Chương 2349: Hoắc Phong chấn kinh
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Xét về lập trường, đương nhiên gã hẳn là nên phản kháng, dù sao Quân Tiêu Dao cũng là Đế tộc bên ngoài, là kẻ xâm lược đó.
Nhưng nếu không có Quân Tiêu Dao.
Cũng không có Hoắc Phong hiện tại.
Thậm chí gã còn không thể bảo vệ cả muội muội của mình.
Là Quân Tiêu Dao cho gã sức mạnh này.
Ánh mắt Hoắc Phong dần dần kiên định.
Gã trực tiếp quỳ một gối trước mặt Quân Tiêu Dao, chắp tay nói: “Là công tử cho ta cơ hội vươn lên, ta cùng gia tộc phía sau, thành Vô Cực, đều nguyện ý phục tùng công tử.”
Hoắc Phong hiện tại là thiên kiêu mạnh nhất Hoắc gia, thậm chí cả thành Vô Cực.
Mà mấy gia tộc lớn trong thành Vô Cực đều tu luyện Chủng Ma Tâm Kinh.
Không thể hoàn toàn thoát ly khỏi Quân Tiêu Dao được.
Đây cũng là Hoắc Phong nghĩ muốn bảo toàn gia tộc phía sau.
“Ngươi đã có một lựa chọn sáng suốt. Yên tâm, đợi Đế tộc Vân thị ta khống chế được Huyền Hoàng vũ trụ.”
“Hoắc gia và thành Vô Cực của các ngươi cũng không cần phải tiếp tục canh giữ nơi hoang vu vùng Bắc Hoang nữa.”
Quân Tiêu Dao khẽ mỉm cười.
Thủ đoạn đánh một gậy cho một quả táo này, Quân Tiêu Dao dùng quen lắm rồi.
“Đa tạ công tử!”
Hoắc Phong vừa sợ hãi vừa vui mừng.
Cứ như vậy, đoán chừng Hoắc gia và thành Vô Cực đều sẽ nguyện ý đi theo Quân Tiêu Dao.
Dù sao thì, có thế lực nào không muốn chiếm được địa bàn tốt hơn đâu?
Nhưng Hoắc Phong càng giật mình hơn là.
Với Quân Tiêu Dao, dường như hắn đã coi Huyền Hoàng vũ trụ như là vật trong tay.
Đây mới là điều khiến người ta chấn kinh nhất.
Vị công tử áo trắng này có thể một mình phá vỡ toàn bộ Huyền Hoàng vũ trụ thật sao?
Thời gian dần trôi.
Cuối Huyền Hoàng cổ lộ.
Bỗng nhiên, một đạo khí tức hạo đãng lưu chuyển, sức mạnh pháp tắc như biến thành thủy triều mãnh liệt trào lên từ cổ lộ.
Các thiên kiêu trong thành Thiên Địa có thể thấy được mơ hồ trong đó.
Cuối cổ lộ dường như có một gốc cổ thụ mênh mông chống trời dựng thẳng, quả thực hệt như một thế giới.
“Đó là… Thiên Địa Thánh Thụ!”
Rất nhiều thiên kiêu đang đứng sừng sững trên tường thành Thiên Địa nhìn gốc thánh thụ mênh mông kia.
Thiên Địa Thánh Thụ, chính là thánh thụ của Huyền Hoàng vũ trụ.
Trên cây kết quả Huyền Hoàng Tạo Hóa, chính là đại cơ duyên nổi danh của Huyền Hoàng vũ trụ.
Trái cây này cũng không dễ kết đâu.
Cần phải mất thời gian ấp ủ, còn hấp thu sức mạnh bản nguyên của Huyền Hoàng vũ trụ.
Đối với những thiên kiêu này, đây là cơ duyên cực kỳ trân quý.
“Tranh đấu hai giới sắp mở ra rồi, mà đây chính là cơ duyên lớn nhất của thiên kiêu giới ta!”
Một đám thiên kiêu Huyền Hoàng vũ trụ không kiềm chế nổi nữa.
Đều độn không lao đi.
Mục Huyền và Vân Anh Lạc cũng hiện thân.
Mục Huyền nhìn quanh, cuối cùng cũng thấy Y Thương Nguyệt.
“Thương Nguyệt…”
Mục Huyền chào hỏi.
Nhưng Y Thương Nguyệt không trả lời gã, vẫn lạnh nhạt.
Mục Huyền xấu hổ cười một tiếng.
Vì y cũng không quá để ý.
Y hiểu tính Y Thương Nguyệt, có lẽ hiện giờ nàng đang giận dỗi thôi.
Chờ một thời gian nữa, quen rồi thì tốt.
Lúc này Quân Tiêu Dao cũng xuất hiện.
“Ngọc công tử…”
Y Thương Nguyệt đi thẳng tới bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Mục Huyền nhìn đến đây, khóe mắt hơi co lại.
Mặt khác, mấy người Hoắc Phong, Phù Đồ Ngạn cũng xuất hiện.
“Không ngờ ngươi cũng đi tới đây?”
Phù Đồ Ngạn nhìn Hoắc Phong, ánh mắt mang theo sát ý lạnh như băng.
Nỗi nhục thua trong tay Hoắc Phong như hiện rõ mồn một trước mắt.
“Hừ, Phù Đồ Ngạn, ta mới bất ngờ đấy, không ngờ ngươi mà cũng có thể đi tới đây.”
Hoắc Phong cười lạnh.
Gã và Phù Đồ Ngạn có khúc mắc.
Nhưng gã cũng biết được kết cục của Phù Đồ Ngạn từ lời Quân Tiêu Dao.
Cho nên bây giờ gã cũng lười so đo với Phù Đồ Ngạn.
Gã không cần phải so đo với người chết.
“Hừ.”
Phù Đồ Ngạn cũng hừ lạnh một tiếng.
Hoắc Phong thầm cười lạnh, nói: “Ngươi chỉ là quân cờ được chú định là sẽ bị vứt bỏ trong tay công tử mà thôi.”
“Nhưng ta, là thủ hạ trung thành nhất của công tử.”
Hiện tại Hoắc Phong đã hoàn toàn đặt mình vào vị trí phụ thuộc của Quân Tiêu Dao.
Mà lúc này, Thái Hư Tiểu Thiên Vương toàn thân tỏa sáng lấp lánh mang theo uy nghiêm nhiếp nhân tâm phách.
Ánh mắt y và Mục Huyền va vào nhau như có hoa lửa bắn ra.
Nhưng hai người bọn họ không nói gì.
Hiển nhiên, cục diện hiện tại thế này rồi, nói gì ucngx là dư thừa.
Vèo! Vèo! Vèo!
Rất nhiều thiên kiêu cũng khởi hành phá không mà đi, tiến sâu vào trong Huyền Hoàng cổ lộ.
…
Sâu trong Huyền Hoàng cổ lộ.
Sương mù mịt mờ, sao sao bay múa.
Không gian mênh mông vô ngần, tinh hà khắp nơi.
Khí hỗn độn tràn ngập như mây mù mênh mông, tỏa khắp vũ trụ hư không.
Lúc này, sâu trong Huyền Hoàng vũ trụ.
Một gốc thánh thụ sinh trưởng giữa thiên địa.
Tựa như cột chống trời, lại như cây cầu kết nối cả vũ trụ mênh mông.
Thân cảnh tung hoành như rồng bay, phiến lá rộng như có thể nâng một thế giới cổ xưa.
Đây giống như một cái cây, mà cũng giống như một vị thần im lặng quan sát Huyền Hoàng vũ trụ.
Ở đây có rất nhiều thiên kiêu mới lần đầu nhìn thấy Thiên Địa Thánh Thụ.
Ai nấy đều đầy sợ hãi thán phục không gì sánh kịp.
Bọn họ không chỉ sợ hãi thán phục bản thân Thiên Địa Thánh Thụ.
Mà còn là từng quả cây kết trên cây.
Từng quả cây vàng vàng cam cam như vàng khối đúc thành, có đạo uẩn huyền diệu lưu chuyển.
Chính là quả Huyền Hoàng Tạo Hóa!
Một quá Huyền Hoàng tạo hóa cũng đủ cho một vị thiên kiêu thoát thai hoán cốt, tiến thêm một bước.
Mà hiện giờ, trên Thiên Địa Thánh Thụ đếm được chừng mấy chục quả Huyền Hoàng tạo hóa.
Đừng thấy con số này không quá ít.
Phải biết, Thiên Địa Thánh Thụ hấp thụ sức ạnh bản nguyên của Huyền Hoàng vũ trụ bao nhiêu lâu như vậy mới kết được mười mấy quả này.
Không thể nghi ngờ độ trân quý của nó.
Quân Tiêu Dao cũng nhàn nhạt nhìn Thiên Địa Thánh Thụ.
Hắn đã có được Thế Giới thụ.
Nên có thể nói chẳng có cảm giác gì với Thiên Địa Thánh Thụ này cả, chí ít cũng sẽ không có sợ hãi thán phục quá lớn.
Thế Giới Thụ là vạn mộc chi tổ.
Thiên Địa Thánh Thụ của Huyền Hoàng vũ trụ này cũng kém xa Thế Giới Thụ.
Nhưng mà…
Quân Tiêu Dao không để ý tới quả Huyền Hoàng tạo hóa, mà là bản thân Thiên Địa Thánh Thụ.
Hắn có thể cảm giác được hình như phiến lá của Thế Giới thụ trong nội vũ trụ hơi có phản ứng.