.