Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2269 - Chương 2269 - Sở Tiêu Phẫn Hận

Chương 2269 - Sở Tiêu phẫn hận
Chương 2269 - Sở Tiêu phẫn hận

Chương 2269: Sở Tiêu phẫn hận

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mặc dù Hàn Bình An không phải mạch Yến Thanh Hoa, nhưng dù sao cũng là nhân tài của Tắc Hạ Học Cung.

Cứ như vậy mà vẫn lạc, cũng là tổn thất to lớn của Tắc Hạ Học Cung.

“Cái này…. Cái này hoàn toàn không liên quan đến ta!”

Sở Tiêu nghẹn ngào hô lên.

“Ta cùng Hàn huynh thân như huynh đệ, làm sao lại hãm hại người ta?”

Mọi người nghe vậy cũng hơi nghi hoặc.

Vì đúng là Sở Tiêu không có lý do để hãm hại Hàn Bình An.

“Hừ, nói là thân như huynh đệ, vậy trước đó khi Hàn Bình An tức giận bỏ đi, sao ngươi không giữ y lại ?”

Người vừa hỏi là Đạm Đài Minh Châu.

Đạm Đài Thanh Tuyền bên cạnh chỉ im lặng.

Càng ngày nàng càng không hiểu Sở Tiêu nữa.

Đặc biệt là sau khi hắn ta làm Đạm Đài Minh Châu bị thương trong không gian Thánh cảnh.

“Ngươi….”

Đáy mắt Sở Tiêu phẫn hận.

Tiện nhân này, đã bao nhiêu lần gây phiền phức cho hắn ta.

Nếu không phải vì ả ta là biểu muội của Đạm Đài Thanh Tuyền, quả thực Sở Tiêu chỉ muốn âm thầm xử lý ả.

“Thanh Tuyền biểu tỷ, ánh mắt của hắn ta như muốn giết muội vậy. Quả nhiên, Hàn Bình An là do hắn ta hãm hại!”

Đạm Đài Minh Châu lôi kéo tay áo Đạm Đài Thanh Tuyền, hơi sợ hãi nói.

“Ngươi…”

Sở Tiêu tức giận, ngũ tạng như có lửa thiêu.

Trắng cũng bị nói thành đen.

“Sở Tiêu, ngươi không thể làm loạn nữa!” Viên tiên sinh lạnh như băng nói.

“Ta thật sự không biết tình hình thế nào. Sau khi rời không gian Thánh cảnh, không phải ta vẫn luôn ở trong Tắc Hạ Học Cung sao? Làm sao có thể hãm hại Hàn Bình An được?”

“Chưa kể, cho dù ta muốn hãm hại Hàn Bình An đi nữa, với thực lực của ta, cũng không thể nào giết được Hàn huynh.”

Sở Tiêu giải thích.

Nghe vậy, một số đệ tử học cung khẽ gật đầu.

Lời này có lý.

Mọi người ở đây cũng không rõ lắm thực lực thật sự của Sở Tiêu, nhưng cũng cảm thấy hắn ta không có năng lực giết Hàn Bình An.

Mà đúng lúc này.

Có hai người lăng không bay tới hình phạt đường.

Chính là Quân Tiêu Dao và Tống đạo sinh.

Quân Tiêu Dao vẫn như trước kia, nhưng Viên tiên sinh lại chú ý tới.

Bên hông Quân Tiêu Dao có treo một lệnh bài màu đồng cổ.

Nhìn không có gì nổi bật.

Nhưng vừa nhìn kỹ, Viên tiên sinh lập tức hít vào một hơi khí lạnh!

Ông vội vàng chắp tay nói: “Tham kiến chưởng lệnh giả!”

Ông vừa dứt lời, bốn phía yên tĩnh.

Sau đó, tất cả đệ tử học cung cũng chú ý tới.

“Đúng thế, thánh lệnh Nho môn, thấy người giữ lệnh bài này như thấy Thánh phu tử!”

“Trời ạ, thân phận đãi ngộ này đến Hàn tiểu sư thúc lúc trước cũng không có đâu!”

Biết Quân Tiêu Dao có được thánh lệnh Nho môn, trở thành chưởng lệnh giả của Nho môn.

Tất cả mọi người đều ong ong.

Đây chính là thân phận cao quý nhất Tắc Hạ Học Cung.

Cho dù là thập đại Thánh nhân chân truyền, so với chưởng lệnh giả, cũng rất hèn mọn.

“Tham kiến chưởng lệnh giả!”

Tất cả mọi người ở đây, cho dù là ai, cũng đều hơi hơi chắp tay.

Trong lòng Sở Tiêu lại càng như sóng cuộn biển gầm, không cam lòng và phẫn uất cực độ.

Cùng gia nhập Tắc Hạ Học Cung.

Quân Tiêu Dao trở thành chưởng lệnh giả Nho môn tôn quý nhất.

Mà hắn ta, lại bị người nói xấu, rất có thể sắp trở thành tù nhân.

Chênh lệch quá lớn, có thể nói là một trời một vực.

“Vân Tiêu Thiếu chủ thật sự quá mạnh…”

Đạm Đài Minh Châu lại càng sùng bái Quân Tiêu Dao tít mù.

“Không hổ là Quân công tử…” Ánh mắt Đạm Đài Thanh Tuyền cũng hơi hoảng hốt mê ly.

Dường như vị công tử áo trắng này làm cái gì cũng có thể đạt tới trình độ mà người thường không cách nào đạt được.

Thử hỏi, có ai gia nhập Tắc Hạ Học Cung không đến một năm đã trở thành chưởng lệnh giả Nho môn chứ?

Nhìn khắp lịch sử Tắc Hạ Học Cung cũng không tìm nổi một vị!

“Tống đạo sinh đã nói đại khái tình huống nơi này cho ta. Hàn đạo hữu vẫn lạc thực khiến cho người ta tiếc nuối.”

“Nhưng trước khi chết, Hàn đạo hữu đã dùng Huyết Cáp Truyền Tin nói Sở đạo hữu có âm mưu, việc này quả thực đáng để bàn kỹ.” Quân Tiêu Dao trầm ngâm nói.

Lần này, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Sở Tiêu đã nhiều lần khiêu khích Quân Tiêu Dao, đối nghịch với Quân Tiêu Dao.

Không ngờ Quân Tiêu Dao lại công bằng không chính như thế, khiến cho bọn họ cực kỳ bất ngờ.

“Hắn lại nói chuyện giúp ta sao?”

Chính Sở Tiêu cũng kinh ngạc, không thể tin nổi.

Nhưng hắn ta vẫn không buông lỏng cảnh giác.

Hắn biết, Quân Tiêu Dao này tâm tư thâm trầm, chắc chắn không thể đơn giản như thế.

Quả nhiên, một khắc sau, Quân Tiêu Dao nói.

“Thực ra, muốn tìm ra chân tướng cũng không phức tạp như thế.”

“Nếu Sở đạo hữu không ngại, có thể buông ra thức hải, để chúng ta thăm dò một phen.” Quân Tiêu Dao bình thản nói.

Hắn vừa dứt lời, cảm xúc của Sở Tiêu như đọa hầm băng.

Quả nhiên không đơn giản như thế!

Quân Tiêu Dao này, chính là một con sói đội lốt cừu!

Buông ra thức hải, thăm dò một phen là gì?

Nói thẳng là sưu hồn chứ gì?

Nhưng phải biết, đây có thể nói là cách làm ác độc nhất.

Buông ra thức hải chẳng khác nào giao tính mệnh bản thân vào tay người khác.

Nếu mấy người Quân Tiêu Dao nguyện ý, chỉ cần động chút tay chân, nguyên thần linh hồn của hắn ta đều sẽ bị ảnh hưởng.

Thậm chí, còn có thể để lại đủ loại ấn ký nô lệ, khiến cho hắn ta trực tiếp trở thành nô lệ của Quân Tiêu Dao, đến sống chết bản thân cũng không thể làm chủ.

Thử hỏi, làm sao có thể đồng ý?

“Không thể nào!”

Sở Tiêu quát lên chói tai, quả quyết từ chối!

“Ồ?”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao có vẻ nghiền ngẫm.

“Cây ngay không sợ chết đứng, vì sao Sở đạo hữu từ chối chém đinh chặt sắt thế?”

“Ta sợ ngươi sẽ làm gì đó với ta!” Sở Tiêu nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, hai mắt đỏ bừng như máu.

Quân Tiêu Dao này nói thì bình thản, nhưng câu nào cũng như đao kiếm!

Đây là bức hắn ta vào tuyệt lộ bị chúng bạn xa lánh mà!

Hiện tại, hắn ta gần như có thể cảm nhận được ánh mắt thất vọng cực độ của Đạm Đài Thanh Tuyền.

“Dùng thủ đoạn ư?” Ha ha, ngươi nói xem, ta đường đường là chưởng lệnh giả Nho môn, sẽ dùng thủ đoạn với ngươi sao?”

Quân Tiêu Dao cười.

Đám đệ tử học cung xung quanh cũng không nhịn được mà nói thêm vào.

“Đúng vậy, Vân Tiêu Thiếu chủ sao có thể làm ra chuyện này chứ? Thân phận chưởng lệnh giả này là do chính Thánh phu tử đại nhân tự ban cho đấy.”

“Không sai. Chưa kể, nếu Vân Tiêu Thiếu chủ muốn ra tay, căn bản Sở Tiêu này không có cả tư cách phản kháng, cần gì phải vẽ vời thêm chuyện đâu?”

“Theo ta thấy là Sở Tiêu này có tật giật mình, không dám buông ra thức hải, sợ gian kế bại lộ.”

Bình Luận (0)
Comment