Chương 2348: Không giả nữa, ngả bài
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hiển nhiên, Y Thương Nguyệt đã mang oán ý thật sâu với Mục Huyền.
Quân Tiêu Dao cũng không nói thẳng lời ly gián nào.
Ly gián thật sự là im lặng, để cho Y Thương Nguyệt thay đổi suy nghĩ một cách tự nhiên.
Chứ không phải nói cái gì mà Mục Huyền hoa tâm thế nào, hỗn đản ra sao.
Phương thức châm ngòi ly gián kia quá thấp cấp, cũng quá thiếu não.
Hiện tại, đẳng cấp khống chế lòng người của Quân Tiêu Dao rất cao.
Căn bản có thể điều khiển cả Vương giả.
“Được, Thương Nguyệt cô nương cứ nghỉ ngơi thật tốt đi, dù sao thì sau này tranh phong ở Thiên Địa Thánh Thụ cũng sẽ không dễ dàng đâu.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.
“Ngọc công tử, ngươi muốn đi đâu?”
Y Thương Nguyệt vô thức hỏi thăm, rồi vội im bặt.
Vì sao đột nhiên nàng lại hỏi ra lời này chứ?
Chẳng lẽ vì lúc này nàng cần một người làm bạn?
“Ta đi có chút việc, lúc khác gặp lại.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười, xoay người đi ngay.
Vừa xoay người, ý người trên mặt hắn lại thêm vài phần nghiền ngẫm.
“Tiếp theo cũng nên tìm Hoắc Phong ngả bài.”
Nhìn theo bóng lưng Quân Tiêu Dao rời đi, Y Thương Nguyệt có hơi hoảng hốt.
Nàng cũng không hiểu mình làm sao nữa.
…
Thời gian trôi qua, cũng có rất nhiều thiên kiêu lục tục đến thành Thiên Địa.
Trong đó đương nhiên có hai vị khí vận chi tử do chính tay Quân Tiêu Dao tạo ra.
Hoắc Phong cùng Phù Đồ Ngạn.
Phù Đồ Ngạn không mặc áo bào đen đeo mặt nạ nữa, mà dùng mặt thật gặp người.
Gã thu hoạch ở Huyền Hoàng cổ lộ không hề tệ.
Bây giờ đã là thiên kiêu mạnh nhất Huyền Hoàng vũ trụ rồi.
Chí ít cũng có thể leo lên đỉnh lưu.
Mặc dù hoàn toàn nhờ vào tác dụng của bản nguyên Ma Quân và Giá Y Ma Quyết.
Dù sao Phù Đồ Ngạn cũng chỉ là một công cụ mà thôi.
Đương nhiên sau này Quân Tiêu Dao sẽ có những sắp xếp khác cho gã.
Gã chú định sẽ là quân cờ hy sinh.
Nhưng Hoắc Phong thì khác.
Gã cũng coi như là tài năng có thể uốn nắn được, có chút công dụng, không khác lắm với Thác Bạt Vũ trước kia.
Mà từ pháp thân thần linh, Quân Tiêu Dao đã có thể cảm giác được có sức mạnh tín ngưỡng của sinh linh Huyền Hoàng vũ trụ hòa vào rồi.
Chắc là công lao của Hoắc Phong.
Cho nên, Quân Tiêu Dao vẫn nguyện ý cho vị khí vận chi tử do một tay mình tạo ra này một cơ hội.
Đương nhiên, nếu Hoắc Phong một lòng trung thành với Huyền Hoàng vũ trụ, ôm thù hận bài xích hắn.
Vậy Quân Tiêu Dao cũng sẽ không ngại ngần gì mà xóa luôn.
Lúc này, trong một khách sạn tại thành Thiên Địa.
Hoắc Phong đang ngồi xếp bằng điều tức, chuẩn bị cho cuộc tranh phong sau này.
“Rốt cuộc vị nữ tử thần bí kia là ai? Vì sao lại muốn giết ta?”
“Còn cả vị công tử áo trắng kia nữa…”
Ánh mắt Hoắc Phong có vẻ suy tư.
Nữ tử thần bí kia thì thôi đi.
Nhưng Hoắc Phong khá là để ý tới vị công tử áo trắng kia.
Bởi vì đó là lần đầu tiên Hoắc Phong bất giác sinh lòng kính sợ.
Như là một tín đồ kính sợ Thần Chỉ mà mình sùng bái.
Điều này khiến cho Hoắc Phong rất khó hiểu.
Đúng lúc này.
Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.
“Hoắc Phong, không phải ngươi đang nghĩ chuyện liên quan đến bổn công tử chứ”
Hoắc Phong sợ hãi cả kinh.
Một vị công tử áo trắng tuyệt thế bất ngờ xuất hiện trong phòng gã.
Đứng chắp tay, ánh mắt nhàn nhạt.
“Công tử, là ngươi…”
Đầu tiên là Hoắc Phong giật mình, sau đó kịp phản ứng lại, chắp tay nói.
“Còn phải đa tạ khi đó công tử đã ra tay tương trợ, nếu không tính mệnh tại hạ coi như…”
Quân Tiêu Dao khoát tay áo nói: “Đây không phải trọng điểm, chắc hẳn sức mạnh hạt giống màu vàng trong cơ thể ngươi càng ngày càng mạnh chứ hả.”
“Cái gì…”
Trái tim Hoắc Phong đột nhiên đứng khựng lại, hai mắt trợn trừng.
Đây là cơ duyên bí mật của một mình gã, làm sao vị công tử áo trắng trước mặt này biết được?
“Kinh ngạc sao? Bất ngờ sao? Không sao, ta sẽ nói tất cả cho ngươi.”
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Hắn tùy ý vung tay lên.
Chớp mắt, thiên địa biến ảo, chuyển biến thành một vũ trụ vô cùng mênh mông.
Quân Tiêu Dao chắp tay đứng đó, sau lưng hắn pháp thân thần linh vạn trượng như một vị thần viễn cổ sừng sững, ngàn vạn dị tượng, hạo đãng không thôi.
Quân Tiêu Dao không giả trang nữa, ngả bài.
Hiện tại hắn không cần phải giấu diếm Hoắc Phong bất kỳ cái gì nữa.
Bởi vì Chủng Ma Tâm Kinh đã liên hệ với toàn bộ Hoắc gia, thành Vô Cực, thậm chí là rất nhiều tu sĩ vùng Bắc Hoang.
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không ngại nói cho Hoắc Phong chân tướng.
Công tử áo trắng lưng tựa pháp thân thần linh vạn trượng đứng sừng sững giữa vũ trụ.
Một màn này chấn động lòng người không gì sánh nổi.
Chính Hoắc Phong cũng hoàn toàn dại ra, não hải như có lôi đình oanh minh.
“Cái này.. chẳng lẽ…”
Hoắc Phong ngẩn ngơ, không cách nào nghĩ được gì nữa.
Cảnh tượng kinh khủng như vậy đều do vị công tử này tạo thành sao?
Thực lực của hắn rốt cuộc mạnh đến cỡ nào?
“Tất cả nghi hoặc của ngươi, ta đều có thể nói cho ngươi.”
Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Hắn cũng nói một số chuyện cho Hoắc Phong.
Thân phận chính của hắn, cả ma chủng ban thưởng nữa.
Hoắc Phong khiếp sợ vô cùng.
Không ngờ vị công tử áo trắng này lại chính là vị Thiếu chủ Đế tộc, là sát thần giới ngoại vẫn lưu truyền kia.
Mà lại..
“Hoạt giống vàng kim trong cơ thể ta là do công tử ban cho, còn có một phần ngàn thiên phú tu luyện..”
Hoắc Phong thực sự không thể tin nổi.
Quân Tiêu Dao tiện tay một cái liền có thể tạo ra thiên kiêu như gã.
Mà đây chỉ là một phần ngàn thiên phú của Quân Tiêu Dao mà thôi.
Thậm chí có khi còn chưa tới.
Vị công tử này khủng bố đến mức nào chứ?
Mà bối cảnh của hắn cũng vô cùng cường đại, chính là Thiếu chủ của một trong tám Đế tộc cường đại, cũng là gia tộc cường đại nhất, Đế tộc Vân thị.
Lúc này, ngoại trừ chấn kinh sợ hãi, Hoắc Phong không còn cảm xúc gì nữa.
“Tốt rồi, Hoắc Phong, bổn thiếu chủ cho ngươi cơ hội lựa chọn.”
“Ngươi, và cả Hoắc gia, cùng thành Vô Cực, nguyện ý trung thành với ta, hay là…”
Quân Tiêu Dao không nói nữa.
Bởi vì, với hắn, kết quả rất đơn giản.
Không phục tùng, thì chết thôi!
Sắc mặt Hoắc Phong khá phức tạp.