Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2279 - Chương 2279 - Một Trong Lục Thần Thông Phật Môn, Túc Mệnh Thông

Chương 2279 - Một trong Lục Thần Thông Phật môn, Túc Mệnh Thông
Chương 2279 - Một trong Lục Thần Thông Phật môn, Túc Mệnh Thông

Chương 2279: Một trong Lục Thần Thông Phật môn, Túc Mệnh Thông

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Giờ phút này, trên mặt một số thiên chi kiêu nữ thậm chí còn có vẻ cảm động:

“Không hổ là Vân Tiêu thiếu chủ, không chỉ lớn lên anh tuấn mà tấm lòng còn lương thiện như vậy, còn đồng ý thu lưu Bạt nhân.”

“Đúng đó, Bạt nhân này chính là tộc nô lệ ti tiện nhất, người bình thường ngay cả dính dáng còn không muốn dính tới nữa là. Vân Tiêu thiếu chủ lại lương thiện như thế, thu lưu ở bên người.”

“Người vừa tuấn tú lại còn có lòng thiện, Thiếu chủ như vậy, ngưỡng mộ ngưỡng mộ…”

Ai mà ngờ được, bởi vì một màn này mà danh tiếng người lương thiện có tấm lòng nhân hậu của Quân Tiêu Dao ngược lại đã lan truyền ra ngoài.

Có thể nói là rất kịch tính.

“Việc này…”

Tịnh Phật Tử khẽ nhíu mày, hắn ta cũng không ngờ cục diện hiện tại lại thành ra như vậy.

Nhưng vừa nãy, một tia cảm ứng mơ hồ của hắn ta lại là chuyện gì xảy ra?

Hơn nữa không phải nói Bạt nhân đều rất yếu sao?

Sao vị thiếu nữ này lại có thể tiện tay đánh bay Tử Kim Bát của hắn ta được chứ?

Đây thật sự là chuyện mà Bạt nhân có thể làm được sao?

Trong lòng Tịnh Phật Tử đầy thắc mắc.

Hắn ta luôn cảm thấy vị chưởng lệnh giả tân nhiệm của Nho môn, bạch y hoàn mỹ, ôn tồn lễ độ này dường như có bí mật gì đó.

Còn cả vị thiếu nữ Bạt nhân này nữa, có lẽ không chỉ đơn giản như vậy.

“Tịnh Phật Tử, lẽ nào ngươi còn muốn ra tay nữa sao?”

Quân Tiêu Dao lạnh lùng lên tiếng.

“Vân Tiêu thiếu chủ, chỉ là… vị Bạt nhân mà ngươi thu lưu này, vừa nãy tiểu tăng…” Tịnh Phật Tử muốn nói lại thôi.

“Làm sao?”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt tối xuống.

“Không, không có gì, chắc chỉ là tiểu tăng bị ảo giác mà thôi, có lẽ là hiểu lầm.”

Giọng Tịnh Phật Tử dừng lại, sau đó hắn ta lắc đầu. Hắn ta có giải thích cũng vô ích.

Dù sao hắn ta cũng có nghe qua về thực lực của Quân Tiêu Dao.

“Sau này tìm cơ hội rồi lại dò xét thực hư…” Ánh mắt Tịnh Phật Tử nhìn chằm chằm Y Y một lát.

Hắn ta cũng không cho rằng tràng cảnh này là ảo giác của mình.

Dù sao cái mà hắn ta tu luyện là môn thần thông cổ xưa của Phật môn đó.

Tịnh Phật Tử mở miệng tụng một câu Phật hiệu, tạm thời rời đi.

Quân Tiêu Dao nhìn theo bóng lưng Tịnh Phật Tử rời đi, đáy mắt có vẻ u ám khắc sâu.

Lẽ nào Tịnh Phật Tử đã phát hiện ra cái gì rồi sao?

Nếu như là vậy thì kẻ này chính là một cái uy hiếp.

Dù sao thì bây giờ lai lịch của Y Y không thể bại lộ ra được.

Lúc này, sau lưng Quân Tiêu Dao truyền đến một giọng nói ngập ngừng:

“Tiêu Dao, thật xin lỗi, ta lại gây chuyện rồi.”

Quân Tiêu Dao quay đầu lại thì thấy Y Y đang cúi đầu, giống như là đã làm sai chuyện.

“Việc này không liên quan tới ngươi.”

Quân Tiêu Dao mỉm cười ấm áp.

Y Y nghe ra Quân Tiêu Dao không có nổi giận, bấy giờ mới ngẩng đầu lên, sau đó mới lấy hết can đảm trong lòng ra:

“Tặng ngươi cái này…”

Y Y cầm miếng ngọc bội mà nàng vừa mới mua ra:

“Đây…” Quân Tiêu Dao đón lấy ngọc bội.

“Tiêu Dao, ngươi đã giúp ta nhiều như vậy nhưng ta vẫn chưa làm được chuyện gì cho ngươi, ngọc bội này còn là xài tiền của ngươi…”

Y Y vừa nói xong thì có vẻ hết sức ngượng ngùng.

Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra ý cười.

Cô nương này đi ra không phải để mua đồ gì cho bản thân nàng mà là muốn mua đồ cho mình, cảm tạ mình.

Nha đầu khôn khéo hiểu chuyện như vậy, ai mà không yêu thích được chứ?

“Được, ta rất thích.”

Quân Tiêu Dao đeo ngọc bội lên ngang hông, giắt cùng một chỗ với Thánh lệnh Nho môn.

Nhưng với hắn mà nói, cho dù là Thánh lệnh Nho môn tôn quý cũng không thể sánh bằng một miếng ngọc bội của Y Y tặng.

Y Y nhìn đến đây mới nở nụ cười ngọt ngào, trong lòng tựa như có một dòng nước ấm chảy qua.

Sau khi Quân Tiêu Dao trở lại lầu quỳnh thì gọi Tống Đạo Sinh tới:

“Kể hết tình huống liên quan tới Tịnh Phật tử cho ta đi.”

Quân Tiêu Dao lên tiếng.

Sau một phen tìm hiểu, Quân Tiêu Dao coi như đã biết.

Vị Tịnh Phật Tử này đã phần nào đọc lướt qua Lục Thần Thông Phật môn.

Lục Thần Thông Phật môn tương đương với Thiên Địa Hạo Nhiên Bảo Điển của Nho môn, Cửu Tự Chân Ngôn của Đạo môn.

Cái gọi là Lục Thần Thông chính là chỉ Thiên Nhãn Thông, Thiên Nhĩ Thông, Tha Tâm Thông, Túc Mệnh Thông, Thần Túc Thông, Lậu Tận Thông.

Cộng thêm vị Tịnh Phật Tử này có thiên phú lạ thường, trên người còn có Phật thai hoàn mỹ, thế nên mới có chút thiên phú về mặt Túc Mệnh Thông.

Tuy không thể nói tu luyện Túc Mệnh Thông đến mức lô hỏa thuần thanh(*), nhưng ít ra cũng là số một số hai trong số thế hệ đồng trang lứa của Phật môn.

(*) Lô hỏa thuần thanh: tương truyền Đạo gia luyện đan, nhìn vào lò thấy ngọn lửa lên màu xanh thì coi như đã thành công, ví với sự thành thục của học vấn, kỹ thuật…

“Túc Mệnh Thông ư, chẳng lẽ là…”

Quân Tiêu Dao coi như đã hiểu, vì sao Tịnh Phật Tử lại đột nhiên ra tay với Y Y.

Tám mươi phần trăm là vì Túc Mệnh Thông mà Tịnh Phật Tử tu tập đã để hắn ta phát hiện ra sự khác thường của Y Y.

Đương nhiên, Quân Tiêu dám chắc có thể tên Tịnh Phật Tử kia cũng không nắm chắc trăm phần trăm.

Nếu không thì hôm nay hắn ta sẽ không cứ thế rời đi như vậy.

Nhưng trong lòng hắn ta khẳng định đã có nghi ngờ Y Y.

“Túc Mệnh Thông của Phật môn à, chắc là kém hơn Tiểu Túc Mệnh Thuật của ta rồi.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.

Tiểu Túc Mệnh Thuật này chính là tồn tại cấp bậc Tiên pháp.

Dù sao Túc Mệnh Thông cùng lắm chỉ là một loại trong số Lục Thần Thông Phật môn, nghiễm nhiên không cách nào sánh ngang với Tiểu Túc Mệnh Thuật.

Sự mạnh mẽ của Tiểu Túc Mệnh Thuật, với thiên tư yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao vậy mà cho đến tận bây giờ vẫn chưa thể nói đã hoàn toàn lĩnh hội xong.

“Tịnh Phật Tử này trái lại cũng là một mối họa ngầm, nhưng hắn ngược lại đã nhắc nhở ta một điểm.”

Quân Tiêu Dao nhếch miệng, lộ ra một nụ cười nhạt.

Hắn lập tức gọi Y Y tới.

Hắn muốn dùng Tiểu Túc Mệnh Thuật giúp Y Y che giấu loại dao động số mệnh chập chờn trong cõi U Minh đó.

Đây cũng là một trong những khả năng của Tiểu Túc Mệnh Thuật: che giấu khí tức số mệnh.

Bình Luận (0)
Comment