Chương 2302: Huyết Công chúa Đông Phương Ngạo Nguyệt
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đương nhiên, chẳng ai quan tâm truyền thuyết này là giả hay là thật.
Chỉ biết là, trong tám Đế tộc, mặc dù Đế tộc Đông Phương cường thịnh nhưng xưa nay chưa từng có minh hữu gì.
Không một Đế tộc nào nguyện ý để cho Đế tộc Đông Phương lớn mạnh.
Chẳng lẽ cuối cùng toàn bộ Giới Hải sẽ biến thành một vũ trụ nữ tôn sao?
Khiến cho các lão tổ nam tính của các Đế tộc khác đều canh cánh trong lòng.
Cũng chính vì vậy, trong tám Đế tộc, Đế tộc Đông Phương gần như bị bài xích và cô lập.
Đương nhiên, thân là Đế tộc, thực lực của Đế tộc Đông Phương cũng đủ mạnh, càng không cần phải kết minh với ai.
Nhưng hiện giờ, Giới Hải rung chuyển, dù là Đế tộc Đông Phương có lẽ cũng khó mà ngoại lệ.
Lúc này, trong cổ tinh của Đế tộc Đông Phương.
Trong một cung điện khí thế nguy nga mênh mông.
Một vị nam tử trẻ tuổi bị trói trên bệ đá, toàn thân bị xiềng xích phù văn quấn chặt.
Nam tử kia rất trẻ trung, khuôn mặt thanh tú, thậm chí còn có vài phần ôn nhu của nữ tử.
Chỉ là, lúc này y cực kỳ kinh hãi hoảng sợ thậm chí còn có tuyệt vọng.
Y biết, tới tòa cung điện này rồi, đừng mong có quả ngon để ăn.
Bởi vì tòa cung điện này thuộc về Huyết Công chúa.
Khắp Nữ Tôn vũ trụ, danh hào Huyết Công chúa này đủ khiến cho bọn thiếu niên dừng gáy.
Bởi vì nàng chính là đại tiểu thư của Đế tộc Đông Phương, cũng là thiên kiêu cường đại nhất Đế tộc Đông Phương.
Đương nhiên, nếu chỉ có thể, sẽ không khiến người khác sợ hãi hoặc kiêng kỵ.
Nhưng là…
Quan trọng nhất, vị Huyết Công chúa này cực kỳ vô tình, lại dã man.
Để tu luyện, nàng đã từng lập trận pháp luyện hóa luôn một hành tinh cổ có sinh mệnh.
Thậm chí hàng tỷ vạn sinh linh trên đó đều biến thành máu.
Có trưởng giả Đế tộc Đông Phương thấy nàng làm quá đáng, định để cho các sinh linh này rút lui.
Nhưng vị Công chúa này chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Quá phiền phức.”
Nhìn đó có thể thấy vị Huyết Công chúa này lạnh lùng vô tình tới mức nào.
Cũng chính vị vậy, nam tử trẻ tuổi bị trói trên bệ đá này mới sợ hãi như thế.
Y nhịn không được mà gào lên: “Đông Phương Ngạo Nguyệt, ngươi quá đáng lắm!”
“Tuy ta là nam tử, nhưng dù sao mẫu thân của ta cũng là một trong các trưởng giả Đế tộc, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật.”
“Chớ nói chi là, dựa theo quan hệ máu mủ, ta còn được coi là đường đệ họ xa của ngươi.”
“Chỉ vì ta có được Vạn Đạo Cốt, ngươi liền muốn xuống tay với ta sao?”
Nam tử kia vô cùng xúc động phẫn nộ.
Y tên Đông Phương Hạo, chính là con trai của một vị nữ trưởng lão.
Trời sinh trong cơ thể có Vạn Đạo Cốt.
Vạn Đạo Cốt là gì?
Miêu mô vạn đạo, trời sinh đạo cốt.
Có được Vạn Đạo Cốt, sẽ có được thiên phú cực giai về phương diện ngộ tính, ngộ đạo.
Thậm chí ngồi không cũng có thể tìm hiểu ra pháp tắc.
Vạn Đạo Cốt, thiên phú này có thể sánh vai cùng Chí Tôn Cốt.
Khác biệt ở chỗ.
Chí Tôn Cốt khuynh hướng công sát, có đủ loại năng lực thần thông cường đại.
Mà Vạn Đạo Cốt thì có tác dụng rất lớn về phương diện ngộ đạo, lĩnh ngộ pháp tấc.
Đông Phương Hạo, trời sinh Vạn Đạo Cốt.
Đổi lại là Đế tộc khác chắc chắn sẽ xem như hạt giống hạch tâm mà bồi dưỡng.
Nhưng đừng quên, y sinh ra trong Đế tộc Đông Phương.
Đây là một Đế tộc nữ tử vi tôn.
Dù y mang Vạn Đạo Cốt, nhưng chỉ cần là nam tử, khó tránh gièm pha.
Nhưng bản thân Đông Phương Hạo thiên tư tuyệt hảo, lại thêm tướng mạo thanh tú ôn nhu.
Cho nên mẫu thân cũng cực kỳ trân ái.
Không gièm pha gì hài tử nhà mình.
Nhưng lo lắng duy nhất của bà là.
Không biết Huyết Công chúa Đông Phương Ngạo Nguyệt có cướp đi Vạn Đạo Cốt của nhi tử nhà mình không.
Trước kia không phải chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Nhưng lạ là ở chỗ, hình như Đông Phương Ngạo Nguyệt không có động tĩnh gì.
Nhờ vậy mà Đông Phương Hạo mới có thể bình an trưởng thành.
Nhưng ai mà ngờ được.
Hiện tại Đông Phương Hạo lại bị bắt đến cung điện của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Tới giờ Đông Phương Hạo mới hiểu được.
Thì ra không phải Đông Phương Ngạo Nguyệt nhân từ với mình.
Mà là vì chưa đến lúc.
Lúc này, thuận theo ánh mắt của Đông Phương Hạo.
Có thể nhìn thấy, trên đài cao của cung điện.
Có một Vương tọa.
Một nữ tử diễm tuyệt chúng sinh thoải mái ngồi bắt chéo hai chân.
Đầu tiên, nàng nhếch đôi chân dài.
Dẫm lên đôi giày cao gót màu bạc.
Cặp đùi đẹp thon dài thẳng tắp tỏa sáng óng ánh khiến người ta hoa mắt mê thần.
Móng chân vẽ hoa, lộ ra da thịt trắng như tuyết, ai nhìn cũng thấy miệng lưỡi khô không khốc.
Không cần phải nhìn nửa thân trên.
Chỉ một đôi chân này thôi cũng là bảo bối đẹp nhất trên đời.
Ánh mắt chuyển lên một tí có thể thấy đường cong mướt mải bọc trong một bộ váy áo hoa văn huyền điểu màu vàng kim.
Eo nhỏ mông cong, đường cong câu người.
Thân hình đẹp như một quả bom.
Cuối cùng, dọc theo cần cổ trắng nõn thon dài, nhìn lên khuôn mặt nàng.
Nhưng.
Thất vọng rồi.
Nàng đeo mạng che mặt.
Đây là truyền thống của Đế tộc Đông Phương.
Theo bọn họ, nam tử bình thường không có tư cách nhìn mặt các nàng.
Chỉ có nữ tử mới có thể thoải mái tháo mạng che mặt.
Đương nhiên, còn có một tình huống nữa.
Là khi để nam tử tháo mạng che mặt.
Có nghĩa là nữ tử đó nguyện ý cùng nam tử kia kết hợp, sinh sôi hậu đại.
Nếu không, nếu nam tử khác dám tự ý tháo mạng che mặt của nữ tử Đế tộc Đông Phương.
Sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, thậm chí còn đưa tới họa sát thân!
Nhưng mặc dù vị nữ tử này đeo mạng che mặt.
Vẫn có thể nhìn thấy đôi mắt của nàng.
Một đôi phượng mi, chẳng những không yếu đuối như nữ tử mà có một loại anh tư hiên ngang lạnh thấu xương.
Một đôi mắt đen như ngọc thạch chỉ có lạnh!
Không sai.
Đôi mắt của nữ tử khác, hoặc là óng ánh như nước, hoặc là mị ý câu người.
Nhưng ánh mắt nữ tử này chỉ có sự đen tối và lãnh khốc tuyệt đối!
Cảm giác này thật sự có thể đông cứng người khác lại.
Đó là một đôi mắt đẹp không mang một tí tình cảm nào.
Mà nữ tử này.
Chính là đại tiểu thư, cũng là thiên kiêu mạnh nhất Đế tộc Đông Phương.
Đông Phương Ngạo Nguyệt xưng hào Huyết công chúa.
Đương nhiên!
Ở Giới Hải, nàng còn có một danh hào nổi danh tứ phương nữa.
Chính là…
Đông Tôn!
Không sai.
Chính là Đông Tôn, một trong ngũ đại thiên kiêu Vương giả Đông Tây Nam Bắc Trung!