Chương 2278: Tịnh Phật Tử ra tay, thực lực của Y Y
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Vi Đà Phật kiếm, trảm diệt tà ác tội lỗi!”
Tăng nhân trẻ tuổi mở miệng quát lên một câu.
Mặc dù Phật môn chú trọng lòng từ bi, nhưng cũng phải xem đối tượng nữa.
Nếu như là chủng tộc Hắc Họa hạng sinh linh tà ác này thì Phật môn đương nhiên sẽ không nương tay.
Phật kiếm màu vàng kim trùng trùng điệp điệp chém xuống, một số quỷ yêu tà ác dường như còn có thể tan thành mây khói dưới một kiếm này.
Giờ phút này, ở chỗ sâu trong con ngươi Y Y tựa như vô thức có ánh sáng màu vàng kim đậm hiện lên. Thậm chí ngay cả bản thân Y Y cũng không phát giác ra.
Trong ánh mắt kia, vẻ cao quý và lạnh như băng khắc sâu, giống như coi vạn vật trời đất là cỏ chó!
Tăng nhân trẻ tuổi ra tay với nàng thì lại giống như một con kiến hôi đang gân hấn với một con rồng khổng lồ!
Ầm ầm!
Nhưng còn chưa đợi Y Y có động tác gì thì bộ Nghê Thường Vũ Y lộng lẫy trên người nàng đã đột nhiên phát ra ráng mây lành rực rỡ.
Tựa như một tầng vách ngăn hoàn mỹ, cứ thế chặn lại thế công của Phật kiếm màu vàng kim. Va chạm phát ra tia lửa sáng rực.
“Sao lại thế, Đế binh ư?”
Trên mặt tăng nhân trẻ tuổi hơi có vẻ ngạc nhiên.
Thiếu nữ phát ra khí tức của Bạt tộc này, trên người còn đang mặc một kiện y phục cấp Đế binh.
Đây đến cùng là mạnh tay chơi lớn cỡ nào?
Nhưng vẻ kiên định trong mắt tăng nhân trẻ tuổi vẫn không hề thay đổi.
Hắn ta tiếp tục thôi động pháp quyết Phật môn, cộng thêm Tử Kim Bát cùng lúc nện xuống.
Hắn ta biết, cho dù có Đế binh hộ thân nhưng nếu như không đủ thực lực thì cũng khó mà hoàn toàn phát huy được năng lực.
Hơn nữa đối diện với thế công dữ dội đánh tới này, trong mắt Y Y càng toát ra vẻ lạnh lẽo mà ngay cả nàng cũng không phát giác ra.
Cái này và ánh mắt sợ hãi, yếu đuối của Y Y trước đó hoàn toàn khác hẳn!
Mà trong cùng thời gian, ở trong lầu quỳnh xa xỉ nhất cổ thành.
Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng ở trong phòng đột nhiên mở hai mắt ra. Trong mắt lộ ra một chút giá lạnh.
Hắn đã nhận ra Hoang Vu chi lực của Bạt tộc:
“Y Y.”
Quân Tiêu Dao đứng dậy cất bước, thân thể xé rách hư không.
Tuy cổ thành lớn, nhưng với tốc độ của Quân Tiêu Dao thì tất nhiên là trong chớp mắt đã có thể đi đến các nơi.
Chiêu thức của tăng nhân trẻ tuổi còn chưa hoàn toàn đáp tới Y Y thì một bóng dáng bạch y đã một mạch xé rách hư không, giá lâm nơi này.
Hắn không có bất kỳ động tác gì, chỉ vẻn vẹn đứng ở nơi đó, khí tức rung chuyển một phen.
Thế công của tăng nhân trẻ tuổi hoàn toàn bị tan rã.
Đồng thời Tử Kim Bát cũng bay ngược ra, nện tới tăng nhân trẻ tuổi.
Tăng nhân trẻ tuổi đưa tay đón lấy.
Hự…
Một tiếng rên rỉ đau đớn vang lên.
Tăng nhân trẻ tuổi lùi thẳng lại trăm trượng. Hai tay run run, trong lồng ngực còn đang sôi trào.
Mặt hắn ta lộ vẻ kích động, nhìn lại bóng dáng bạch y mông lung kia.
Phải biết, hắn ta đã từng tu luyện kim thân Phật môn.
Nhục thân tuy không nói có một không hai trên đời nhưng cũng khẳng định không phải bình thường.
Cho dù là thiên kiêu đế tộc Cổ Thần sở trường về nhục thân cũng có thể cứng đối cứng so chiêu một chút.
Thế mà giờ khắc này, chỉ mới tiếp xúc một chiêu thôi mà hai cánh tay của hắn ta thậm chí còn đang run rẩy, xương cốt lờ mờ rạn nứt.
Đây là lực lượng khiến cho người ta khiếp sợ nhường nào?
Tăng nhân trẻ tuổi không ra tay tiếp.
Còn những người xung quanh nhìn tới thì lại nhất thời kích động:
“Là Vân Tiêu thiếu chủ!”
“Vậy mà hắn lại xuất hiện, còn đang che chở cho vị thiếu nữ Bạt tộc kia!”
Trước đó lúc Quân Tiêu Dao đi đến cổ thành, Y Y vẫn luôn núp ở sau lưng Quân Tiêu Dao nên không có mấy ai chú ý tới.
Hơn nữa Tắc Hạ Học Cung cũng không có khả năng rảnh rỗi không việc gì tùy tiện truyền tin tức Y Y là Bạt nhân ra.
Vậy nên giờ khắc này, những người xung quanh thấy Quân Tiêu Dao che chở cho một vị thiếu nữ Bạt tộc thì ai nấy đều giật mình.
“Thì ra là chưởng lệnh giả tân nhiệm của Nho môn, Vân Tiêu thiếu chủ, ngưỡng mộ đã lâu. Tiểu tăng Tịnh Phật Tử.”
Tăng nhân trẻ tuổi tên Tịnh Phật Tử khẽ mỉm cười nói.
“Thì ra là Tây Phật Tịnh Phật Tử, nghe danh tiếng đã lâu.”
Quân Tiêu Dao cũng cười nhạt một tiếng.
Người này chính là Tây Phật trong ngũ đại thiên kiêu vương giả, Tịnh Phật Tử, nổi danh cùng với Bắc Nho Hàn Bình An.
Trên người hắn ta có Phật thai hoàn mỹ, chính là nhân tài kiệt xuất trong số thiên kiêu Phật môn, thực lực sâu không lường được.
Tuy trên mặt Quân Tiêu Dao đang nở nụ cười nhưng đáy mắt lại là một mảnh lạnh giá.
Với Quân Tiêu Dao mà nói, Y Y là người vô cùng quan trọng.
Hắn không cho phép bất kỳ ai uy hiếp tới nàng, cho dù Y Y cũng không có bị thương gì.
Nhưng điều khiến cho Quân Tiêu Dao hơi thắc mắc chính là. Hắn đã dùng Thâu Thiên Hoán Nhật đại pháp ẩn giấu khí tức của Y Y rồi. Sao tên Tịnh Phật Tử này lại đột nhiên phát hiện ra được chứ?
“Vân Tiêu thiếu chủ, sao ngươi lại cản tiểu tăng ra tay với kẻ Bạt tộc này?”
Tịnh Phật Tử lên tiếng.
Rất nhiều thiên kiêu xung quanh cũng đang rất quan tâm.
“Ngươi muốn ra tay với người của ta sao?”
Quân Tiêu Dao bình thản lên tiếng.
“Hả, đây…” Tịnh Phật Tử ngầm giật mình. Không ngờ Quân Tiêu Dao lại hào phóng thừa nhận như thế.
Lẽ nào hắn thật sự không bận tâm đến thanh danh của mình sao?
Nhưng một khắc sau, Quân Tiêu Dao lại nói:
“Nàng là một Bạt nhân đã từng chịu đủ khổ nạn được ta thu lưu. Sao thế, chẳng lẽ Tịnh Phật Tử vẫn muốn ra tay giết chết Bạt nhân này sao?”
“Lại là Bạt nhân?”
Tịnh Phật Tử ngạc nhiên.
Người xung quanh cũng bàn luận sôi nổi, hết sức ngạc nhiên.
Bạt nhân và Bạt tộc chỉ kém nhau một chữ nhưng tính chất lại hoàn toàn khác nhau.
Bạt tộc là kẻ thù không đội trời chung của vạn linh Giới Hải, là đối thủ kinh khủng.
Còn Bạt nhân là tạp chủng ti tiện, mức độ uy hiếp rất thấp, không thể bì với Bạt tộc.
Thậm chí một số loại hình thương hội còn mua một số nô lệ Bạt nhân về làm cu li.
Thế nên tuy địa vị của Bạt nhân ti tiện, bị vô số người coi thường nhưng vẫn không đến mức bị coi là kẻ thù, bởi vì bọn họ không có tư cách đó.
Nếu như chỉ là thu dưỡng Bạt nhân thì đương nhiên là không có vấn đề gì.