Chương 2254: Kiểm tra tâm ma
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Không gian Thánh Cảnh thân là cơ duyên thần bí nhất Tắc Hạ Học Cung.
Đương nhiên tất cả mọi người đều hết sức tò mò, nóng ruột không chờ đợi được nữa.
Sau khi tiến vào Long môn.
Tất cả mọi người đều hoảng hốt với cảnh tượng trước mắt.
Dường như mình vừa tiến vào một không gian huyễn cảnh nào đó.
Quân Tiêu Dao lại rất lạnh nhạt.
Hắn biết đây chính là kiểm tra tâm ma.
Chỉ có thông qua được mới có tư cách ở lại không gian Thánh Cảnh.
Đúng lúc này, một tiếng khóc vô cùng đau thương, oán hận khắc cốt vang lên.
“Quân Tiêu Dao, ngươi hại ta thật thê thảm. Ngươi đáng chết, đáng chết!”
Gió lạnh lẽo thảm thương, một thân ảnh mặt mũi đầy máu như ác quỷ nổi lên.
Rõ ràng chính là Hạc Tử Hiên.
Nhưng lúc này mặt mũi Hạc Tử Hiên be bét máu tươi, ngũ quan vặn vẹo, nhìn như lệ quỷ.
Oán niệm vô tận bạo phát bùng ra.
Nhưng Quân Tiêu Dao không nhịn được mà khẽ cười ra tiếng.
Hắn lắc đầu.
“Buồn cười. Người chết trong tay Quân Tiêu Dao ta nhiều vô số kể.”
“Hạc Tử Hiên ngươi tính là gì? Mà đòi trở thành tâm ma của ta?”
Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy buồn cười vô cùng.
Hắn có đạo tâm vô địch.
Còn có tam thế nguyên thần yêu nghiệt, lại có linh hồn cấp Hằng Sa hậu kỳ.
Phối trí xa hoa như thế, chỉ một Hạc Tử Hiên cũng xứng trở thành tâm ma của hắn sao?
Quả là buồn cười!
Quân Tiêu Dao chuyển nguyên thần một tí.
Thi triển ra thần thông nguyên thần, Đại Nhật Như Lai pháp tướng.
Một cỗ Phật Đà màu vàng kim lập tức sừng sững đứng trong không gian ý thức, tỏa hòa quang vạn trượng, độ hết thảy khổ ách.
Chớp mắt, Hạc Tử Hiên kia kêu thảm.
Y bị Quân Tiêu Dao giết rồi thì thôi đi.
Thậm chí, bây giờ trở thành tâm ma rồi còn bị Quân Tiêu Dao tra tấn nữa.
Thế này còn có thiên lý hay không?
Nếu Hạc Tử Hiên dưới suối vàng có biết, nhất định sẽ nổi giận đến thăng thiên.
Thật thê thảm vô cùng.
Với Quân Tiêu Dao, bài kiểm tra tâm ma này nhẹ nhàng như uống nước.
Khi Quân Tiêu Dao lấy lại được tinh thần.
Hắn đã ở trong một không gian vô cùng tường hòa.
Sơn linh thủy tú, như bước đi trong một bức tranh sơn thủy.
“Đây chính là không gian Thánh Cảnh sao?”
Quân Tiêu Dao ngắm nhìn bốn phía, không thấy Y Y cùng những người khác đâu.
Chắc hẳn họ cũng bị truyền tống ngẫu nhiên tới các địa điểm khác.
Hắn cũng không quá lo lắng cho Y Y.
Sau một thời gian được hắn chỉ điểm khai phát, lại thêm thực lực bản thân, còn có cả bộ vũ y nghê thường Đế binh hộ thân.
Có thể nói, cho dù đụng phải Hàn Bình An, chắc chắn Y Y sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Quân Tiêu Dao chắp tay lao vào trong không gian Thánh Cảnh.
Cùng lúc đó, các đệ tử học cung cùng tiến vào không gian Thánh Cảnh còn lại cũng đang được kiểm tra tâm ma.
Một số chịu không nổi, trực tiếp bị truyền tống ra ngoài, buồn bã nản chí.
Mà Y Y, lúc này nàng cũng đang hãm sâu trong ảo cảnh.
Nàng nhìn thấy huyễn cảnh tâm ma.
Chính là núi thây biển máu vô cùng vô tận.
Từng thế giới từng thế giới bị phá diệt trước mắt nàng.
“Đây là cái gì?”
Cho tới bây giờ Y Y vẫn chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Nàng nhìn thấy, hai tay mình dính đầy máu tươi.
Nàng tùy ý vung tay lên, một thế giới vô tận sinh linh vẫn lạc.
Oán niệm cùng quỷ hồn vô cùng vô tận đang báo tang bên tai nàng.
Khiến cho Y Y sợ hãi, mặt mày trắng bệch.
Nàng không thể dễ dàng ma diệt tâm ma như Quân Tiêu Dao.
Mà chính Y Y cũng không biết tại sao mình lại có tâm ma này.
Đúng lúc này.
Tất cả tâm ma đều bị ma diệt không còn.
Y Y ngây ngẩn cả người.
Bỗng nhiên, nàng nghe có tiếng khóc yếu ớt vang lên.
Cảnh tượng trước mắt thay đổi thành một thời không yên tĩnh.
Nàng nhìn thấy, có một nữ tử ngồi dưới đất, hai tay ôm gối, yếu ớt khóc thút thít.
Cảnh tượng này rất quen thuộc với Y Y.
Đây không phải vị nữ tử đang khóc mà nàng vẫn thường nằm mơ thấy sao?
“Là ngươi, giúp ta tiêu trừ những tâm ma này sao?”
Y Y thăm dò.
Nữ tử kia vẫn đang thút tha thút thít.
Thật lâu sau, một giọng nói sâu kín mới vang lên.
“Ngươi đã gặp hắn.”
“Cái gì?”
Y Y ngơ ngác.
“Hắn đã tới, người mang ánh sáng tới cứu vớt ngươi.”
“Là… Tiêu Dao sao?”
Y Y hỏi.
“Ta có thể dự cảm được, chẳng mấy chốc nữa, hắc họa nhuộm đen thế giới sẽ tới.”
“Thức tỉnh đi, để hắn đến, tìm ta.”
“Bởi vì có người vẫn luôn chờ hắn.”
Nữ tử đang khóc nói từng câu đứt quãng.
Khi Y Y muốn hỏi rõ cái gì.
Cảnh tượng trước mắt đã thay đổi.
Biến thành không gian sơn thanh thủy tú.
Dường như mọi thứ vừa rồi chỉ là một giấc mộc.
Ánh mắt Y Y vẫn đầy nghi hoặc.
Nhưng nàng vẫn lắc đầu một cái.
“Đi tìm Tiêu Dao thôi.”
Y Y nhẹ nhàng bước đi liên tiếp, hóa thành một vệt ánh sáng cầu vồng xâm nhập không gian Thánh Cảnh.
Ở một bên khác.
Sở Tiêu cũng đang sa vào trong huyễn cảnh tâm ma.
Nhưng tâm ma của hắn ta lại cực kỳ đặc biệt.
Thậm chí chính Sở Tiêu cũng khá bất ngờ.
Mới đầu hắn ta còn cho rằng tâm ma của mình có thể là Quân Tiêu Dao.
Nhưng kết quả.
Xuất hiện trước mặt hắn ta lại là một bóng hình dịu dàng xinh đẹp động lòng người.
Đạm Đài Thanh Tuyền!
Không ngờ người xuất hiện trong tâm ma của Sở Tiêu không phải Quân Tiêu Dao, mà là Đạm Đài Thanh Tuyền.
Điều này khiến cho Sở Tiêu khá là bất ngờ.
Nhưng nghĩ lại, hắn ta thấy cũng không có gì khó hiểu.
Bởi vì hắn ta rời khỏi Thanh Dương thế giới, một đường đi tới bây giờ chính là vì đi tìm Đạm Đài Thanh Tuyền.
Đạm Đài Thanh Tuyền chính là nữ nhân quan trọng nhất trong tính mạng hắn ta.
Cũng trở thành chấp niệm của hắn ta.
Mà chấp niệm, là dễ biến thành tâm ma nhất.
Nhưng lúc này.
Đạm Đài Thanh Tuyền hóa thân thành tâm ma, khuôn mặt xinh đẹp trắng muốt chỉ cười lạnh quỷ dị.
“Thanh Tuyền.” Sở Tiêu gọi.
“Sở Tiêu, ngươi cũng xứng gọi ta như vậy sao?”
Đạm Đài Thanh Tuyền nói.
“Thanh Tuyền, nàng nói vậy là có ý gì?”
Sở Tiêu nhíu mày.
“Có ý gì? Chẳng lẽ ngươi nghe không rõ sao? Ngươi thật sự cho rằng ta sẽ coi trọng ngươi sao?”
“Một thổ dân của một thế giới tiểu thiên, cũng có tư cách leo cao mà với tới ta?”
Khóe môi Đạm Đài Thanh Tuyền bốc lên một nụ cười trào phúng.