Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2255 - Chương 2255 - Nữ Tử Khóc Thút Thít, Tâm Ma Của Sở Tiêu

Chương 2255 - Nữ tử khóc thút thít, tâm ma của Sở Tiêu
Chương 2255 - Nữ tử khóc thút thít, tâm ma của Sở Tiêu

Chương 2255: Nữ tử khóc thút thít, tâm ma của Sở Tiêu

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Tiêu hít sâu một hơi, nói: “Lúc này chẳng qua nàng chỉ là tâm ma mà thôi. Tình cảm của ta dành cho Thanh Tuyền sẽ không thay đổi.”

“A, có phải không? Vậy có lẽ ngươi không biết rồi, thực ra ngay từ đâu ta chỉ chơi với ngươi mà thôi.”

Đạm Đài Thanh Tuyền nói.

Sở Tiêu trố mắt nhìn.

Mặc dù biết rõ đây là ảnh hưởng của tâm ma, nhưng nghe nàng nói vậy, hắn ta vẫn khó chịu.

“Làm sao? Phẫn nộ sao? Nhưng đây hoàn toàn chính xác là sự thật.”

“Bằng không, ta đường đường là kiêu nữ Đế tộc, vì sao phải khuất thân ở tại một thế giới tiểu thiên, cùng ngươi mạo hiểm?”

“Với ta mà nói, đó chỉ là một trò chơi, một trải nghiệm mà thôi.”

“Mà thử xong rồi, thì cũng nên bỏ đi.”

“Nhưng ngươi, lại như cao da chó, muốn vứt đi cũng không được!”

Đạm Đài Thanh Tuyền nói chuyện cay nghiệt lại lãnh khốc.

“Im ngay! Thanh Tuyền sao có thể là người như vậy? Chỉ là tâm ma, đừng mơ ảnh hưởng đến ta!”

Sở Tiêu trừng mắt lăng lên.

Nhưng hắn ta không ý thức được rằng mình đã bắt đầu phẫn nộ.

“A, còn không chịu thừa nhận hiện thực sao? Sau khi ném đi thứ đồ chơi là ngươi, ta đã gặp được người ta cảm mến nhất.”

“Chính là Quân công tử, hoặc có thể nói, là Vân Tiêu Thiếu chủ. Ngài ấy mới là người Thanh Tuyền chiêm ngưỡng, ái mộ.”

“Ngươi ngậm miệng!”

Sở Tiêu hét dài một tiếng, trực tiếp ra tay với Đạm Đài Thanh Tuyền.

“A, thẹn quá hóa giận muốn ra tay sao? Đây mới thật sự là hiện thực.”

“Chẳng lẽ ngươi vẫn còn đang lừa mình dối người, không ý thức được Thanh Tuyền đã hoàn toàn không thích, không quan tâm tới ngươi sao?”

Oành!

Sở Tiêu xé rách hình dáng Đạm Đài Thanh Tuyền.

Nhưng giọng nói kia vẫn như ma âm rót vào tai hắn ta, quanh quẩn bên tai hắn ta.

“Ngươi không diệt được ta. Bởi vì đây không phải tâm ma, mà là suy nghĩ trong nội tâm của ngươi!”

“Ta chính là suy nghĩ trong nội tâm của ngươi.”

Khuôn mặt tâm ma Đạm Đài Thanh Tuyền bị xé nát kia vặn vẹo biến đổi thành chính Sở Tiêu.

Không sai.

Thực ra tâm ma này chính là Sở Tiêu, là suy nghĩ trong tiềm thức của Sở Tiêu.

“Hô hô.”

Khi Sở Tiêu đang lấy lại tinh thần.

Hắn ta đã thoát khỏi huyễn cảnh tâm ma.

Trước mắt là non non nước nước, hòa hợp an lành.

Nhưng toàn thân Sở Tiêu ướt đẫm mồ hôi lạnh.

“Đây chẳng qua chỉ là tâm ma mà thôi.” Sở Tiêu tự mình lẩm bẩm.

Hắn ta tuyệt đối không tin Đạm Đài Thanh Tuyền lại là loại trà xanh đùa bỡn lòng người như thế.

Chẳng lẽ với Đạm Đài Thanh Tuyền, lịch luyện tại Thanh Dương thế giới chỉ là trò chơi và trả nghiệm thôi sao? Làm sao có thể chứ?

Sở Tiêu tự an ủi mình.

Nhưng mà…

Hắn ta không thể không thừa nhận.

Từ khi hắn ta tìm đến Đạm Đài Thanh Tuyền, từ thọ yến của Cổ tổ Đạm Đài tộc đến bây giờ.

Quả thực, Đạm Đài Thanh Tuyền càng ngày càng xa cách với hắn ta.

Mà với Quân Tiêu Dao kia lại có cử chỉ mập mờ.

Thực ra, cái gọi là tâm ma kia, bất quá chỉ là suy nghĩ sâu trong nội tâm của Sở Tiêu mà thôi.

“Không được. Lần lịch luyện này ta sẽ chứng minh cho Thanh Tuyền thấy, ta muốn nàng cho ta một câu trả lời chắc chắn.”

Sở Tiêu nghĩ vậy, tràn đầy kiên quyết lướt sâu vào trong không gian Thánh Cảnh.

Chẳng biết từ khi nào.

Tình cảm với Đạm Đài Thanh Tuyền đã trở thành chướng ngại vật, chấp niệm và tâm ma của Sở Tiêu.

Cho nên, Sở Tiêu nhất định phải có được câu trả lời chắc chắn của Đạm Đài Thanh Tuyền!

Bằng không, quả thực Đạm Đài Thanh Tuyền thực sự sẽ biến thành tâm ma không thể trừ căn.

Thiên kiêu tiến vào không gian Thánh Cảnh đều phải trải qua kiểm tra tâm ma.

Hoặc là thành công, hoặc là thất bại.

Thất bại, ít nhất chiếm hơn phân nửa.

Nhưng có một người, gần như không bị tâm ma trở ngại.

Đó chính là Hàn Bình An.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Không phải do tâm tính hoặc nguyên thần của y mạnh hơn Quân Tiêu Dao.

Mà là vì y mang hạo nhiên chi tâm.

Mà đây chính là không gian Thánh Cảnh, tràm ngập hạo nhiên chi khí.

Cho nên, cái gọi là kiểm tra tâm ma, với Hàn Bình An có được hạo nhiên chi tâm mà nói, cũng bằng không.

“Vân Tiêu, không gian Thánh Cảnh này là sân nhà của ta, chú định ngươi không phải đối thủ của ta.”

Hàn Bình An chắp tay, khóe miêng thong dong cười.

Thời gian dần trôi.

Các đệ tử học cung phá được tâm ma cũng bắt đầu thăm dò không gian Thánh Cảnh.

khTc thân là không gian do Thánh Nho sáng tạo ra, bên trong vô cùng rộng lớn, muốn xâm nhập vào nơi sâu nhất cũng phải mất kha khá thời gian, một chốc một lát không làm được.

Quân Tiêu Dao cũng không vội, vẫn dạo bước giữa sơn thủy.

Hắn đang trải nghiệm vận vị Nho đạo trong không gian Thánh Cảnh.

“Thánh Nho này cũng là nhân vật đáng nể, là người sáng tạo nên Tam giáo, quả nhiên không đơn giản.”

Quân Tiêu Dao chậc chậc cảm thán.

Mà lúc này.

Hắn bỗng nhiên cảm thấy.

Phía trước có một đoàn năng lượng cực kỳ mênh mông.

Nhìn thật kỹ, thì như một vòng trăng tròn.

“Đó chính là hạo nhiên chi nguyên sao?”

Quân Tiêu Dao tới gần.

Phát hiện đoàn năng lượng này chỉ to bằng đầu người, nhưng lại cực kỳ tinh thuần, tràn ngập hương vị hạo nhiên, cương chính, đại khí.

Đây chính là hạo nhiên chi nguyên, với Nho tu tu luyện thần thông Nho môn chắc chắn là chí bảo.

Mà năng lượng tinh thuần trong đó cũng rất hấp dẫn tu sĩ không tu luyện Nho đạo.

Quân Tiêu Dao đưa tay ra lấy.

Nó rất có ích cho hắn tu luyện bảo điển Thiên Địa Hạo Nhiên.

Mặc dù với ngộ tính yêu nghiệt của hắn bảo điển thiên Địa Hạo Nhiên cũng đã bị lĩnh ngội xong đến bảy tám phần.

Lúc này, một thân ảnh hùng tráng xuất hiện phía xa xa.

Quân Tiêu Dao quay lại nhìn, thản nhiên hỏi: “thế nào? Muốn cướp hạo nhiên chi nguyên này sao?”

Người tới chính là Cổ Kình Thiên của ĐtCT.

Người này cao lớn, toàn thân gồ ghề bắp thịt, cường tráng như một người khổng lồ cỡ nhỏ.

Nghe Quân Tiêu Dao nói vậy, gã lắc đầu nói: “Ta không có hứng thú với Nho đạo, cũng không có hứng thú với thứ này.”

“Vậy ngươi tới đây làm gì?”

Quân Tiêu Dao nhàn nhạt hỏi.

Không tu Nho đạo, ăn no rỗi việc chạy tới Tắc Hạ Học Cung à.

“Nghe nói thân thể Vân Tiêu Thiếu chủ ngươi rất mạnh, đánh bại Hạ Hầu Chấn kia chỉ với một chưởng, cho nên ta muốn cùng ngươi so tay một chút.”

Cổ Kình thiên nắm hai tay thành quyền, xương kêu rắc rắc.

Bình Luận (0)
Comment