Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2245 - Chương 2245 - Mượn Hoa Hiến Phật

Chương 2245 - Mượn hoa hiến Phật
Chương 2245 - Mượn hoa hiến Phật

Chương 2245: Mượn hoa hiến Phật

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Soạt!

Bốn phía xôn xao, cực kỳ chấn động.

Vô số ánh mắt đồng loạt nhìn Quân Tiêu Dao.

Kinh ngạc, tán thưởng, sùng bái, tôn kính!

Đây chính là thiên kiêu Vương mạch của Bạt tộc, còn có Bạt tộc cấp Thần tôn nữa.

Rốt cuộc thực lực của Quân Tiêu Dao khủng bố đến mức nào!

“Oa, Thiếu chủ đại nhân lợi hại quá đi!” Hai mắt Đạm Đài Minh Châu sáng như hai ngôi sao.

Trong lòng càng thêm sùng bái.

Chung quy lại, nữ nhân vẫn luôn có tâm lý thích cái mạnh.

Nàng nói với Hàn Bình An: “Hàn tiểu sư thúc, Hạc Tử Hiên là người của người, bây giờ Vân Tiêu Thiếu chủ giúp người báo thù.”

“Thhc chúng ta không thể mất cấp bậc lễ nghĩa đâu.”

Lời này của Viên tiên sinh là có thâm ý.

Hàn Bình An là người của Cố phu tử.

Nếu có thể ép một chút danh tiếng của ông trước mặt người khác sẽ có lợi cho mạch của Yến phu tử.

Lại thêm Quân Tiêu Dao cũng sẽ gia nhập bên Yến phu tử, không nghi ngờ gì, đây là một chuyện tốt lớn bằng trời.

Hàn Bình An hơi biến sắc một chút.

Vì Sở Tiêu, nên ngay từ đầu ông và Quân Tiêu Dao đã là đối địch.

Thậm chí, nếu không phải bị ông làm khó dễ, Quân Tiêu Dao cũng không cần tới Huyền Ương thế giới nữa kìa.

Mà bây giờ ông lại phải nói lời cảm tạ với Quân Tiêu Dao vì Hạc Tử Hiên.

Điều này khiến cho Hàn Bình An cực kỳ không thoải mái.

Nhưng Nho Môn coi trọng nhất là lễ.

Quân Tiêu Dao đã báo thù cho Hạc Tử Hiên, ông cũng cần nói lời cảm tạ.

Ánh mắt Hbt biến hóa một chút, cuối cùng ông vẫn chắp tay nói:

“Đa tạ Vân Tiêu Thiếu chủ báo thù cho Tử Hiên.”

Gần như là Hàn Bình An phải nghiến ra từng chữ một vậy.

“Cái đó, Bắc Nho khách khí rồi.” Quân Tiêu Dao thoải mái khoát khoát tay, như đối đãi với vãn bối.

Khóe mắt Hàn Bình An hơi giật giật.

Thân là tiểu sư thúc của Thhc, chưa bao giờ ông phải cúi đầu như thế.

Chỉ e rằng, vạn vạn lần Hàn Bình An cũng không nghĩ tới.

Vừa rồi mình đa tạ người đã giết Hạc Tử Hiên đấy.

Quân Tiêu Dao thì vẫn thoải mái yên tâm.

Đối với hắn, ai dám làm Y Y bị thương, chết không đáng tiếc.

“Quân công tử, chúc mừng khải hoàn trở về.”

Lúc này, Đạm Đài Thanh Tuyền và Đạm Đài Minh Châu tiến tới.

Mặc dù Đạm Đài Thanh Tuyền rất muốn hỏi Quân Tiêu Dao về thiếu nữ vẫn cúi đầu giấu mặt bên cạnh hắn kia là ai.

Nhưng nàng cũng không tiện hỏi thẳng.

“Đúng rồi, lần này đã tìm được một ít đồ chơi nhỏ, nếu Thanh Tuyền ngươi không ngại thì thu lại cất đi.”

Quân Tiêu Dao vừa nói vừa lấy ra một cái trâm gài tóc óng ánh.

Chính là cây trâm hắn lấy được từ địa cung, là hoàng trâm được chế tạo từ hoàng huyết tiên kim.

Chính là một món Chuẩn Đế binh.

“Chuẩn Đế binh, thứ này quá trân quý…” Đạm Đài Thanh Tuyền kinh ngạc hô lên.

Chuẩn Đế binh không phải rau cải trắng đâu.

Mặc dù Đạm Đài Thanh Tuyền xuất thân từ Đế tộc, nhưng đến tận giờ vẫn chưa có được món Chuẩn Đế binh nào đâu.

Quân Tiêu Dao chỉ cười khẽ không nói gì, tự tay gài hoàng trâm lên búi tóc Đạm Đài Thanh Tuyền.

Đạm Đài Thanh Tuyền vừa mừng vừa sợ, quỳnh nhan trắng muốt như xoa một tầng yên chi động lòng người.

Sở Tiêu bên cạnh thấy cảnh này.

Tức giận đến đau gan!

Đây vốn là cơ duyên thuộc về hắn ta.

Vốn hắn ta muốn tự tay tặng những bảo bối này cho Đạm Đài Thanh Tuyền.

Kết quả, lại để Quân Tiêu Dao mượn hoa hiến Phật.

Khiến cho Đạm Đài Thanh Tuyền càng lún càng sâu!

Trong lòng Sở Tiêu chỉ có hận!

Còn nói muốn bù đắp quan hệ với Đạm Đài Thanh Tuyền ở Thhc.

Bây giờ, con mẹ nó chứ, càng chạy càng xa rồi!

Hàm răng Sở Tiêu cũng giận run lên rồi, nhưng hắn ta cũng chỉ có thể nghiêng đầu sang bên khác không nhìn tới.

Ẩn nhẫn!

Vẫn là phải ẩn nhẫn!

Mà bên Quân Tiêu Dao.

Đôi mắt bánh xe của Đạm Đài Minh Châu cũng chớp chớp, dù không nói gì nhưng mặt mày tràn đầy chờ mong.

“Ngươi cũng có.”

Quân Tiêu Dao lấy ngọc tịnh bình chế tạo từ đàn ngọc ra.

“Đa tạ Thiếu chủ đại nhân!”

Đạm Đài Minh Châu vui sướng vô cùng.

Y Y vẫn luôn cúi đầu dứng bên cạnh, trong mắt ẩn ẩn lóe ra một tia ghen tỵ.

Nhưng nàng không nói gì.

Nàng là nhân bạt đê tiện, là đồ quái dị, sao có thể so sánh với những vị tiểu tỷ tỷ xinh đẹp này được.

Quân Tiêu Dao không chê nàng, có thể cho nàng đi theo bên cạnh đã là phúc khí lớn nhất của nàng rồi.

“Quân công tử, vị muội muội này là…”

Cuối cùng Đạm Đài Thanh Tuyền vẫn dốc hết dũng khí, dò hỏi.

Quân Tiêu Dao cười đáp: “Nàng ấy là người ta rất quan tâm.”

Trái tim Y Y như bị vỗ một cái.

Như có một viên kẹo đường tan chảy trong lòng.

Khá là ngọt…

“Ra là vậy…” Đáy mắt Đạm Đài Thanh Tuyền hơi tối đi.

Lúc này, Viên tiên sinh lên tiếng: “Được rồi, Vân Tiêu Thiếu chủ gia nhập Thhc hẳn là không có vấn đề khó nói nào.”

“Sau mấy ngày chuẩn bị nữa sẽ tổ chức lễ nhập học.”

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, nắm tay Y Y tiesn vào trong sơn môn.

Đạm Đài Thanh Tuyền kín đáo thở dài một hơi.

Chàng nàng cũng không hiểu vì sao trong lòng mình cảm thấy hơi hụt hẫng.

“Thanh Tuyền…”

Lúc này, Sở Tiêu bước tới, vừa định bắt chuyện,

Thì Đạm Đài Thanh Tuyền đã nhanh chóng nói: “Sở Tiêu, ngươi cũng đi nghỉ trước đi.”

Dứt lời, Đạm Đài Thanh Tuyền liền cùng Đạm Đài Minh Châu rời đi.

Để lại Sở Tiêu đứng yên chỗ đó.

Hoa tuyết bay bay, gió bắt tiêu tiêu.

Hắn ta cảm thấy, lòng mình có hơi, mát lạnh.

“Minh Châu, không phải muội thích Quân công tử sao? Sao lại không để ý gì thế?”

Đạm Đài Thanh Tuyền nhìn Đạm Đài Minh Châu vẫn tươi cười thỏa mãn mà hỏi.

“Nhân vật giống như Thiếu chủ ấy, không có nữ nhân nào có thể hoàn toàn chiếm được trái tim ngài ấy.

“Có thể nhận được lễ vật Thiếu chủ tặng đã đủ vui rồi.”

Đạm Đài Minh Châu không tim không phổi nói.

Lúc này lòng Đạm Đài Thanh Tuyền mới bình thường lại một chút.

Nhưng mà, là từ khi nào vậy?

Nàng lại vì nhất cử nhất động của Quân Tiêu Dao mà lo được lo mất.

Kết quả khảo hạch Tắc Hạ Học Cung trong thời gian cực ngắn đã được lưu truyền ra ngoài.

Vô số người đều khiếp sợ không thôi.

Quân Tiêu Dao chẳng những giết chết thiên kiêu vương giả nhất mạch Bạt tộc mà thậm chí còn vượt cấp chém giết một vị Tạo Hóa Thần Tôn của Bạt tộc.

Có thể nói việc này đã khiến cho người ta vô cùng khiếp sợ.

Ở Chí Tôn Thất Cảnh có thể vượt cấp khiêu chiến thiên kiêu đã coi như yêu nghiệt trong yêu nghiệt rồi, chớ nói chi là chém giết.

Danh tiếng của Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn ngồi vững vị trí thiên kiêu phá cấm cấp.

Bình Luận (0)
Comment