Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2338 - Chương 2338 - Lũ Tràn Miếu Long Vương

Chương 2338 - Lũ tràn miếu Long Vương
Chương 2338 - Lũ tràn miếu Long Vương

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Chỉ sợ chính Anh Lạc và Hoắc Phong cũng không nghĩ đến.

Vào lúc khẩn cấp này không ngờ lại có người thứ ba hiện thân.

Cái bóng áo trắng không vướng một hạt bụi, bao phủ tiên huy, khoan thai hững hờ.

“Ngươi đi trước.”

Lời nói nhàn nhạt người kia nói ra như giọng của Thần.

Hoắc Phong hoảng hốt.

Chẳng hiểu tại sao, đối mặt với bóng hình này.

Tự nhiên gã dâng lên cảm giác kính sợ từ trong lòng.

Giống như đối mặt với thiên nhân thần chỉ.

“Thất thần làm gì? Muốn chết ở đây à?”

Cái bóng kia thản nhiên nói.

“Đa tạ…”

Hoắc Phong cắn răng, lách mình rời đi.

Giữa sân chỉ còn lại Quân Tiêu Dao và Anh Lạc.

Nhìn Anh Lạc đối diện siêu trần tuyệt tục như thần nữ.

Khóe miệng Quân Tiêu Dao cong lên cười nhàn nhạt.

Anh Lạc cũng nhìn Quân Tiêu Dao, nét mặt có nét khác lạ nhàn nhạt.

“Ngươi chính là người sau lưng gã?”

“Không sai.”

Hai người chỉ ngắn gọn nói một câu.

Sau đó liền im lặng.

Nhưng một khắc sau.

Bỗng nhiên Anh Lạc xuất thủ, tay ngọc trắng thuần mang theo sưc mạnh pháp tắc kinh khủng áp thẳng tới Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao cũng ra tay, bàn tay đưa ra mang theo vĩ lực đánh tan thương thiên.

Hai người chiến đấu.

Lúc này thực lực của Anh Lạc mới chính thức hiển lộ.

Nàng gần như đã hút sạch Huyền Hoàng địa mạch, lúc này pháp tắc thần năng đã bành trướng hết sức rồi.

Thiên kiêu trẻ tuổi đã không thể chống lại được rồi.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao cũng có vẻ lạ.

Nói thật, cho đến bây giờ, Quân Tiêu Dao đã rất ít khi ra tay.

Bởi vì không có mấy ai có thể khơi lên được dục vọng muốn ra tay của hắn.

Nhưng vị nữ tử trước mắt này thì…

Quân Tiêu Dao cười cười, trong lòng đã sáng tỏ.

Va chạm giữa hai người tạo ra sóng không khí cực kỳ kinh khủng.

Ánh mắt Anh Lạc cũng có vẻ khác lạ.

Thậm chí, còn có một phần chiến ý và hưng phấn.

Cực kỳ hiếm thấy.

Tính cách nàng vốn lạnh lùng, vượt xa trần thế, như thể không co tí hứng thú gì với bất kỳ chuyện gì.

Oanh!

Sau lưng Quân Tiêu Dao, bỗng nhiên hiển hiện sáu đại dị tượng, mang theo vĩ lực trấn áp mênh mênh mông mông.

“Thái Cổ Thánh Thể, không đúng, đạo thai Tiên Thiên Thánh Thể!”

Anh Lạc thật sự hơi kinh ngạc, không ngờ lại có thể tận mắt nhìn thấy thể chất vạn cổ vô song này.

Oanh!

Sáu dị tượng lớn áp chế xuống, Anh Lạc mạnh như thế cũng bị trấn trụ một lúc.

Quân Tiêu Dao thừa cơ áp sát, dục sức mạnh nhục thân mà áp chế.

Cuối cùng, Quân Tiêu Dao một tay khóa eo nhỏ của Anh Lạc, một tay khóa xương quay xanh vai thơm của nàng.

Với sức mạnh nhục thân cường đại vô song của Quân Tiêu Dao, bị hắn khóa lại thì đừng mong dễ dàng thoát ra.

Lúc này, thân thể hai người kề sát cạnh nhau.

Cảm nhận được khí tức trên thân thể Quân Tiêu Dao, sắc mặt Anh Lạc có hơi ngơ ngác.

Nhưng nàng không giãy dụa, hay tỏ vẻ xấu hổ gì.

Nếu Mục Huyền ở đây, nhìn thấy mỹ nhân sư tôn thánh khiết thanh lãnh trong lòng mình bị người khác khóa trong ngực.

Không biết sẽ cảm thấy thế nào?

Phát hiện mỹ nhân trong lòng không động đậy giãy dụa gì.

Lúc này Quân Tiêu Dao mới cười nhạt, ghé sát tai Anh Lạc mà nói.

“Đây gọi là lũ lụt dâng đến miếu Long Vương, người một nhà không nhận người nhà, người nói đúng không, tiền bối?”

Nghe nói vậy, Anh Lạc cũng mỉm cười.

Dung nhan như băng tuyết, đẹp không sao tả xiết.

Có lẽ Mục Huyền cũng chưa bao giờ nhìn thấy Anh Lạc cười như vậy.

“Đạo thai Tiên Thiên Thánh Thể, ngươi là hậu nhân mạch kia sao?”

Anh Lạc đột nhiên hỏi.

“Gia phụ Vân Thiên Nhai.”

Quân Tiêu Dao đáp:

“Ngươi là con trai của Thiên Nhai sao?”

Anh Lạc hơi mở to mắt, hơi giật mình.

“Đúng vậy.”

Quân Tiêu Dao cười nói.

Thực ra, vừa nhìn thấy Anh Lạc, Quân Tiêu Dao đã hiểu.

Nàng chính là thiên kiêu ở lại Huyền Hoàng vũ trụ, giữ Huyền Hoàng địa mạch mà lúc trước Vân Hồng Ba nhắc đến.

Cũng chính là nhân vật cùng thời với phụ thân kia của hắn.

Bởi vì chiêu thức thần thông nàng thi triển ra đều có cùng nguồn gốc với Đế tộc Vân thị.

“Vậy ngươi biết ta là ai không?”

Anh Lạc có vẻ không hiểu.

“Không biết.”

Quân Tiêu Dao nói.

“Ta là cô tổ mẫu của ngươi.”

Anh Lạc nói.

“Cái gì?”

Quân Tiêu Dao hơi sững sờ.

“Còn muốn ôm ta bao lâu?”

Anh Lạc cắn môi nói.

“Thật có lỗi…”

Quân Tiêu Dao vội vàng buông Anh Lạc ra, có hơi cạn lời.

Hắn còn tưởng vị nữ tử này có lẽ là tiền bối cùng tộc khác mạch trong Đế tộc Vân thị.

Không ngờ lại đúng mạch mình.

Hơn nữa còn là muội muội của phụ thân hắ.

Thế này… có hơi xấu hổ rồi.

Anh Lạc lại không có vẻ ngượng ngùng gì của thiếu nữ, mà có vẻ tự nhiên hào phóng.

Nàng quan sát khuôn mặt tuấn tú của Quân Tiêu Dao rồi nói: “Ta tên Vân Anh Lạc, nghiêm túc mà nói thì là nghĩa muội của phụ thân ngươi.”

“Nghĩa muội?”

Quân Tiêu Dao nghi hoặc.

Vân Anh Lạc nâng bàn tay thon thả, bó lấy mái tóc xanh bên thái dương, thản nhiên giải thích; “Ta là do phụ thân ngươi nhặt từ bên ngoài về.”

“Thì ra là vậy.”

Quân Tiêu Dao không có vẻ gì là bất ngờ.

Thấy sắc mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình thản, khóe miệng Anh Lạc lặng lẽ cong cong.

Với Đế tộc, quan trọng nhất, không nghi ngờ gì, chính là huyết thống.

Mà nàng là được nhặt từ bên ngoài về, thực ra nói nghiêm túc, không thể tính là người của Đế tộc Vân thị.

Nhưng Quân Tiêu Dao nghe được chuyện này lại không tỏ ra bất kỳ phản ứng gì khác.

Khiến cho Anh Lạc cảm thấy ấm áp trong lòng.

Không hổ là con của huynh ấy.

“Ngươi không ngại lai lịch xuất thân của ta sao?”

Vân Anh Lạc nói tiếp.

“Để ý cái gì, cô cô là nghĩa muội của phụ thân ta, thì cũng là tiểu cô mẫu của ta, chắc hẳn trong tộc sẽ không có ai nói ra nói vào gì về cô cô.”

Quân Tiêu Dao nói.

“Đúng vậy, người trong gia tộc đối xử với ta rất tốt, nên ta cũng đã thật sự coi Đế tộc Vân thị là nhà của mình.”

Vân Anh Lạc nói.

“Đúng rồi, tiểu cô mẫu, cô cô cũng có thể đi vào Huyền Hoàng cổ lộ sao?”

Quân Tiêu Dao hỏi.

“Có lẽ vì ta luyện hóa Huyền Hoàng địa mạch kia nên thân thể cũng mang khí tức của Huyền Hoàng vũ trụ.

Vân Anh Lạc nói.

Sau đó, nàng cũng cười một tiếng, kể lại một số chuyện cho Quân Tiêu Dao.

Trước đó nàng ở lại Huyền Hoàng địa mạch, muốn nhờ nơi này thuế biến thiên tư thực lực của mình.

Chỉ có như thế mới có thể đền đáp gia tộc tốt hơn.

Bình Luận (0)
Comment