Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2225 - Chương 2225 - Chân Truyền Thánh Nhân Hạc Tử Hiên

Chương 2225 - Chân truyền Thánh Nhân Hạc Tử Hiên
Chương 2225 - Chân truyền Thánh Nhân Hạc Tử Hiên

Chương 2225: Chân truyền Thánh Nhân Hạc Tử Hiên

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhớ tới Hàn Bình An, đôi mắt Sở Tiêu chợt lóe.

Trước kia hắn phỏng đoán, có lẽ Hàn Bình An là một trong chân truyền Thánh Nhân của Tắc Hạ Học Cung.

Hiện tại xem ra thân phận của Hàn Bình An còn thần bí cao thâm hơn suy nghĩ của hắn.

Nhưng Sở Tiêu cũng phản ứng rất nhanh, mỉm cười chắp tay và nói: “Hạc huynh khách khí.”

“Với thiên tư thực lực của Sở huynh ngươi, tiến vào Tắc Hạ Học Cung hẳn không phải vấn đề lớn mới đúng.” Hạc Tử Hiên nói, ngược lại nói với Tống Đạo Sinh: “Đưa ngọc giản qua cho ta xem.”

Sắc mặt Tống Đạo Sinh hơi xanh đi, hắn ta thật sự không ngờ Hạc Tử Hiên lúc này sẽ ra tới.

Chẳng lẽ phe phái của bọn họ muốn nhận lấy Sở Tiêu?

Nhưng trước mắt bao người, Tống Đạo Sinh cũng không tiện cự tuyệt, chỉ có thể căng da đầu lấy ngọc giản ra.

Thân phận hiền nhân của hắn ta vẫn thấp hơn chân truyền Thánh Nhân một bậc. Hạc Tử Hiên tiếp nhận ngọc giản rồi đảo qua, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh và nói: “Ha hả, Tống hiền nhân, tiêu chuẩn của ngươi thật hơi cao đấy.”

“Chỉ là ta nghĩ như vậy mà thôi.” Tống Đạo Sinh đỉnh áp lực nói.

“À, nói như vậy, thế thì không bằng giao cho chư vị phu tử bình phán thế nào?” Khóe miệng Hạc Tử Hiên tràn ra nụ cười lạnh nghiền ngẫm.

Mặt Tống Đạo Sinh nhịn không được vừa xị xuống.

Tắc Hạ Học Cung coi trọng quy tắc nhất, nếu bị phát hiện hắn cố tình chèn ép Sở Tiêu thì nhất định sẽ bị trách phạt.

Nghiêm trọng thêm một chút, nói không chừng còn bị bãi miễn thân phận hiền nhân.

Mà khi Tống Đạo Sinh cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, một giọng nói thản nhiên bỗng vang lên: “Tống huynh, đã lâu không thấy.”

Nghe thấy giọng nói này, Tống Đạo Sinh vốn mang vẻ mặt đen tối bỗng hiện ra một tia mừng rỡ.

Mọi người nhìn lại nơi phát ra tiếng nói, một tòa lâu thuyền xa xỉ quý giá lao qua hư không, giá lâm phía trên Tắc Hạ Học Cung.

Mà trên boong lâu thuyền có ba bóng dáng đứng sừng sững.

Một bạch y công tử đứng ở trung gian có phong tư siêu trần, dáng vẻ bất phàm, thanh tuấn như trích tiên, khí độ cao quý thong dong, đó là Quân Tiêu Dao.

Mà hai nữ tử đứng bên cạnh chính là Đạm Đài Thanh Toàn và Đạm Đài Minh Châu đi cùng.

Xôn xao...

Khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, toàn trường đều vang lên tiếng ồ lên.

Các thiên kiêu Đế Tộc Cổ Kình Thiên, Hạ Hầu Phong Vân đều lập tức nhắm vào Quân Tiêu Dao, ai cũng có tâm tư khác nhau.

Mà Quân Tiêu Dao đối mặt với vô số ánh mắt, vẻ mặt bất biến, khí độ ung dung, hắn nhìn về phía đám người Tống Đạo Sinh, Sở Tiêu.

Liếc mắt một cái đã rõ nhân quả trong chuyện này, đơn giản là Tống Đạo Sinh muốn lấy lòng hắn, không nghĩ làm Sở Tiêu gia nhập Tắc Hạ Học Cung, sau đó vướn phải phiền toái.

Khi Sở Tiêu nhìn thấy Đạm Đài Thanh Toàn đứng bên người Quân Tiêu Dao thì trái tim bỗng co rút đau đớn, trong mắt hiện lên một tia thống khổ.

Đạm Đài Thanh Toàn lại đi cùng Quân Tiêu Dao!

Điều này làm ngũ tạng lục phủ của hắn như đau đớn vặn vẹo lại với nhau, hắn đã tính là hàn gắn quan hệ với Đạm Đài Thanh Toàn ở Tắc Hạ Học Cung?

Sao cảm thấy hắn vẫn là người ngoài cuộc?

Mà sau khi Hạc Tử Hiên nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì cũng ngẩn ra, là do Quân Tiêu Dao quá mức siêu nhiên.

Thậm chí còn muốn siêu nhiên hơn cả người mà hắn ta tôn sùng nữa!

Quân Tiêu Dao và đám người Đạm Đài Thanh Toàn bước xuống từ lâu thuyền.

Mà giờ phút này Tống Đạo Sinh đã kích động đến sắc mặt đỏ lên.

“Quân công tử... Không, nên gọi là Vân Tiêu thiếu chủ.” Tống Đạo Sinh tiến lên chắp tay hành lễ.

“Tống huynh khách khí.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.

Trong lòng Tống Đạo Sinh thầm thở phào nhẹ nhõm, không biết vì sao, Quân Tiêu Dao tới đây làm hắn ta tự tin lên rất nhiều, giống như một con chó săn đã chờ được chủ nhân nhà mình tới.

“Thì ra là Vân Tiêu thiếu chủ tiếng tăm lừng lẫy, kính đã lâu.” Cho dù là Hạc Thánh, Hạc Tử Hiên trước đó cao cao tại thượng, giờ phút này khí thế cũng bị áp chế gắt gao, chỉ có thể chắp tay và nói.

Quân Tiêu Dao chỉ lạnh nhạt gật gật đầu, giống như trưởng bối đáp lại vãn bối.

Điều này làm sắc mặt Hạc Tử Hiên không quá đẹp, Quân Tiêu Dao lại nhìn về phía Sở Tiêu, làm ra vẻ bất ngờ mà nói: “Thì ra Sở đạo hữu cũng ở, thật là trùng hợp thật.”

“Sở Tiêu, ngươi đã đến rồi.” Đạm Đài Thanh Toàn hơi mỉm cười.

Sắc mặt Sở Tiêu không quá đẹp, nhưng cũng biết hiện tại tạm thời chỉ có thể nhịn xuống.

Mà sau khi Quân Tiêu Dao xuất hiện, thắt lưng của Tống Đạo Sinh cũng thẳng lên.

Địa vị của chân truyền Thánh Nhân rất cao, nhưng trong mắt người có thân phận như Quân Tiêu Dao thì cũng chỉ có như vậy.

Lúc này, lại có một nam tử trung niên vội vàng đi tới, mặt mang nụ cười mà nói: “Vân Tiêu thiếu chủ tới rồi, thật là hãnh diện cho Tắc Hạ Học Cung ta.”

Người tới chính là Viên tiên sinh.

“Viên tiên sinh.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu chào hỏi.

“Vân Tiêu thiếu chủ đi đường mệt nhọc, không bằng đi vào rồi nói sau, thiếu chủ chịu gia nhập Tắc Hạ Học Cung ta thì thật là may mắn.” Viên tiên sinh mỉm cười và nói.

Lần này, toàn trường đều vô cùng kinh ngạc.

Quân Tiêu Dao lại trực tiếp được mời gia nhập Tắc Hạ Học Cung, đây có còn là Tắc Hạ Học Cung thiết diện vô tư kia không?

“Viên tiên sinh, này...” Hạc Tử Hiên cũng ngây dại.

Chẳng lẽ phải vì một Quân Tiêu Dao mà đánh vỡ quy tắc của Tắc Hạ Học Cung?

“Thế nào, có ý kiến sao, Vân Tiêu thiếu chủ thiên có tư phi phàm, phụ thân lại là Thiên Nhai Đại Đế, từng là nhân vật ưu tú nhất của Tắc Hạ Học Cung. Con kế nghiệp cha, trò giỏi hơn thầy, chẳng lẽ Vân Tiêu thiếu chủ không có tư cách này sao?” Viên tiên sinh lạnh lùng nói.

Lời này làm mọi người ở đây đều trầm mặc, cho dù là những thiên kiêu sấm quan kia cũng trầm mặc.

Thiên Nhai Đại Đế có thanh danh quá mạnh ở Giới Hải, hơn nữa biểu hiện của Quân Tiêu Dao trước đó cũng cực kỳ kinh diễm, đã thuyết phục người khác.

“Tắc Hạ Học Cung ta nhưng không phá hư quy tắc, nếu có ai ở đây tự hỏi có thể sánh được với Vân Tiêu thiếu chủ, hắn cũng có thể trực tiếp gia nhập!” Viên tiên sinh quát lớn.

Bình Luận (0)
Comment